Tác giả Vĩnh Thông |
THƠ VĨNH THÔNG
CHUYẾN CUỐI
Ta gặp em đôi mắt buồn màu hạ
Hoa nắng mùa nầy tung trắng áo em
Con sông hờ phơi ngực trần nõn quá
Sóng vờn nhau cho bờ nhớ dài thêm.
Ta mang giấc mơ mùa cây trĩu hạt
Mát như sông, trắng như áo em bay
Đôi cánh én lãng đãng nhiều luân lạc
Thèm lần say như nắng ấp sông đầy.
Em rẽ tóc thành đôi bờ, ta biết
Một cõi thương một cõi nhớ trong ngần
Ta cũng có cõi thơ chưa gửi kịp
Nên xin đừng vội nhạt áo tình nhân.
Hoa vẫn nở dẫu sông bung sóng vỗ
Trước nhịp cười thả một nhịp cầm tay
Về cùng ta ! Mưa đầu mùa sắp đổ
Ai nghe ai thả một nhịp yêu dài.
Chuyến đò ấy có phải là chuyến cuối
Mà áo người bay thăm thẳm sông đầy.
Vĩnh Thông