Nhà thơ Lê Thanh Hùng |
Chùm thơ Lê Thanh Hùng
ĐẮN ĐO GÌ NGÀY MỚI
Biết quá khứ, không thể đổi
thay được
Thì việc gì, phải cứ tiếc:
giá như ...
Khép quá khứ lại - an nhiên
mơ ước
Cuộc sống bây giờ, bận rộn
ưu tư
*
Việc kết thúc, là khởi đầu
việc khác
Dòng chảy tuôn trôi, xoay trả
nhịp đời
Sao đắm đuối một chuyện tình
phai nhạt
Khắc khoải, mơ hồ, nắm thả,
buông lơi ...
*
Quên dĩ vãng để yêu thương
hiện tại
Sống hết mình để kiến tạo
tương lai
Nhưng còn đó, những tháng
ngày vương vãi
Vật vờ xuôi theo bóng nắng đổ
dài
*
Cứ phóng chiếu, chuyện của
mình hồi đó
Mỗi bàn chân tự biết những
con đường
Bao nhiêu cơ hội còn đây - để
ngỏ
Lưỡng lự, gọi mời bản năng
yêu thương
*
Bàn tay dơ, thì làm sao rửa
mặt
Màu sắc đời đâu chỉ trắng và
đen
Có một khoảng trống không
màu chớp bắt
Mờ tỏ vần xoay, chấp chới
ánh đèn
*
Quá khứ dù sao, cũng là điểm
tựa
Hình mẫu cho mình gợi mở
ngày mai
Còn nguyên đó, một ẩn tình
chan chứa
Chầm chậm trôi, nhưng chưa hề
nhạt phai ...
III/17
Lê Thanh Hùng
APSARA
Ngang dấu bằng
Lăn
Lốc đá
Chùn chân
Vũ điệu
Apsara
Ngậm hoa cải
Cài nghiêng
Khách lạ
Chợt thu
Không rối lẫn
Điệu đà
Lê Thanh Hùng
TIẾNG CÀO RUỐC ĐÊM
TRÊN BÃI
HỒNG CHINH
Rơi tiếng vọng hồ đồ gió tốc
Thản nhiên reo trong suốt dặm
dài
Treo đắm đuối, vầng trăng cô
độc
Tiếng sóng xa, đổ giọng liêu
trai
*
Bãi vắng lạnh góc gành mờ tỏ
Bóng người đi trong sóng nhấp
nhô
Tiếng cào ruốc, miết đêm méo
mó
Gập gềnh bờ, khập khễnh lô
xô
*
Ánh trăng vỡ trôi trên triền
sóng
Con nước rong trôi nổi phận
người
Như khỏa lấp đăm chiêu tiếng
vọng
Nhọc nhằn đêm thưa vắng tiếng
cười
*
Nghe buốt lạnh, gió đưa
trăng lặn
Mỏi mòn đêm, mù mịt góc trời
Tiếng xuồng máy trôi xa văng
vẳng
Sóng dập dờn đổ vọng đường
khơi
*
Ốc ruốc đổ, vàng trăng óng
ánh
Tiếng cười vui, con nước được
mùa
Choàng tay với, dường như
quên lạnh
Soãi lưng nằm, đón mặt trời
lên.
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận