Chùm thơ Lê Thanh Hùng
Còn đây mùa nắng
xuân hồng
Ngược quầng sáng,
một tà áo trắng
Sáng tinh khôi
trong nắng mùa xuân
Buông thả gió qua
làng vắng lặng
Giấc mơ đời, có
bước gian truân
*
Những cơn gió cố
tình thổi rối
Nét hoang sơ, vướng
mái tóc bồng
Chút phiêu lãng,
ngập ngừng, gấp vội
Gánh truân
chuyên, đầu chợ cuối sông
*
Bóng nắng dội
xuân thì cháy bỏng
Như mơn man một
tuổi xuân hồng
Hoa và trái,
đương mùa căng mọng
Gió vu vơ, gờn gợn
... sóng lòng
*
Ngược quầng sáng,
cồn lên nỗi nhớ
Một mùa vui đẫm mộng
mơ nhiều
Còn nguyên đó hoa
tình chớm nở
Gió xuân về, khắc
khoải tin yêu ...
*
Thôi nuối tiếc, đời
dài xa rộng
Nắng bung biêng,
gió mới trở chiều
Thẩn thờ đứng bên
đường lóng ngóng
Sắc xuân hồng, một
thoáng đăm chiêu
Lê Thanh Hùng
Em trở về cùng với
mùa xuân
Em đã về và bươn
trải như xưa
Chợ sớm, chợ chiều
suốt ngày tất bật
Em gánh cá trong
giông chiều lất phất
Chấp chới chiều
xanh, mây xám phỉnh lừa
*
Bao nhiêu năm lận
đận ở quê người
Quay quắc nhớ
hàng dừa cong bãi vắng
Đơn côi đứng,
troãi mình nghiêng biển lặng
Vẫn thì thầm, cố
réo gọi người ơi ...
*
Biển lở ở đây, bồi
lắng nơi nào?
Xa xôi lắm, nhịp
đời còn vay, trả
Gánh nặng treo
nghiêng đoạn tình chấp vá
Nồng nàn trôi,
con sóng chạy lao xao
*
Đường vắng bừng
lên lấp lóa ánh đèn
Người khách lạ,
bước lơ ngơ trên phố
Chiều vội buông
lơi, sắc màu loang lỗ
Chập choạng đường
xa, trĩu nặng rối beng
*
Sóng sánh chiều
đêm, em bước vội vàng
Con đường thân
quen, cháy lòng khấp khởi
Biết đâu đó, còn
có người đang đợi
Gió lay mùa, hình
như xuân đã sang ...
Lê Thanh Hùng
Không đề 1
Buông thả
Đêm
Chạm khẽ nỗi đau
Trong sâu thẳm
Bóng mờ
Tránh trớ
Nghe vụn vỡ
Tình không duyên
nợ
Gió lất lay
Tóc trắng rũ nhàu
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận