Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Saturday, August 31, 2013

HUẾ VÀ EM - thơ Huy Uyên

Huy Uyên

 

Mưa giăng hoài Đại-nội

hồn chao lên Thiên-mụ, Kim-long

em nghiêng nón sông Hương đứng đợi

nhớ thương người đi giây phút nao lòng.



Đêm qua chưa trăng Thương-bạc về đâu

ai hát mà giọng đầy cổ-tích

về bên cầu Trường-tiền đợi chờ

thuyền xuôi Vĩ-dạ cho tình xa biệt.



Huế của em ở cạnh đời tôi mãi

ai lên đồi Vọng-cảnh trăng mờ

mấy khúc sông Hương lung linh cách trở

để Đông-ba buồn chiều nay với mưa

Gia-hội đò giờ đã về chưa

mà điệu mái-nhì ai hò tê tái

hỏi lòng ai còn đứng đó?



Sáng mai qua cầu Trường-tiền mà ngợ

em bên bờ tóc thả ngang vai

Đồng-khánh chẻ thương mà nhớ ai

áo tím đi về Phú-cam chở gió.



Huế của em sao mãi hoài mắt đỏ

lệ cay đồi Thiên-an tiễn một người đi

Ngự-bình đứng nhớ

quên tình Tam-giang khuya sớm đi về.



Từ độ em trao nỗi buồn Bến-ngự

chuông Từ-đàm gióng suốt năm canh

tôi đợi chờ cho đến hết tóc xanh

em bỏ lại tôi trái tim mưng mũ.



Huế mãi rêu phong mấy đoạn kinh-thành

đông về em ấm môi hồng má đỏ

ai đi bước chân dài qua Trần-hưng-đạo

mây thoáng qua mau cho tóc em xanh.



Cũng Huế nắng vàng, mắt long lanh

vườn nhà ai chín hồng hoa lá

bến Thừa-phủ hỏi thuyền còn đợi

cho mắt ai chờ mà nước mắt vây quanh.



Huế của em trăm con đường bóng cây

thả giọt nắng dát vàng hè phố

về Huế mà bỏ lại tình ở đó

sương phai mau theo từng tháng năm ngày.



Em có về Huế kịp chiều nay ...



Huy Uyên
READ MORE - HUẾ VÀ EM - thơ Huy Uyên

Thơ Trúc Thanh Tâm - NGỌN LỬA HÒA BÌNH - VẪN CÒN MAI NỞ GIỮA LÒNG NHAU

Trúc Thanh Tâm



NGỌN LỬA HÒA BÌNH

Ngọn lửa hòa bình rực rỡ nét son
Trải xanh ngát qua ba miền đất mẹ
Đã lâu rồi, mưa nguồn chớp bể
Tôi ôm nỗi đau nhiệt đới trong cây

Hạnh phúc cuộc đời vẫn thấy áo em bay
Khi nhìn những ánh mắt thân thương đến lớp
Chính vì thế tôi không sao hiểu hết
Những ước mơ dù rất nhỏ nhoi

Những ước mơ của một con người
Trong cuộc sống biết thế nào nhân nghĩa
Ta kiêu hãnh quanh ta còn lớp trẻ
Sánh năm châu bằng tiếng nói Việt Nam !

Cần Thơ, 1975


VẪN CÒN MAI NỞ GIỮA LÒNG NHAU

- Tặng những thân yêu và bạn bè của tôi

Em bình yên từng đêm no giấc ngủ
Đâu như ta năm tháng cũng miệt mài
Thương quê mẹ, nhớ những người đi trước
Giữ đất mình vì thế hệ ngày mai !

Em đã khóc ngày tiễn đưa nhau đó
Như một lần ta từ biệt thân yêu
Trong chiến tranh nhiều điều không nói được
Có hòa bình xin mãi mãi nâng niu !

Những cánh én thả mùa xuân trong nắng
Mộng đời bay theo làn sóng âm thanh
Em nghe lửa ấm quanh nồi bánh tét
Mơ áo hồng thoáng hiện chuyện trăm năm !

Đêm tĩnh lặng nghe tình người rạng rỡ
Quên hận thù chất ngất những niềm đau
Không quên được những tiếng ru, điệu lý
Khi vẫn còn mai nở giữa lòng nhau !

Cần Thơ, 1976
TRÚC THANH TÂM
 (Châu Đốc)
READ MORE - Thơ Trúc Thanh Tâm - NGỌN LỬA HÒA BÌNH - VẪN CÒN MAI NỞ GIỮA LÒNG NHAU

CUNG ĐÀN KỶ NIỆM - thơ Trần Thị Quỳnh Hoa





Đàn treo bụi phủ đã bao mùa

Khúc Phụng Cầu Hoàng cũng vợi xa... 

Nhện bám khôn hoà câu vọng cổ,

Tơ chùng khó trổi điệu tình ca. 

Sông Ngân khắc khoải chờ Ô Thước,

Thềm Nguyệt im lìm vọng Tố Nga.

Nâng phím, so dây, tìm kỷ niệm

Thanh âm dìu dặt ấm lòng ta…


TTQH

READ MORE - CUNG ĐÀN KỶ NIỆM - thơ Trần Thị Quỳnh Hoa

THI CA MÙA THU - Phan Tất



Nhớ cụ Tam nguyên Yên Đổ
“Ao thu lạnh lẻo, nước trong veo”
Lưu Trọng Lưu “xào xạc” rừng nghèo
“Con nai vàng ngơ ngác”
Thế Lữ hận, buồn man mác
“Ngậm...”, “ Nhớ rừng” một thuở
Huy Cận “Tràng giang”, “cô liêu” nỗi nhớ
Cụ Nguyễn mùa Thu còn muôn thuở
“Long lanh đáy nước in trời...”...


Bao thi nhân dâu bể với đời
Thổn thức như dòng sông thao thiết
Thi ca viết về mùa Thu không hết...
“Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai”.  

PT
                         

Phan Tất
90, Võ Thị Sáu - TP. Vinh - Nghệ An,
Tel: 0912387344    
READ MORE - THI CA MÙA THU - Phan Tất

DÂN BIỂN QUÊ TÔI - thơ Nguyễn Thu




Dù quặn thắt, sục sôi 

Biển quê tôi vẫn đôn hậu xanh trong

Người dân ra khơi cỡi sóng đè lớp lớp

Trực chỉ Hoàng Sa, Trường Sa...

Máy tầm ngư, mắt căng tìm mực cá

Giăng lưới, bủa câu, tay ghìm chặt lái tàu



Trong màu biển quê có lẫn màu của máu

Giữa tiếng sóng gầm chen lẫn lời thơ

Khi Tổ Quốc gọi. Những chàng trai mặt hiền như thợ

Ra trận, vang lời: " Biển một bên và em một bên "...



Những chiếc tàu con

Những ngư phủ gan bền

Không biết cúi đầu trước màu đen họng súng

Không run sợ tàu to thị uy, cướp, đụng

Chỉ sợ mất lòng quả cảm

Tấm lưới chân tình thắt chặt biển và anh



Những người con quê biết yêu biển chân thành

Như yêu chính cuộc đời mình cũng đầy giông bão

Những thềm biển xưa nay luôn rập rình hung bạo

Ăn lớn, nói to

Chân chạng vững bền



Biết học cách tiến lên

Biết đâm ngang đầu sóng

Một rụt rè

Bổn mạng hóa hư vô.

Nguyễn Thu
READ MORE - DÂN BIỂN QUÊ TÔI - thơ Nguyễn Thu