Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, September 9, 2022

PHỤC SINH, PHƯỢNG HỒNG – Thơ Lê Văn Trung


 


PHỤC SINH
 
Xin về ươm lại lòng nhung lụa
Gợi giấc mơ từ trăng tuổi thơ
Từ thuở mây giăng mềm trên tóc
Tóc người vương vấn gió tương tư
 
Xin về ươm lại mùa hương phấn
Từ buổi sương vàng thêu áo hoa
Và những mùa thu dài vô tận
Nối dài vô tận những cơn mơ
 
Xin về chép lại lời yêu dấu
Thuở mắt tình xanh lệ nở hoa
Xin về như thể nghìn năm cũ
Vẫn thắm trinh nguyên đóa ngọc ngà
 
Xin về cho kịp!
Về cho kịp!
Áo bạc còn vương hương tóc chiều
Mặt đất thơ tôi còn nguyên vẹn
Mỗi bước chân người xanh dấu rêu.
 
13. 07. 20
 
 
PHƯỢNG HỒNG
 
Lòng đã xuân chưa mà hạ thắm
Em về áo đỏ phượng hồng môi
Con ve nào trốn trong lời gió
Gửi khúc tình vui vạn nẻo đời
Nắng đan lụa mỏng lùa trong tóc
Tóc nhớ thương ai mà rối bời
Để nghìn giọt nắng bay theo gió
Giọt nắng nào vương trong mắt ai
Mùa chớm sen hồng
Em chớm nguyệt
Tình chớm quỳnh hương
Em chớm rằm
Con chim nào múa trên cành phượng
Lá chớp hàng mi mắt lá răm
Lòng đã hồng chưa mà nụ thắm
Như môi tình nở buổi xuân thì
Em về áo nhuộm thơ mùa phượng
Áo người hay lụa chảy trong mây.
 
Lê Văn Trung
 
READ MORE - PHỤC SINH, PHƯỢNG HỒNG – Thơ Lê Văn Trung

RUỘT TẰM, QUÊN QUÊN LUÔN, Thơ Chu Vương Miện


 


RUỘT TẰM
 
kéo mãi rồi cũng dứt
sức ngừơi lao động mãi rồi cũng kiệt
trâu bò kéo mãi rồi cũng đứt
bom đạn nổ hoài
thì chỉ có con đường chết
chửi rủa nhau hoài thì chỉ
mỏi cái mồm và quá mệt
phí tổn quá nhiều
mà không sơ múi gì?
ba bảy 21 ngày thời cút
thơ văn tán nhảm bố láo
có ngày cũng cụt
ghệ không có mánh
thì đường càng dài càng hun hút
 
tre già không có măng mọc
nhà không có nóc
bô xu ngồi vỉa hè
bên quán cóc
ngửi mùi cà phê bắp rang
bay ra từ bếp lò
ngửi chùa hơi thuốc
toàn là mím môi
không ra cười và cũng không ra khóc
 
bảo đảm chăm phần chăm
thước ho bà lang Trọc
thuốc ho hàng Bạc
con khỉ làm trò
kéo xe gánh nước
còn anh quảng cáo
toàn nói phét nói dóc
còn có người nghe
bây giờ bà lang đã để tóc
không Trọc
 
người ôm mặt khóc
người há mỏ cười
giống ông Ba Mươi
ốm nhách
bị nhốt trong lồng sắt
chúa sơn lâm
tên cúng cơm ngày xưa là Cọp
chả khác gì con chó đói
nằm lim dim mắt thở dài
 
 
QUÊN QUÊN LUÔN
 
không còn gì để viết
trái me đã khô rồi
không còn gì để nói
bộ óc tuổi 60
cũng cầu quên quên hết
lá hoa phủ mặt người
xin gửi lời tạ lỗi
ngày xưa đã lỡ lời
 
tuyết rơi mớ lông ngỗng
vần vũ về phương nam
gửi lại vùng biên tái
lớp gạch tường Nhạn Môn
cùng chung một dẫy núi
hai bên là quân thù
lấn qua rồi lấn lại?
bây giờ cũng như xưa?
đánh giết nhau thục mạng
chả khác gì be bờ
trường giang trường giang đó
chẩy ngậm ngùi cà ngơ
dành nhau từng gốc cỏ?
đường phân mao đâu giờ?
 
tảng đá dưới cội tòng
đôi hạc bên tảng đá
nắng nghiêng nghiêng trên lá
núi rừng chìm hư không?
một thoáng may bay nhẹ
lẩn quất dưới chân rừng
 
mưa những ngày giáp tết
kéo dài nỗi sầu người
trời rặt mưa không nắng
rót dần tiếng đàn rơi
gã nhạc nằm thoi thóp
trên hư danh cuối đời?
 
trên trời sao bắc đẩu
trong vườn đóm lập lòe
thấp cao đều sáng cả
sao tối một mình ta?
 
Chu Vương Miện

READ MORE - RUỘT TẰM, QUÊN QUÊN LUÔN, Thơ Chu Vương Miện