Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, November 4, 2024

NHÀ THƠ NGUYỄN VĂN SONG VIẾT VỀ MẸ - Đặng Xuân Xuyến

 

Nhà thơ Nguyễn Văn Song 


NHÀ THƠ NGUYỄN VĂN SONG

VIẾT VỀ MẸ 


Nhà thơ Nguyễn Văn Song sinh năm 1974, tại Vân Điềm, Vân Hà, Đông Anh, Hà Nội. Hiện là giáo viên Trường Trung học Phổ thông Phù Cừ, Hưng Yên. Anh đã xuất bản 2 tập thơ: Đi từ phía cổng làng, Mẹ và sen. Đoạt giải B (không có giải A, đồng hạng với nhà thơ Tòng Văn Hân (Điện Biên) với tác phẩm MẸ TÔI CHỬI KẺ TRỘM) cuộc thi thơ của Báo Văn Nghệ - Hội Nhà văn Việt Nam 2019 - 2020.

----------

Đọc thơ Nguyễn Văn Song viết về Mẹ, người đọc thấy sự cần cù, kiên nhẫn và trung thành của anh trong việc chọn hướng đi, chọn cách viết. Hình ảnh Mẹ trong thơ Nguyễn Văn Song luôn là hình ảnh người mẹ của làng quê nghèo khó, lam lũ, tảo tần với gam màu tối, với những hình ảnh xưa cũ quen thuộc đã được nhiều nhà thơ, nhiều thế hệ nhà thơ tiếp cận khai thác.

Tôi đã đọc khá nhiều bài thơ của nhà thơ, nhà giáo Nguyễn Văn Song viết về Mẹ nhưng chưa thấy bài thơ nào anh viết về niềm vui, hạnh phúc của người mẹ, cũng chưa gặp nụ cười hay dáng mẹ đứng thẳng lưng trong các bài thơ anh đã viết! Lạ thật! Chẳng lẽ cả đời người mẹ không có được một niềm vui? Chẳng lẽ con cái được nuôi dậy nên người mẹ cũng hà tiện một nụ cười? Tôi nghĩ trên thế gian này không có người mẹ nào như thế! Và trong tâm trí của bất cứ người con nào thì những lo toan, vất vả của mẹ, những vui buồn thường nhật của tình mẫu tử sẽ luôn nằm trọn trong trái tim với đủ cung bậc, sắc thái nên ký ức về mẹ chỉ một gam màu, một cung bậc tình cảm như thế thì không thể!

Có lẽ nhà thơ Nguyễn Văn Song tâm niệm muốn lấy được sự đồng cảm của bạn đọc thì hình ảnh, ngữ điệu phải quen thuộc mới chạm tới nỗi xót thương của người đọc, mới lấy được nước mắt của người yêu thơ nên thơ viết về mẹ của nhà thơ, nhà giáo Nguyễn Văn Song luôn lấy chất liệu là ngữ điệu xót xa của tâm trạng "ôn nghèo kể khổ", bằng những hình ảnh mẹ được anh đồng nhất với hình ảnh của sự lam lũ, nghèo khó nên mới đọc thơ anh một hai bài người đọc sẽ dễ đồng cảm với "nhân vật trữ tình trong thơ" nhưng nếu đọc nhiều hơn nữa sẽ gặp sự lặp lại về ngữ điệu, về hình ảnh, sắc thái đã quá quen thuộc trong cách khai thác của nhiều nhà thơ, thành ra dù nhà thơ Nguyễn Văn Song đã cố bỏ nhiều công sức trau chuốt câu thơ, trau chuốt bài thơ để có những câu thơ chạm được vào nhịp rung cảm của bạn đọc thì với những người đọc kỹ tính một chút, ưa sự sáng tạo một chút vẫn sẽ chau mày, thiếu kiên nhẫn để ngồi đọc hết nửa tập thơ:

- "Đồng xa mót tép mò cua

Mẹ về nghẹn gió giữa trưa nắng trầy"

(Giỏ tre)

- "Mùa đông lội xuống đồng làng

Mẹ gầy sương đổ bóng càng thêm xiêu"

(Mùa đông của mẹ)

- ”Mẹ ngồi sàng nhũng đêm dài

Sẩy từng câu hát thức ngoài thềm sương”’

(Đàn cò của Mẹ)

- "Mẹ ta quần mảnh, áo nâu

Đêm khuya cặm cụi ngồi khâu dưới đèn"

(Tiếng cuốc nửa đêm)

- "Giường đơn thiếu dáng mẹ gày

Nan tre buốt lạnh chở đầy hắt hiu"

(Mẹ vắng nhà)

- "Trưa hè tãi thóc, lật rơm

Bàn chân sấp ngửa chạy cơn mưa rào

Ai làm giông gió ba đào

Để cho bóng mẹ ngã nhào đổ xiêu"

(Đôi bàn chân mẹ)

........

Tuy kiên nhẫn và trung thành với việc chọn hướng đi, chọn cách viết nhưng mừng là nhà thơ, nhà giáo Nguyễn Văn Song cũng rất ý thức tiếp thu góp ý của các bạn văn để câu thơ, bài thơ của anh thành hay, thêm cảm xúc. Ví như một lần vào trang facebook cá nhân của anh tôi "bị" mấy chữ "nhẹ bẫng", "nháo nhào" ở 4 câu thơ cuối bài “Cõng Mẹ” ám ảnh nên viết vài dòng cảm nhận về bài thơ, với những cảm xúc rất thật về 4 câu thơ cuối bài:

"Đọc “Cõng Mẹ”, tôi rất thích 4 câu thơ cuối bài:

"Mẹ nằm nhẹ bẫng lưng con

Mà nghe muôn vạn núi non đổ ào

Lưng dài, vai rộng, thân cao

Một lần cõng mẹ nháo nhào bóng xiêu."

Bốn câu thơ với những chữ gợi nhiều cảm xúc như: "nhẹ bẫng", "nháo nhào" khiến câu thơ dễ thấm sâu vào trái tim người đọc. Hai chữ "nhẹ bẫng" trong câu "Mẹ nằm nhẹ bẫng lưng con" làm người đọc nghẹn lòng chưa kịp lắng xuống thì 2 chữ "nháo nhào" trong câu kết bài thơ: "Một lần cõng mẹ nháo nhào bóng xiêu" như bồi thêm để cảm xúc nơi người đọc thêm se sắt. Bốn câu thơ đó chưa đến mức tuyệt hay nhưng để viết được những câu thơ hay như thế thì ngoài tình yêu, lòng biết ơn sự vất vả hy sinh của Mẹ luôn đậm sâu trong tâm tưởng thì sức lao động, sự sáng tạo của nhà thơ, nhà giáo Nguyễn Văn Song góp phần không nhỏ!"

Sau đấy, tôi được nhà thơ Nguyễn Văn Song cho biết, ban đầu 2 câu kết anh viết: “Lưng dài, vai rộng, thân cao / Một lần cõng mẹ ngã nhào bóng xiêu” nhưng khi gửi đăng ở tạp chí Văn Nghệ Quân Đội thì biên tập Lý Hữu Lượng đã gợi ý anh đổi “ngã nhào” thành “nháo nhào” vừa thể hiện đúng tâm trạng trữ tình mà chữ lại không cũ. Nhà thơ Nguyễn Văn Song thấy 2 chữ "nháo nhào" nâng câu thơ hay lên nhiều nên đã chỉnh sửa theo gợi ý của biên tập Lý Hữu Lượng.

*.

Hà Nội, ngày 25 tháng 10-2024

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Ảnh nhà thơ Nguyễn Văn Song từ:   

vanchuongthanhphohochiminh.vn/gioi-thieu-tho-nguyen-van-song

 

READ MORE - NHÀ THƠ NGUYỄN VĂN SONG VIẾT VỀ MẸ - Đặng Xuân Xuyến

NÍU VỚI THU ĐI – Le Nguyen Thu

 


NÍU VỚI THU ĐI

 

Thu… mùa hoàng hoa

đêm thì rất khuya

thơm rồi rất lạ

người ta nõn nà

.

đời không như thơ

tình yêu mù mờ

qua rồi cầu mơ

một đời ngu ngơ

.

tháng năm phù vân

ngày tháng xa gần

buông quên sầu hận

đêm về phân thân

.

đâu gió heo may

cố hương đâu ai

thương mình loay hoay

mấy mùa tỉnh say

còn gì níu với

tiếc gì… thu ơi!

.

nghe chiều?… đâu đây!

 

Stanton Dec. 2019 –Oct. 22nd, 2024

Le Nguyen Thu


 lenguyenthu94@gmail.com


 

 

READ MORE - NÍU VỚI THU ĐI – Le Nguyen Thu

Trang thơ Trần Đức Phổ: THƠ ĐỀ TÀ ÁO LỤA | THU VỀ | THÁNG MƯỜI MỘT

 

Nhà thơ Trần Đức Phổ

Thơ Đề Tà Áo Lụa 

 

Em mười lăm hay em mười bảy

Mắt nai ngời ánh chớp lưu ly

Miệng em cười lẽ nào chẳng phải

Lạc nhạn trầm ngư tuổi mộng thì?

 

Mùa đang độ vào thu bảng lảng

Tà áo nào vương vít lòng trai

Đời một kẻ tình trường thua trận

Theo gót hoa dệt mộng ban ngày

 

Ôi, vạt áo áng mây trắng nõn

Cánh nàng tiên hay cánh hồn tôi

Cũng ngờ nghẹch cái thời mới lớn

Bước lang thang theo mãi sau người

 

Bỗng chợt muốn đề thơ áo lụa

Đời mấy khi trên gấm thêu hoa

Nhưng hư ảo vẫn là hư ảo

Tận cuối trời tình ấy cách xa.

 .

Thu Về 

 

Sáng nay bất chợt gặp bên đường

Những khóm hoa vàng tỏa sắc hương

Cành liễu thu về buông thấp thoáng

Mày cong sắc biếc đã pha hường

 

Đất khách mơ hồ buổi sớm mai

Hơi sương thấm lạnh ướt bờ vai

Vịt trời vỗ cánh về nam gọi

Ta nhớ quê xa những tháng ngày

 

Đâu những mùa thu của thuở nào

Ngồi trong lớp học ngó trời cao

Mắt xanh dõi bóng chim ngàn trượng

Giục chí giang hồ mộng khát khao

 

Rời bỏ quê nhà một sớm thu

Tha phương từ ấy đến bây giờ

Đường về quê mẹ xa hun hút

Cách một trùng dương chẳng thấy đò

 

Như trẻ thơ nhớ tiếng trống trường

Thu về ta chạnh nhớ quê hương

Nhớ mùi cốm dẻo chiều tan học

Nhớ cá rô đồng kho rất thơm

 

Hẹn một mùa thu sẽ trở về

Tìm ngày thơ ấu dưới trời quê

Lội dòng nước bạc, heo may lạnh

Theo đám mục đồng bắt cá thia.

 

Chỉ ước bấy nhiêu đã thỏa lòng

Nhưng đời cách bể với ngăn sông

Thời gian như bóng câu qua cửa

Tóc bạc áo cơm nợ khốn cùng.

 .

Tháng Mười Một 

 

Tháng mười một đìu hiu như sương phụ

Lòng cô đơn nuối tiếc tháng ngày qua

Trời tối sầm dai dẳng những cơn mưa

Buồn thê thiết như mắt huyền đẫm lệ

 

Tháng mười một những con chim nhỏ bé

Trốn biệt tăm tránh cái rét như đồng

Con sóc nâu núp dưới gốc cây thông

Chờ mưa tạnh để nhặt thêm ít hạt

 

Lá phong vàng phủ đầy trên mặt đất

Tỉ tê cùng đám lá cỏ khô vàng

Nhớ nắng hè, và làn gió mùa xuân

Thơm ngan ngát hương hoa và diệp lục

 

Tháng mười một đời lưu vong ngơ ngác

Với những ngày rét mướt kéo lê thê

Thầm cầu mong mơ ước một ngày về

Trong nắng mới mùa xuân tràn quê mẹ.

 

Tháng mười một ta gọi thầm khe khẽ

Mùa thu ơi, buồn lắm kiếp phong trần!

 

--

tranducpho

 ducphot946@gmail.com

 

READ MORE - Trang thơ Trần Đức Phổ: THƠ ĐỀ TÀ ÁO LỤA | THU VỀ | THÁNG MƯỜI MỘT