Thác nước Iquazu bên phía Brazil
(Bấm chuột vào hình để phóng to)
Resort rất gần thác Iquazu (đi bộ đến đó khoảng 10 phút), khá
thơ mộng, phòng rộng rãi… nằm trên một mảnh đất rộng thênh thang, có vườn tượt, hồ bơi rất lớn.
Sau khi đi chơi về, N thấy có gì mầu xanh xanh, là lạ nằm ngay trước cửa phòng mình. N cứ tưởng có ai xếp lá làm thành con nhặn, con bươm bướm giống như con nít ở Việt Nam mình; tụi nhỏ hay xếp lá dừa làm thành con cào cào, châu chấu, đóa hoa..v.v.. Ai dè, khi N đụng vào nó, thấy nó nhúc nhích!! Té ra là một loại côn trùng N chưa bao giờ nhìn thấy! Y chang… nhìn nó giống y hệt làm từ chiếc lá ra ghê ha các bạn, không giống động vật 1 chút nào.
Thác nước nổi tiếng trên thế giới Iquazu, nằm bên phía Ba Tây.
Cái áo này N mua ở Rio.
Phương An.
Có rất nhiều bươm bướm, khi ngồi trên xe đi tour qua bên phía Argentina, N thấy bươm bướm bay đầy, trên những dòng suối, bay dọc theo đường…
Con bươm bướm này và 2 con khác, N chụp hình ở bên phía Brazil vì thấy chúng có
mầu sắc khác nhau.
Để xin Visa qua Argentina, phải tốn $150 đô một người; họ bảo
Visa dùng được đến 10 năm, sau đó mới hết hạn. Thế là N còn 6
năm nữa để đến Á Căn Đình chơi mà không phải tốn tiền Visa nữa…
Có rất nhiều con này, chắc cùng giống với loài chuột nên nó có thể ăn đủ thứ hầm bà lằng, rác rưởi..v.v..
Nó sanh sôi nẩy nở dễ dàng nên có rất nhiều! N chả biết nó tên gọi là gì,
chỉ biết chúng hay đến xin ăn, làm phiền du khách!
Một con bướm đậu trên tay của Phương An khi 2 mẹ con đến thăm khu vườn ở gần Resort.
Một số thác nước ở Vennezuela, thác nước ở Ban Mê Thuộc (Việt Nam), nước đổ xuống cũng có mầu vàng như mầu thác nước này.
Sau khi đi chơi Ba Tây (Brazil) về, nghĩ đến lúc được thấy cầu vồng (rainbow) rất đẹp ở thác Iquazu, Như Nguyệt làm bài thơ này:
Nỗi nhớ bẩy mầu
Em đi xa, em biết anh nhớ em
Em còn biết anh nhớ em nhiều lắm!
Làm “người ta” hắc xì hoài….à
Bớt nhớ đi nha
Và em cũng nhớ anh
Nỗi nhớ lúc mãnh liệt, lúc ngấm ngầm đầm thắm
Nhớ mệt nhoài, dai dẵng, nhớ đăm đăm!
*
Anh nhớ em nhiều, nhiều hơn em nhớ anh
Em nghĩ thế và biết là như thế
Nhưng thật sự biết sao mà so sánh?
Chưa chắc đâu à, nỗi nhớ mong manh
*
Cầu vòng có bẩy mầu
Em nhớ anh rực rỡ hết bẩy mầu
Một tuần bẩy ngày, em nhớ anh hết bẩy
Tháng nào ba mươi ngày, nhớ hết thẩy ba mươi
Trời nắng nhớ mà trời mưa cũng nhớ
Nỗi nhớ chập chùng, nỗi nhớ ngu ngơ
Từ một đến mười, em nhớ anh mười
Trời sáng trăng nhớ, trời tối đen cũng nhớ
*
Thế cho nên ai nhớ ai hơn nhỉ?
Chỉ biết rằng hai ta nhớ nhau ghê
Tình yêu mình sao quá đỗi đam mê
Nên khi xa… mình nhớ nhau hoài hủy
Em đi chơi, mỗi lần nhìn thấy “thủy”
Thác đổ, sông ngòi, biển cả, suối, hồ, mưa…
Lại nhớ anh, nhớ sáng tối chiều trưa
Nhớ lúc mặt trời lên, khi mặt trời đi ngủ
Nỗi nhớ mông mênh, nỗi nhớ lu bù!
Nhớ ngập lòng, nhớ mòn mỏi tim gan
Thật đó mà, em nhớ anh chứa chan
*
Đi nữa nhé… em đi chơi nữa nhé
Để mà còn có cớ nhớ anh nhe…
Anh đừng nói anh nhớ em sắt se
Anh đừng lo có nhiều người ngấp nghé
Trái tim em chẳng còn chỗ, e dè!
Như Nguyệt
September 5th, 2019