
Trương Đình Phượng
VƯỜN TÌNH ÁI
PHAI RỒI HƯƠNG TRINH BẠCH
Không còn những đêm ngà
để những nỗi buồn như cẩm
thạch
đã xa rồi bàn tay huyết dụ
để trái tim mất ngủ đêm
hường...
miền nhớ bây giờ rạc rượi
đến...
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.