Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, June 14, 2016

ĐỌC TẬP TRUYỆN NGẮN “LOÀI HOA TRẮNG” CỦA THÁI ĐÀO - Châu Thạch


      
                        Châu Thạch



ĐỌC TẬP TRUYỆN NGẮN “LOÀI HOA TRẮNG” CỦA THÁI ĐÀO
                                                                     Châu Thạch

Đã ái mộ Thái Đào gần 20 năm, bây giờ mới gặp được nhau bên ly cà phê trên bờ dòng sông Thạch Hãn nên lòng cảm thấy rất vui. Lại hân hạnh được anh mời về nhà trao tặng tác phẩm của mình: “Loài Hoa Trắng”. Đáng ra phải vui hơn nữa. Tuy thế khi cầm tập truyện ngắn có bìa rất đẹp trên tay, Châu Thạch thoáng buồn. Buồn là vì thấy sách đẹp nhưng không được xuất bản mà chỉ in vi tính lưu hành nội bộ mà thôi. Vừa qua viết lời bình cho “Xóm Cô Hồn”, tác phẩm xuất bản đầu tiên ở tuổi 70 của Kha Tiệm Ly, nay cầm “Loài Hoa Trắng” trên tay, Châu Thạch thấy lòng mình có  chung tâm trạng. Hình như rất nhiều cây bút trên đất nước này dầu tài hoa đến đâu cũng chỉ làm được con nhộng chết trong cái kén của mình. Cái kén sẽ trở thành vô dụng nếu không được đời kéo nó thành tơ. Đời hiện tại chọn lựa bất công, không thích lụa là, chỉ thích vải thô, bởi vải thô dễ đem may và đem vá.

 Thấy đầu đề tập tuyện ngắn là “Loài Hoa Trắng”, cứ nghĩ nội dung bên trong là những mối tình lãng mạn, nên thơ có trăng nước hữu tình với lời văn bóng bẩy. Về đọc, tôi ngạc nhiên. Tình thì có tình nhưng không nên thơ, cái lãng mạn trong tình là thứ lãng mạn của những con người phiêu dạt đầu non góc biển với tâm hồn luôn tinh khiết như một loài hoa trắng. Văn thì không bóng bẩy mà trái lại rất gập ghềnh, nhưng là một thứ gập ghềnh khúc chiết đem đến cho người đọc cái cảm khoái, lúc thì như băng qua bờ đá bên một dòng sông, khi thì như ngồi nhìn sự mênh mông trên cánh đồng nước lụt. Ta tìm thấy trong “Loài Hoa Trắng” nhiều ý chí bất khuất trong những mẫu người bình thường. Ta tìm thấy trong “Loài Hoa Trắng” những linh hồn tinh khôi trong sạch, những mẫu người ân nghĩa, hào hùng mang đầy lý tưởng và hoài vọng trong giai cấp bần cùng của xã hội. Ta cũng tìm thấy trong “Loài Hoa Trắng” nhiều tư tưởng hướng dẫn cái thiện cho đời.  Từ đó ta biết được nỗi lòng tác giả, những gì nhà văn khắc khoải suy tư, những gì bất đắc chí ẩn chứa trong lòng, và một tâm hồn trong sáng dễ dàng “ràng buộc bởi muôn dây”.

“ Loài Hoa Trắng” gồm có 10 truyện ngắn:

Đầu tiên ta đến với “Người Đợi Vầng Trăng”. Người đợi vầng trăng nhưng trăng có lên hay không? Nếu vầng trăng lên có lẽ Thái Đào không viết truyện nầy.

“Miền Rừng Nắng Gió” là câu chuyện hào hiệp thời nay. Một hảo hán đã khuất phục tên côn đồ đại ca bằng nghĩa cử của mình.

“Loài Hoa Trắng” là câu chuyện mà tác giả ưng ý nhất nên dùng làm tên cho cả tập truyện của mình. Loài hoa nầy ở ngoài đời thì không đáng giá bao nhiêu nhưng ở trong hồn người thì thơm ngát trên mọi loài hoa. Đời dập vùi loài hoa nầy khiến cho nhân vật chính phải thốt lên: “Tôi phải tìm nó ở dưới vực sâu, ở trong đọa lạc, hay ở giữa trời cao… Tôi đã kiếm tìm đến kiệt sức.”

“Hậu Đài” là câu chuyện phía sau một gánh hát. Người ta sẽ thấy nổi bật lên đây những oan nghiệt của kiếp người nghệ sĩ. Vinh quang đồng hành cùng đau khổ.

“Tiếng Trống Trận” viết về trận chiến giữa Hồ Tôn Hiến với Từ Hải trong Kiều. Nổi bật trong truyện là một chiến binh đánh trống thúc quân, cho thấy cái hào khí có ngay ở trong những người rất đổi bình thường, nên trước cái chết “Tiếng trống càng dữ dội hơn, như sấm dậy, xé vang cả đất trời”.

Rồi thì, “Tiếng Đàn Trúc Bên Sông Dịch Thủy” nói về Kinh Kha, một điển tích đã được viết ngàn trang và không mấy ai không biết. Thế nhưng, qua bút pháp Thái Đào, Kinh Kha như sống dậy bên dòng sông Dịch Thủy, tiếng trúc Cao Tiệm Ly như còn  vọng lên trên trang giấy  và người đọc chiêm nghiệm được “Còn tiếng đàn trúc, còn linh hồn nước Yên” để liên nghĩ đến “Truyện Kiều còn, nước ta còn”, vững lòng trước rợ Phương Bắc ngày nay.

“Ngày Biển Động” viết cho những mảnh đời  dân biển. “Biển đong cho từng bữa, và biển đòi lại thì vô cùng”, nhưng rời biển để đi tìm kế sinh nhai nơi khác thì “cái ác độc của những cuộc tranh ăn còn hiểm sâu hơn rừng độc, hơn biển dữ” khiến người con của biển phải nằm lại trong một nấm mồ hoang, bên rìa ngoại ô thành phố.

Truyện “Bán Độ Vầng Trăng” viết về người họa sĩ có tham vọng vẽ một mối tình. Mối tình có đắm say, có ngang trái và cái hệ lụy của nó khiến người trong cuộc suốt đời phải từ bỏ ngắm vầng trăng đêm 16 và điên loạn trong cõi tâm thần. Đọc “Bán Độ Vầng Trăng” có khi tưởng mình lọt vào lâu đài kinh dị, có khi như nghe tiếng ái tình đồng vọng trăm năm trong khu vườn cổ tích.

“Tiếng Khóc An Dân” được báo Văn Nghệ - Hội Nhà Văn Việt Nam chọn làm 10 truyện ngắn hay năm 2000 -2004. Câu chuyện viết về quan lại một vùng trong thời chúa Trịnh xa xưa. Người đọc tìm thấy trong lịch sử tội ác của bọn quan lại và cái chết đau thương của con người nghĩa khí. Tiếng khóc an dân là tiếng khóc tức tưởi đau thương cho thời cuộc không có chiến tranh mà nhiễu loạn bởi kẻ cầm quyền không đức độ.

Cuối cùng “Lỗi Lầm Sương Khói” là truyện ngắn chở đầy một triết lý sâu xa, mới lạ. Hai đứa trẻ hẹn nhau năm năm và chúng đã gặp lại nhau đúng hẹn. Thời gian phôi pha đã làm cho hai tâm hồn không còn nguyên như trước. Họ tự nguyện chia tay để mang theo kỷ niệm đẹp suốt đời. Câu chuyện bất ngờ đến nổi hai vị tiên xử lý việc đời cũng trở nên lúng túng, họ thâu hồi tình yêu trong lòng hai đứa, nhưng theo tôi chắc họ không có quyền lực với tình yêu ở thuở ban đầu.

Đọc tập truyện ngắn “Loài Hoa Trắng” của Thái Đào tôi có cảm giác tác giả dẫn tôi đi qua nhiều miền đất lạ, phong cảnh không hữu tình nhưng hiện sâu dấu ấn cuộc đời. Tôi có cảm giác tác giả cho tôi gặp nhiều người, những hảo hán, những côn đồ, những ô lại, những minh quan bất đắc chí, và những thường dân. Tất cả như sống động ở trong lòng tôi. Tôi có cảm tưởng tác giả đưa tôi đang đi giữa thời đại và để thay đổi không khí, có lúc tác giả đưa tôi về quá khứ xa xưa. Ở đâu cũng cho tôi nhìn thấy lẽ sống chân lý được suy nghiệm trong truyện. Tác giả hầu như phác họa được tâm can nhân vật, dẫn người đọc say mê theo lời văn trầm tỉnh, cuốn hút người đọc vào biến chuyển từng hồi theo bố cục cốt truyện, và cuối cùng cho tôi những đoạn văn chương gần như là những châm ngôn hợp lý hợp tình để sống ở đời từ việc nhỏ cho bản thân đến việc lớn như là việc nước.

Tôi nghĩ tôi còn kiệm lời khi viết về “Loài Hoa Trắng” tập truyện ngắn của nhà văn Thái Đào.
                                                                        Châu Thạch  

READ MORE - ĐỌC TẬP TRUYỆN NGẮN “LOÀI HOA TRẮNG” CỦA THÁI ĐÀO - Châu Thạch

CẢM NGHĨ VỀ TẬP TRUYỆN NGẮN "XÓM CÔ HỒN" CỦA TÁC GIẢ KHA TIỆM LY - Lời bình Hồng Tâm


      



CẢM NGHĨ VỀ TẬP TRUYỆN NGẮN "XÓM CÔ HỒN" CỦA TÁC GIẢ KHA TIỆM LY
                                                            Lời bình: Hồng Tâm

Tác giả Kha Tiệm Ly tên thật là Thái Quốc Tế. Sinh ngày 01/02/1947 tại xã An Nhơn, quận Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre
Ông làm thơ viết truyện ngắn từ thời Trung cấp đệ nhất. Có thơ, truyện ngắn đăng trên các nhật báo từ năm 1962 với các bút danh Liêu Tần Chương, Lam Kha và tên thật
Ông được bạn bè tặng biệt danh là Kha Hảo Hán vì các tác phẩm ông viết phản ánh thực trạng xã hội đương thời và có tính giáo dục về nhân phẩm, đạo đức làm người. Điều tôi tâm đắc câu ông nói : "viết thì dễ, nhưng viết để có người đọc mới là chuyện khó". 
Vào ngày 20/04/2014, tôi nhận quà biếu tập truyện ngắn : xóm cô hồn, được bạn bè trong và ngoài nước ủng hộ nồng nhiệt. Tôi xin chúc mừng tác giả vì có tình văn nghệ sĩ thật ngoài đời.
Tập truyện gồm : 243 trang, gồm 22 bài viết, riêng trang 4,5 là phần giới thiệu tác giả. Trong tất cả truyện ngắn của ông tôi ấn tượng ba truyện : GÁNH HÁT VỀ LÀNG, CHUYỆN HAI CON RỒNG, XÓM CÙI vì sao ?
Trong truyện Gánh Hát Về Làng tác giả viết về tuổi thơ của ông và lòng yêu nghề của nghệ sĩ hát tuồng. Dù biết rằng đời nghệ sĩ đôi lúc thăng trầm, nếu muốn bền vững thì ta phải đeo đuổi học hỏi bởi nghề này rất chông chênh, nếu ai nằm trong nghề này ắt hẳn cảm thông.
Truyện Hai Con Rồng là câu truyện truyền kỳ phỏng tác theo truyện kể không rõ tác giả như một lời nhắn nhủ đến người nghệ sĩ nếu yêu nghề phải đi thẳng đường không nên đi đường tắt. Đặc biệt, khi muốn sáng tác một tác phẩm nào đó phải cân nhắc, suy nghĩ và phải có trách nhiệm với tác phẩm của mình
Riêng câu chuyện Xóm Cùi đọc đến đây nước mắt tôi rơi. Bởi vì câu chuyện viết về người mẹ tật nguyền chịu mang tiếng dư luận chửa hoang và bất hạnh khi có một đứa con bất hiếu phủ nhận người rút ruột sinh ra.
Có câu :
Cha mẹ nuôi con như biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày
Con người được cái này mất cái kia khi tôi đọc toàn bộ thấy chị mất tất cả, thân thể không lành lặn, con gái phủ nhận mẹ mà phải theo cái xấu đua đòi ăn chơi "chị chết đi những tủi nhục trần gian được xóa hết..." Đứa con mà chị đặt tên Hiếu, với bao kỳ vọng là nó trả hiếu cho cuộc đời khốn khổ lúc chị về chiều, giờ cũng không còn "
Ba câu chuyện trên không dài cũng không ngắn cũng đủ làm tôi suy ngẫm là lời nhắn nhủ cho bạn, cho tôi phải bình tâm nhận thức khi xã hội còn nhiều bất công
                                                           Tây Ninh 13/06/2016
                                                                     Hồng Tâm

READ MORE - CẢM NGHĨ VỀ TẬP TRUYỆN NGẮN "XÓM CÔ HỒN" CỦA TÁC GIẢ KHA TIỆM LY - Lời bình Hồng Tâm

VĂN TẾ THẢM HỌA CÁ CHẾT TẠI 4 TỈNH MIỀN TRUNG - Nguyễn Phúc Vĩnh Ba





VĂN TẾ THẢM HỌA CÁ CHẾT TẠI 4 TỈNH MIỀN TRUNG 

                                                   Nguyễn Phúc Vĩnh Ba

Hỡi ơi,

Mới bơi tung tăng,
Nay nằm trơ ngó.

Mắt vô hồn tựa trúng phong tà,
Thân bất động dường vương độc tố.
Bờ sâu bờ cạn tanh tao xác cá, cá đâu lắm thế, kín một vùng biển đẹp ngày nao,
Bãi nhỏ bãi to chất ngất vỏ nghêu, nghêu mô nhiều ri, dồn khắp cả sân xinh thuở đó.
Trời cao thăm thẳm, oan khiên này biết có ai hay,
Biển rộng thênh thang, thảm họa đó hầu chưa kẻ tỏ.

Nhớ linh xưa,

Trong xanh biển rộng, cá từng bầy thong dong vui cuộc sống, hề ngư thủy tương phùng1.
Mát mẻ nước sâu, ngư bao loại thư thả hưởng hương đời, hề long vân hội ngộ2.
Cửa Tùng, Cửa Việt3,… hàng dương gọi gió, mây vẫn trời xa
Kỳ Phú, Thiên Cầm3,… bờ cát đợi triều, khách chìm mộng nhỏ.
Cua mực cá tôm tươi ngọt, sắp tràn bàn tiệc, người người được buổi hân hoan,
Trẻ già trai gái khỏe vui, nâng chén men say, kẻ kẻ quên thời lao khổ.
Mừng trúng mối thuyền ghe trĩu nặng, đội sau chen đội trước cặp sát bến cầu,
Vui được mùa cá mực tươi xanh, xe ngắn tiếp xe dài tuôn về thị phố.
Quê hương đó ôi bao trìu mến, gấm vóc trăm nơi,
Biển đảo kìa quá đỗi thương yêu, bạc vàng muôn chỗ.
Ngàn đời nay, cá dưỡng nuôi dân Việt, tình tựa thể mẹ con,
Muôn kiếp rồi, biển bảo hộ người Nam, nghĩa khác nào ông bố.

Có ai ngờ.

Tháng Tư quang mây,
Miền Trung đứng gió,
Kỳ Anh, Quảng Trạch,… trắng bờ thây nổi, nào thu, nào ngừ, nào sòng, nào nục, chuyện trăm năm mới thấy đã kinh,
Quảng Trị, Thừa Thiên,… đen kịt vỏ đùn, ấy nghêu, ấy hàu, ấy ốc, ấy cua, việc mấy thuở xảy ra quá sợ.
Cá mắt trợn phơi mang
Ngao xác tiêu trơ vỏ.
Con dưới đáy như hanh, như đục trồi đầu lên, thối bụng sứt vây,
Đứa trong lồng ấy bớp, ấy hồng phơi lưng ngữa, xếp vi nguyên sọ.
Thoạt nhìn qua, dân hồn rớt tâm run,
Thôi chi nữa, thuyền mái treo lái bỏ.
Chu giám đốc4 đã phán, cá hay thép hãy nên chọn một, này mấy chú dân mình,
Võ thứ trưởnglại bàn, chết hoặc sống ấy bởi nhiều nhân, kìa bao lần triều đỏ.
Đúng quy trình, Formosa xả thải ngoài Vũng Áng6, nhưng liệu có dây dưa?
Theo hải lưu, kim loại nặng trôi mô về Lập An7, sao mà nghe cắc cớ.
Ba bốn bộ xúm vô nghiên cứu, đang mãi luận bàn,
Năm sáu quan lên tiếng an dân8, hẳn nhiều cơ sở.

Một tháng tròn,

Thuyền nằm bờ tưởng đã quen thân,
Dân treo niêu những toan chạy nợ.
Quán hàng vắng hoắc, nhà bán buôn sỉ lẻ ven miền, thấy đã so vai,
Ghe lưới khô rang, bạn thương lái đầu mối quanh vùng, cũng đành trơ mỏ.
Cá đã chết, san hô cũng chết, biển sẽ chết, chết cả một chùm,
Chim đang tiêu, hải tảo dần tiêu, người e tiêu, tiêu luôn cả ổ.
Nhiễm độc môi sinh,
Tàn suy thủy thổ.
Vạn hộ ngẩng đầu mong đợi, được thấy cái nguyên nhân,
Trăm phương dướn cổ ngóng trông, trên vang lời công bố.

Thôi thôi,

Xét cho cùng, ngươi chết, lỗi chẳng do ngươi.
Suy tới gốc, họ làm, tội là tại họ9.
Di căn thế nào, xin thủy tộc đừng tiêu,
Hậu hoạn ra sao, cầu dân Nam hết khổ.
Bọn tàn độc hoàng thiên có mắt, chảo dầu lò lửa, địa ngục chực chờ,
Quân vô lương công lý sẵn gươm, móng ngựa sân tòa, pháp đình sẽ mở.

Ô hô,

Nay ngươi, ta đọc tế văn,
Mai ta, ai người điếu giỗ.
Tưởng chuyện bách niên,
Đau lòng thiên cổ.
Vốn cũng sinh linh một kiếp, cầu các ngươi sớm tới cõi vãng sanh,
Nếu có duyên nghiệp bao đời, mong chúng bạn chóng qua thuyền siêu độ.

Kính nay,

Bát trầm tạp khói lên phơ phất, cao thấp ngoài hiên
Lọ hoa vườn cặm vội ngả nghièng, héo tươi trước gió.
Bát cháo gạo mùa
Dĩa khô nục cộ10.
Hồn nào có linh,
Xin về hưởng cỗ.

                                              Ngày 15.5.2016
                                        Nguyễn Phúc Vĩnh Ba

Chú thích:

1.  Ngư thủy tương phùng: Cá nước gặp nhau, chỉ sự gặp gỡ phù hợp và tương ứng.
2.   Long vân hội ngộ: Rồng gặp mây, chỉ sự gặp môi trường thích hợp.
3. Kỳ Phú, Thiên Cầm, Cửa Tùng, Cửa Việt tên các bãi biển nổi tiếng ở Hà Tĩnh, Quảng Trị.
4. Chu Xuân Phàm, giám đốc đối ngoại Formosa, tức khu công nghiệp luyện thép ở Kỳ Anh, Hà Tĩnh, tuyên bố giữa cá hay thép người Việt Nam chỉ có thể chọn một thứ.
5. Võ Tuấn Nhân, thứ trưởng bộ Tài Nguyên Môi Trường cho rằng cá chết vì thủy triều đỏ và độc tố hóa học thải ra từ hoạt động của con người.
6. Vũng Áng, Kỳ Anh, Hà Tĩnh là nơi khu công nghiệp Formosa xây cơ sở. Việc Formosa xả thải ngầm thì Bộ trưởng TN-MT Trần Hồng Hà cho rằng không đúng theo pháp luật Việt Nam quy định.
7. Theo báo cáo của Sở TN-MT Thừa Thiên Huế, kim loại nặng Crom ở đầm Lập An, Lăng Cô, Thừa Thiên Huế gấp 9 lần mức cho phép.
8.  Ông Đặng Ngọc Sơn, phó chủ tịch tỉnh Hà Tĩnh nói ăn hải sản và tắm ở biển Hà Tĩnh là an toàn. Ông Huỳnh Ngọc Thơ, chủ tịch thành phố Đà Nẵng đã tổ chức tắm biển và ăn hải sản cùng cán bộ.
9. Thủ phạm gây ô nhiễm môi sinh mà tới nay Nhà Nước ta vẫn tìm chưa ra.
10. Cộ: cũ, phương ngữ Bình Trị Thiên,





Văn tế :  Nguyễn Phúc Vĩnh Ba.

Video clip:  Dương Đình Hùng.
Người đọc: Chánh Niệm.


READ MORE - VĂN TẾ THẢM HỌA CÁ CHẾT TẠI 4 TỈNH MIỀN TRUNG - Nguyễn Phúc Vĩnh Ba

TÔI ĐI... - Thơ Trần Mai Ngân



                          Tác giả  Trần Mai Ngân


   TÔI ĐI...
   Tôi đi lòng gửi lại
   Con thuyền và bến sông
   Mặt đường sao nổi sóng  

   Tôi... chập chùng, mênh mông!
              Trần Mai Ngân

READ MORE - TÔI ĐI... - Thơ Trần Mai Ngân