TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Friday, September 19, 2014
Thơ Bình Địa Mộc - VỀ HƯU, NHƯNG TÔI DƯỜNG ĐÃ, SINH NHẬT EM
Thời
trai trẻ chở con đi học
Xe
đạp trật sên luống cuống tấp vô lề
Nhìn
trước ngó sau dăm ba người cùng cảnh ngộ
Quãng
đường chia mỗi khúc một hộ nghèo
Sáng
mai lên trống trường thôi thúc gọi
Con
say sưa học tập với bạn bè
Bố
lặng lẽ thò tay vào hủ gạo
Chạm
đáy rồi sực nhớ mới nhận lương
Nay
về hưu quây quần bên các cháu
Sáng
chở đi chiều thong thả thả đón về
Ngôi
trường xưa bây giờ đổi khác
Cô
giáo xinh hơn nhưng chẳng chịu lấy chồng
Người
gác cổng dường như oai hơn trước
Gắn
tai nghe thi thoảng nhếch môi cười
Phụ
huynh đến dựng xe chờ ít phút
Bởi
đang còn lướt web đọc linh tinh
Thoáng
cái hết ba mươi năm có lẽ
Một
đời người chóng vánh đến vậy ư
Chiều
tan lớp thững thừ ông và cháu
Đi
học thêm hay lại phải về nhà
Còi
xe tuýt giật mình tôi tự hỏi
Xong
xuôi chưa hay chỉ mới bắt đầu
Cành
phượng vĩ chau mày bối rối
Chạm
ráng chiều đỏ quạch một lằn roi ...
Quảng
Nam ,
Thu 2014
Bình
Địa Mộc
Nhưng
Tôi Dường Đã
Vẫn
đường phố
Vẫn
xông xênh
Nhưng
tôi dường đã
Buồn
tênh lâu rồi
Lần
qua chỗ xửa xưa ngồi
Ghế
một chiếc trống
Nắng
phôi phai màu
Hai
bàn tay nắm chặt nhau
Kẹp
gì ở giữa
Mà
đau suốt đời
Vẫn
mùa thu lá vàng rơi
Nhưng
tôi dường đã
Cuối
trời đợi em ...
Quảng
Nam ,
thu 2014
Bình
Địa Mộc
Sinh Nhật Em
I.-
Sinh
nhật em
Anh
về chẳng kịp
Nhận
được tin
Trên
không gian ảo kia kìa
Đời
lắm thứ
Tưởng
chừng như vụt mất
Lại
bỗng dưng
Hiển
hiện cứ như là
II.-
Cứ
như là
Một
đóa hoa đỏ thắm
Bên
chiếc thiệp hồng
Lời
chúc phúc đến trăm năm
Một
chai rượu vang
Nồng
nàn như muôn thuở
Chạm
môi người
Chạnh
nhớ những lần say
III.-
Sinh
nhật em
Chỉ
toàn là trên mạng
Nào
bánh nào hoa
Nào
muôn thứ diệu kì
Bạn
bè em
Có
người đã từng gặp
Có
người còn
Phiêu
bạt khắp nhân gian
Nhưng
có lẽ
Chúng
ta đều tụ hội
Bởi
tấm lòng
Nhân
ái và thương yêu
IV.-
Anh
là một
Muôn
vàn trong số đó
Chỉ
khác rằng
Đang
đứng phía chiều lên
Đợi
nắng thắp
Hong
ngàn ngàn sợi nhớ
Buộc
mây trời
Theo
gió chúc mừng em!
Quảng
Nam ,
31.8.2014
Bình
Địa Mộc
ANH ĐÃ VỀ - thơ Thế Lộc
Viết cho người bạn láng giềng
Anh về thiên cổ đừng buồn nhé
Đời ngả nghiêng anh nghiêng ngả theo đời
Ly rượu đắng hôm nào nay bỗng
ngọt
Đời chưa vui anh vội bỏ quên
đời
Ba tấc đất lạnh hồn người quá
cố
Nấm mộ sầu đã khép cuộc trăm
năm
Cuối chuyến viễn trình hồn
phách yên nằm
Không nghe thấy bạn thân về
đổ rượu
Nghĩa trang chiều nay mùa thu
cố hữu
Chỉ còn anh là mới đến nơi
này
Nấm mộ ướt đất chưa quen màu
nắng
Nên ươm đầy mật ngọt với cỏ
cây
Anh nằm đó an nhiên chiều gió
núi
Nắng sẽ tràn, cỏ mọc sẽ đơm
hoa
Và lũ bướm quẩn quanh đồi cỏ
lạ
Anh một mình vừa bỏ cõi người
ta.
17/9/2014
Thế Lộc
Thơ Chu Vương Miện - CHUYỆN THIÊN HẠ, SA Đà
công đâu công thí công thừa
công đâu gánh nước tưới dừa
tam quan
(ca dao)
trên dòng đò dọc đò ngang
trên lộ tây bắc đông nam bốn
chiều
ở không nhòm quạ cùng diều
nhìn đào lộn hột mà tiêu xái
lòng
giận gì mà đấm bị bông
xẹp được bên nọ nó phồng bên
kia
thương cho cái phận ra rià
cờ không nhập cuộc đoán già
đoán non
tài ba còn mỗi cái mồm
toàn là đả đảo chả buồn hoan
hô
nhà thương nôí tiếp nhà mồ
ngay bên nhà xác hẹn hò kiếp
sau
không tầm, mà cũng chả dâu
mà sao nợ mãi ngập đầu ngập
đuôi
vo ve cũng giống nhặng ruồi
chuyện mồm chuyện mõm muôn
đời giống nhau
sa đà
những dây tơ hồng vàng trên
bụi trà tàu báo mùa xuân
tiếng ve ran trên tàng
phượng đỏ giữa mùa hè
những trái nhãn lồng kéo
tháng sáu qua mất
lá sen cốm vòng đón mùa thu
một chút lá phong đỏ đón
sương mù
gọi mùa đông tới
con sâu trong kén nằm dưới lá
cây
chờ đầu xuân nhỏm dậy
từng bầy bướm sa đà
trên luống pensée
chu vương miện
DẤU HỎI - thơ Hoàng Yên Lynh
Đi ra phố ngóng người dưng
May ra còn một chút tình thế nhân
Ngược xuôi lấm bụi phong trần
Cố tri cũng chẳng, nợ nần cũng không
Đời không nên cũng nhẹ lòng
Mới hay dâu bể ai lường đổi thay
Ai người tỉnh ai người say
Lầm trong quá khứ đắng cay với người
Ra phố tìm giấc mơ
thôi
Ơi tình ơi bạn... biết người tri âm...
Hoàng Yên Lynh
ANH NẰM XUỐNG THOÁNG MÂY BAY - thơ Phan Minh Châu
(Viết cho anh Nguyễn xuân Hoàng)
Lần giỡ những trang văn anh viết
Nghe chừng đâu đó nét tài hoa
Lần giỡ lại cuộc đời anh để biết
Bao nhiêu năm ly biệt, xa nhà.
Bao năm tháng, bao lần bạo bệnh
Tuổi thì cao, sức cũng kiệt dần
Anh ngơ ngác hươ tay chào đất mẹ
Miếng đất hiền đâu đó những người
thân.
Nơi tuổi trẻ một thời anh đã sống
Những đam mê cuồng nhiệt cháy
không ngừng
Nơi bục gỗ một thời anh đã đứng
Làm người thầy ôm khát vọng bao
dung
Anh đi mãi suốt quãng đời niên
thiếu
Những trang văn là máu thịt cho
đời
Anh tìm lại nơi xưa mình đã sống.
Những buồn vui, hò hẹn, tình thân
Tôi chưa biết, chưa một lần gặp
mặt
Chưa được nhìn, chưa thấy, chưa
yêu.
Nhưng tôi biết nơi anh là sự thật
Nét tài hoa đang sáng lại bao
điều.
Thôi anh nhé cứ yên lòng nhắm mắt
Dầu bên kia hay thác ở bên này
Một nhúm đất bên kia trời xa lắc
Cũng cầm bằng như một thoáng mây
bay
PHAN MINH CHÂU
Subscribe to:
Posts (Atom)