PHỤC SINH
Xin về ươm lại lòng nhung lụa
Gợi giấc mơ từ trăng tuổi thơ
Từ thuở mây giăng mềm trên tóc
Tóc người vương vấn gió tương tư
Xin về ươm lại mùa hương phấn
Từ buổi sương vàng thêu áo hoa
Và những mùa thu dài vô tận
Nối dài vô tận những cơn mơ
Xin về chép lại lời yêu dấu
Thuở mắt tình xanh lệ nở hoa
Xin về như thể nghìn năm cũ
Vẫn thắm trinh nguyên đóa ngọc ngà
Xin về cho kịp!
Về cho kịp!
Áo bạc còn vương hương tóc chiều
Mặt đất thơ tôi còn nguyên vẹn
Mỗi bước chân người xanh dấu rêu.
13. 07. 20
PHƯỢNG HỒNG
Lòng đã xuân chưa mà hạ thắm
Em về áo đỏ phượng hồng môi
Con ve nào trốn trong lời gió
Gửi khúc tình vui vạn nẻo đời
Nắng đan lụa mỏng lùa trong tóc
Tóc nhớ thương ai mà rối bời
Để nghìn giọt nắng bay theo gió
Giọt nắng nào vương trong mắt ai
Mùa chớm sen hồng
Em chớm nguyệt
Tình chớm quỳnh hương
Em chớm rằm
Con chim nào múa trên cành phượng
Lá chớp hàng mi mắt lá răm
Lòng đã hồng chưa mà nụ thắm
Như môi tình nở buổi xuân thì
Em về áo nhuộm thơ mùa phượng
Áo người hay lụa chảy trong mây.
Lê Văn Trung