Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, May 18, 2012

Lê Cảnh Biểu - MÙA HOA CẢI


Mỗi độ mùa xuân về,
Nắng vàng hắt đầu ngõ,
Anh nhớ quê mẹ xưa,
Nhớ mùa hoa cải nở,
Trước gió, cành đung đưa.
Mẹ trầm tư suy ngẫm,
Ngắm hàng cải lưa thưa,
Tay nâng niu cành lá
Vun xới giữa nắng trưa.
Rồi một buổi chiều mưa
Luống cải mẹ anh trồng,
Khoe màu xanh óng ả,
Miệng cười trong buốt giá,
Hoa cải vàng đẹp quá !
Màu của đất vào xuân,
Gắn cuộc đời lam lũ,
Mẹ một thời gian truân.
Đây mùa hoa cải nở,
Đẹp tựa bức tranh đời,
Như bài ca muôn thuở,
Công mẹ và ơn cha,
Tình cao như núi Thái,
Nghĩa nặng tựa biển xa,
Mỗi độ mùa xuân về,
Luống cải nở đầy hoa,
Lòng anh chạnh nhớ mẹ,
Vườn cải nuôi đời ta,
Dẫu nắng mưa,cát bụi,
Thời gian chẳng xoá nhoà,
Mỗi độ mùa xuân qua,
Ký ức miền quê mẹ
Là mùa cải ra hoa,
Đời mẹ và đời ta
Đẹp mãi dáng hiền hoà .

Tháng 11. 2008
lebieutt@gmail.com
READ MORE - Lê Cảnh Biểu - MÙA HOA CẢI

CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA của Sông Thu, Võ Làng Trâm, Lương Thế Hùng, Thu Vân, Độc Hành


Bài xướng

THÂY KỆ

Oái oăm con tạo mãi trêu ta
Như thể em thơ giỡn ú à . . .
Nắng hạn - mưa dầm đi lại đến
Sinh ly - tử biệt hiện rồi qua.
Mới vừa  trẻ khỏe căng gân cốt
Nay đã hom hem tóp thịt da !
Mặc sức ông trời xoay cỡ mấy
Vô tư , thây kệ cứ vui  già !
                          
                            Sông Thu


Các bài họa

ĐẠO TRỜI

Thiên hạ muôn người đâu chỉ ta ,
Lo toan cho lắm khổ thân à !
Bão giông mấy lúc mưa dầm đến,
Lũ lụt đôi ngày nắng hạn qua.
Mĩ nữ chắc chi luôn toàn nết ?
Anh hùng đâu hẳn chẳng trầy da ?
Việc đời biến đổi tâm thanh tịnh
Hòa hợp âm dương sống tới già .
                                   
                              Võ Làng Trâm


CHAY TỊNH

Cơm chay từng bữa vẫn chơi à.
Ăn uống tuỳ tâm cứ mặc ta
Tương cà đậu lạc măng rau cải
Muối ớt khoai mì miến khổ qua.
Điều độ cho nên xanh mái tóc
Kiêng khem để được thắm màu da.
Tuổi cao thanh tịnh trong sinh hoạt
Dài mãi ngày xanh chẳng sợ già.

                           Lương Thế Hùng


THÂN PHẬN

Con tạo vần xoay chẳng mỗi ta
Sinh linh khổ mãi thế này à?
Cuộc đời chìm nổi chua cay đến
Thế sự thăng trầm mặn đắng qua
Dịch họa thiên tai, lìa núm ruột
Tương tàn cốt nhục, nát xương da  
Đa mang nghiệp chướng vòng ô trọc
Đành phải cam tâm chịu cảnh già.  

                        Thu Vân


 RỬA MẮT

Cái kiếp chi tôi - lạ quá ta?
Thấy hoa mĩ nữ - khoái trông à
Nhìn từ trên mặt - xong, nhìn xuống
Ngắm phía bên hông - tiếp, ngắm qua
Đẹp quá trời ơi!  buông mái tóc
Xinh sao đất hỡi!  lộ làn da
Nét cong nét thẳng - ba vòng chuẩn
Khúc lở khúc bồi - mát mắt già.

                          Độc Hành




Biên tập: Sông Thu
songthu195@yahoo.com.vn
READ MORE - CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA của Sông Thu, Võ Làng Trâm, Lương Thế Hùng, Thu Vân, Độc Hành

Đình Thu - Bài ca vọng cổ NƠI CÒN LẠI YỂU THƯƠNG: 8.NHỚ VỀ CAM LỘ

Khe Gió, Cam Lộ

8. Nhớ về Cam Lộ

Thơ: 

Quê hương ơi ! Bao năm trời xa cách
Thương nhớ đầy vơi theo con nước mùa trăng
Cam Lộ dấu yêu qua rồi cơn chinh chiến
Đất mẹ hồi sinh thay đổi từng ngày
Cam Lộ quê tôi tự bao giờ vẫn nồng ấm yêu thương, nằm trọn giữa trái tim hồng Quảng Trị, trong vòng tay bao dung rộng mở nhân …từ…

1. Tân Sở đất địa linh nhân kiệt, hào hùng
Còn nhớ ngày xưa, vua Hàm Nghi hạ chiếu, phong trào Cần Vương dấy nghiệp giữ non sông
Nhìn xa phía Cầu Đuồi, chiều xanh nắng nghiêng soi, cảnh bán buôn phiên chợ năm nào, ngọt tiếng chào mời lắng mãi trong tôi. Bông bí vàng tươi còn đọng đầy nỗi nhớ

Ngâm thơ: 

Chợ Phiên một tháng mấy lần
Ngày xưa theo mẹ bước chân ngỡ ngàng
Người vui tấp nập rộn ràng
Chợ quê với những món hàng đơn sơ.

2. Tay xách bó chè Cùa, mẹ mới mua hồi sáng, lòng nôn ao đợi bữa cơm chiều
Rót bát nước chè xanh nóng hổi thơm lừng
Lối xóm, bà con nghĩa tình thêm gần lại, chè quê mình có vị lạ hương riêng, để vấn vương lòng ai xa cách quê hương Làng Mộc Đức dòng họ Trần Đình khắc ghi trang sử sách, cùng chúa Tiên Nguyễn Hoàng về phương Nam mở cõi
Lừng lẫy một thời còn lưu mãi đời sau …

Lưu thủy hành vân:

Nay trở lại làng xưa, thăm xóm xưa
Đường 9 ơi anh hùng
Lung linh sông Hiếu ban mai rạng ngời Bích Giang
Lòng xôn xao nghe khúc ca ân tình
Bỡ ngỡ bước chân Định Xá đầu ghềnh có cầu treo tô thêm vẽ đẹp, bắc nhịp qua sông nối lại cung đàn.

5. Kỷ niệm quê hương, ta gửi lại mối tình đầu
Qua Ba Thung thương mùa sông nước cạn
Ngắm cầu Đuồi trong sắc nắng xanh trưa
Làng Tam Hiệp trải dài theo đường bảy mốt đón đưa, màu bụi đỏ như còn vương trong gấu áo.
Để năm tháng đi xa, lòng không nguôi nhung nhớ
Miền Trung ơi …! Thương nắng lửa, mưa dầm

Hò Huế

Hò ớ ..ơ ơ…Bao năm rồi đất quê ta
Vẫn như lòng mẹ bao la vô cùng
Vòng tay rộng mở bao dung
Ôm tất cả đến tận cùng ngày sau.

6. Đêm từng đêm mơ về Lâm Lang, Nhật Lệ, xuôi về ngã Tư Sòng ghé thăm Cửa Việt trăng lên
Thấy dáng người xưa vẫn e ấp nón che nghiêng
Màu mưa nắng còn đọng trong câu hò bên sông vắng
Kỷ niệm yêu thương dấu trong tà áo trắng
Tuổi thư sinh những năm tháng học trò.
Ngày rời Cam Lộ đi xa
Cầu Đuồi lặng lẽ tiển ta ngậm ngùi
Chợ Phiên riêng một góc trời
Vẫn nguyên dáng mẹ trọn đời mang theo ./.

Đình Thu
(Bến Tre)
dinhthubank@yahoo.com.vn
READ MORE - Đình Thu - Bài ca vọng cổ NƠI CÒN LẠI YỂU THƯƠNG: 8.NHỚ VỀ CAM LỘ

CHIỀU THÁNG TƯ - Huy Uyên


  
Chiều tháng tư buồn hơn bóng núi
những bầy chim di đã bay
và không bao giờ trở lại.

Người một mình đứng mãi
ngẫn ngơ đợi chờ
chiều tháng tư hơi sương mang vội sớm mai
đâu đó tiếng lá rơi buồn nhẹ tếch.

Còn lại em một hình một bóng
tương tư con phố trời chiều
hát thầm bài ca ly biệt
khoảng lặng của người.

Chiều tháng tư không còn ai
phố khẻ khàng chợt vắng
giọt rượu đời cay đắng
bài hát xưa vội vàng khúc vô cùng
tấu mộ khúc xưa.

Thoáng giấc mơ về đày đọa
cúi đầu lầm lủi bước
một thoáng hẹn hò.

Bao quanh người bầy quạ đen
đậu kín những ngã năm ngã bảy
đơi chờ buổi tiệc thối xác người
đêm vô cùng của sớm mai.

Chiều tháng tư rưng rưng
đám người lặng im đi đầu phố
cùng những cơn gió bay đi bay đi.

Chiều tháng tư bổng thèm ly rượu
cho đời say quên
vùi giấc hoang mơ của  lá ngũ
cũng bay đi bay đi.

Chiều tháng tư đỏ quạch
đám tang đoạn đời khốn khổ
dang tay nằm chết bên đường ...
2012
Huy Uyên
lesinh.lesinh@yahoo.com
READ MORE - CHIỀU THÁNG TƯ - Huy Uyên

Tuệ Thiền Lê Bá Bôn - ĐƯỜNG VỀ MINH TRIẾT


TÌM NGƯỜI HẠNH PHÚC
(Truyện ngắn chính luận)


Cô gái đẹp và dịu hiền ấy có tuổi thiếu niên thật ảm đạm. Cha mẹ cô rất giàu có nhưng lại chia tay nhau lúc cô ở vào tuổi mười lăm. Từ ấy cô sống trong sự yêu thương của người cha. Cha cô muốn rằng sau này cô có đời sống lứa đôi may mắn hơn ông. Ông thường nói với cô về điều đó.

Một hôm cô thưa với người cha rằng:

- Thưa cha, con chỉ lấy chồng khi nào gặp được một người đàn ông thật hiểu thế nào là hạnh phúc, và người ấy phải đang sống trong hạnh phúc. Vì chỉ người nào biết sống hạnh phúc đích thực mới có khả năng giúp người khác sống hạnh phúc.
Cô nói tiếp:

- Qua kinh nghiệm sống ở gia đình chúng ta, con đã hiểu rằng tiền tài, danh vọng, sắc đẹp, sức khoẻ, tình cảm, học vấn không phải là những điều kiện quyết định hạnh phúc cuộc sống. Nhưng con cũng không biết đâu là chân lí, không biết điều gì đem lại hạnh phúc. Vì thế con phải chờ đợi…

Vừa thương con, lại vừa muốn học hỏi minh triết ở trường đời, người cha khăn gói đi tìm chàng rể tương lai.

Sau khi tiêu tốn nhiều tiền bạc và thời gian, ông đã gặp được một người đúng như mơ ước của con ông. Đó là một giáo viên còn trẻ, goá vợ, cha một bé gái mười tuổi. Bà con chòm xóm và bạn bè đồng nghiệp khẳng định với ông rằng chàng là một người hạnh phúc, thiết tha mến yêu cuộc sống, mến thương con và mọi người.

Chàng nói với ông:

- Muốn có hạnh phúc đích thực, theo cháu, trước hết chúng ta phải luôn nhớ rằng mọi sự đều vô thường. Có như vậy, chúng ta mới can đảm, bình thản và sáng suốt giáp mặt, ứng xử với mọi biến động của dòng đời… Điều cần thiết nữa là, chúng ta phải biết ý thức trọn vẹn về nội tâm, về bản ngã của mình để lương tri và trí tuệ tâm linh luôn tỉnh sáng. Như vậy sẽ sống với năng lượng tinh thần tự do, trong sạch. Tinh thần đó luôn mang tính chất an vui, nhân hậu và đầy cảm hứng sáng tạo… Có đủ hai điều này, chúng ta sẽ sống trọn vẹn những năm tháng có ý nghĩa cho mình, cho đời.

Ông thấy cảm mến chàng. Ông bày tỏ ước muốn với chàng, nhưng chàng từ chối. Lí do là chàng sợ con gái của mình phải gặp những đau buồn vì cảnh “mẹ ghẻ con chồng”.

Ông ra về, buồn rầu kể lại cho con gái nghe về chàng giáo viên trường làng nọ. Cô gái an ủi ông:

- Mình phải vui mừng khi biết trên đời này có những người giàu trí tuệ như vậy, cha ạ. Giờ thì con hiểu rằng, chỉ với tâm linh trong sáng mới có an vui và tình thương đích thực… Con hi vọng là sẽ có nhiều người khác như thầy ấy.

Người cha lại khăn gói ra đi. Qua một thời gian dài trèo đèo lội suối lên chợ xuống đồng, ông mỏi gối trở lại quê nhà.
Cô gái săn sóc người cha khả kính. Nàng dịu hiền hỏi ông:

- Chuyến viễn du này, cha có gặp được người nào thông đạt những giá trị làm người, biết sống hạnh phúc không, thưa cha?

- Có… có… một thầy.

- Thưa cha, thầy ấy có bị ràng buộc gì về vợ con hay tình ái không?

- Không. Thầy ấy đang hướng đến mặt vĩnh hằng bất diệt trong cuộc sống.

Cô gái lộ vẻ vui mừng. Nhưng nàng e thẹn, không nói gì thêm. Nàng nhìn cha dò hỏi. Người cha xoa đầu con gái, nói nhỏ với nàng:

- Đó là… một thầy… tu.

(Tạp chí Tài Hoa Trẻ, 15/12/1998).


(Trang 104-108)
-------------------


Tuệ Thiền Lê Bá Bôn
Bà Rịa - Vũng Tàu
lebabon04@gmail.com
READ MORE - Tuệ Thiền Lê Bá Bôn - ĐƯỜNG VỀ MINH TRIẾT