GIA ĐÌNH NHÀ CÚN
Truyện ngắn của Lưu Quang Minh
Ngày vợ chồng mình đưa bé Cún từ
bệnh viện về, Lu Lu tự nhiên trông có vẻ buồn bã, hai con mắt to tròn đờ đẫn
ngắm “vật thể lạ” vừa mới hiện diện trong căn nhà. Mới đầu Lu Lu sủa vang. Sau
lại chạy tới quẩn quanh chân anh “làm nũng”. Rồi mỗi khi anh lại gần ngắm bé
Cún, Lu Lu cũng chạy theo, tìm cách níu anh lại chơi đùa với nó. Anh bật cười:
à thi ra Lu Lu đang ganh tỵ đây!
Cái giống Chihuahua này muôn đời vẫn thế. Mình mẩy có
thể tý tẹo chứ tình cảm thì chẳng bao giờ biết thiếu. Anh mê cún cũng vì lẽ ấy.
Ngày còn yêu nhau, anh gọi yêu em là “chị Cún”, còn mình là “anh Cún”. Sau này hai
đứa sẽ có thêm “bé Cún”. Vậy là đủ một “gia đình nhà Cún”.
Lu Lu quấn chủ vô cùng. Từ ngày về
đã thế. Cưới nhau xong, anh và em thống nhất chưa có bé Cún ngay, ít nhất phải
hai năm nữa cho ổn định. Một hôm hai vợ chồng đang ngồi xem ti vi, ngay chương
trình thế giới động vật đang chiếu các bé cún, anh quay sang em thủ thỉ:
“Hay là nhà mình cũng nuôi một em
cún cho vui cửa vui nhà, được không chị Cún?”
Biết anh thích thú cưng từ lâu, em
gật đầu ủng hộ. Vậy là ngay hôm sau hai vợ chồng đánh xe một vòng dạo quanh
“chợ chó” lớn nhất Sài Gòn tọa lạc trên đường Lê Hồng Phong. Dọc hai bên đường
cơ man bao nhiêu cửa hàng vật nuôi, thú cưng. Đủ các giống các loại chó cảnh từ
lớn tới bé, dữ dằn đến siêu xinh… trông vào đến chừng muốn hoa cả mắt.
“Nhà mình chật chội, chắc chỉ đủ
chỗ cho chú cún nào nho nhỏ thôi anh…”
Dừng xe, “anh chị Cún” bước vào một
tiệm khá sạch sẽ và hoành tráng. Anh mải tìm kiếm trong mấy cái lồng sắt to
đoàng đang chứa những chiếc tai vểnh tai cụp, mõm dài mõm ngắn, lông trắng lông
đen.... Và rồi như một định mệnh, anh bắt gặp đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi
ve đang mở to quan sát vị khách lạ.
“Chó gì mà bé xíu vậy chị?”
“Chihuahua đó chú. Nhìn nó nhỏ nhưng mà nó có
võ đó nha, đừng có coi thường. Sủa đau tai lắm á!”
Bà chủ tiệm bồng
chú cún ra cho hai vợ chồng xem rõ hơn. Chưa chi chú đã le lưỡi, vẫy vẫy cái
đuôi ngắn bằng ngón tay út ra vẻ chào mừng lắm.
“Ôi đáng yêu quá
anh!”
Anh đồng ý với
em cả hai tay.
“Nuôi có khó
không chị?”
“Khó gì đâu, ăn
thua cô chú có quan tâm chăm sóc nó không thôi. Cún chẳng khác con người, lúc
nào cũng cần được thương yêu. Cô chú quý mến nó thực tâm thì nó cũng sẽ yêu quý
hai cô chú…”
Chú cún con chihuahua
màu kem đã hoàn toàn chinh phục trái tim của hai “anh chị Cún”, chỉ qua cái
nhìn đầu tiên như thế.
Về chưa quen nhà
nên nó có vẻ hoảng sợ. Anh bồng nó lên:
“Phải đặt cho
chú mày một cái tên đã. Gọi là gì bây giờ em nhỉ?”
“Thì cứ đặt tên
nào dễ nhớ dễ gọi đó anh. Ki Ki, Mi Lu, Lu Lu…”
“Ừ, gọi là Lu Lu
nha. Từ nay tên của mày sẽ là Lu Lu!”
Từ lúc có Lu Lu,
anh bận rộn hơn, cứ như thể đã có thêm bé Cún vậy. Hết đi tìm mua thực phẩm
đóng hộp, lại học cách tự chế biến thức ăn phù hợp dinh dưỡng cho chó con ba
tháng tuổi. Một thời gian ngắn Lu Lu đã quen hết các ngóc ngách trong nhà, chạy
giỡn đùa nghịch rất hăng. Rồi lâu lâu “bậy” khắp sàn khiến anh phải vác chổi
vác khăn ra mà lau dọn, vã cả mồ hôi.
“Tập cho Lu Lu
“đi” đúng nơi đúng chỗ, anh ơi!”
Cái việc tập
luyện này tốn không ít thời gian. Thoạt tiên, anh trải hai ba tờ giấy báo chồng
lên nhau, ở một nơi quy định dành cho Lu Lu “đi”. Đến khi Lu Lu “bậy”, anh rượt
theo bắt nó ra “ngồi” chỗ đống báo. Thế mà cu cậu im re, nhất nhất không động
tĩnh gì thêm nữa. Đến lần thứ ba thì anh phát bực, tức muốn điên. Em cười mỉm
chi:
“Anh hốt đống
phân của Lu Lu bỏ riêng vào chỗ báo, rồi chùi thật sạch mấy chỗ nó “bậy” ra thử
xem.”
Hì hục lau lau
dọn dọn mệt đứ đừ. Vừa thấy cu cậu “có ý”, anh quát:
“Lu Lu, ra kia
mau!”
Tự nhiên Lu Lu
lao một mạch ra đống báo, “làm” một lần đúng chỗ, nhanh gọn. Anh ngạc nhiên:
“Sao em hay
vậy?”
“Em hỏi con Thu
bạn em, nhà nó hai ông bà già đều mê chó, người ta huấn luyện cún đi vệ sinh
ngay từ ngày đầu về. Ai như anh!”
Khổ, nuôi Lu Lu y hệt như sinh con đầu lòng,
anh đã có tý kinh nghiệm nào đâu. Thì ra mỗi lần Lu Lu “đi” ở chỗ nào cũng đều dùng
“chất thải” để “đánh dấu” mùi. Cứ kiên trì tập luyện cho ngồi đúng chỗ ấy, dần
dà cậu chàng đánh hơi lại ra đó “hành sự” tiếp. Anh xoa đầu nó nựng nịu: ôi Lu
Lu ơi là Lu Lu, đến là mệt với mày!
Hai vợ chồng
chơi đùa với Lu Lu, phát hiện cu cậu rất thích liếm mặt anh. Em bảo: Lu Lu đang
“hun” anh Cún đó, anh Cún “hun” lại đi. Anh đùa: nhưng anh thích “hun” chị Cún
cơ. Thôi, đi mà hun Lu Lu yêu quý của anh, anh chăm nó thế cơ mà. Không, chỉ mê
“hun” chị Cún à, Lu Lu ha. Nói là làm anh Cún và Lu Lu rượt theo đòi “hun” chị
Cún cho bằng được. Sau một hồi “chống cự”, cả hai phá lên cười nắc nẻ. Lu Lu
dưới chân quẫy quẫy đuôi, le lưỡi, ra chiều khoái chí lắm.
Gia đình nhà Cún
chào đón thành viên mới bé Cún vào một ngày cuối thu, có sớm hơn kế hoạch “chút
đỉnh”. Bé Cún có cái mũi giống mẹ, con mắt lại giống ba. Em cãi:
“Mắt giống mẹ,
môi mới giống ba!”
“Ai bảo thế. Mắt
tròn xoe thế này là mắt anh chứ.”
Lu Lu tự nhiên
sủa vang. Anh và em nhìn nhau phì cười:
‘Ừ nhỉ, mắt tròn
xoe, giống Lu Lu nhất, Lu Lu ha!”
Lu Lu nhảy cẫng
lên, ý cũng muốn nhìn cho được mặt bé Cún. Có giống Lu Lu thiệt hông vậy?
* * *
“Lu Lu đừng ganh
tỵ với bé Cún nghe, ganh tỵ là xấu lắm!”
Vừa vuốt lông Lu
Lu anh vừa thủ thỉ. Bé Cún hay quấy, ngủ được một chút bỗng bật dậy khóc toáng
lên. Cứ thế hai vợ chồng thay phiên nhau dỗ. Tội nghiệp mẹ Cún phải chăm bé Cún
uống sữa, còn ba Cún được lãnh nhiệm vụ cao cả: thay tã. Hồi trước chăm Lu Lu
cực một, bây giờ chăm bé Cún cực đến mười.
Thấy anh bồng bé
Cún, Lu Lu cứ nhảy nhảy, khó chịu ra mặt. Rồi thấy anh không đả động gì, cậu
chàng bắt đầu sủa inh ỏi. Bé Cún thấy Lu Lu sủa, đang yên đang lành tự nhiên
mếu xệu, khóc oe oe. Anh giận quá mắng:
“Lu Lu hư. Đi ra
chỗ khác chơi!”
Đôi hòn bi ve
tròn vo giương lên nhìn anh, mất một lúc lâu mới khẽ khàng lủi đi.
“Lu Lu, đến giờ
ăn rồi!”
Bình thường nghe
tiếng anh lục đục chuẩn bị bữa tối cho cu cậu, sau lưng đã thấy cái lưỡi nhỏ
nhắn xinh xắn thè ra thèm thuồng. Nhưng hôm nay gọi mãi gọi mãi vẫn chẳng thấy
Lu Lu đâu.
“Lu Lu ơi, món
khoái khẩu của Lu Lu này…”
Quái, nó biến đi
đằng nào không biết. Em thấy Lu Lu đâu không? Mới đây mà anh, chắc nó chui rúc
góc nào đó thôi. Sao gọi mãi chẳng thấy, em tìm phụ anh với.
Vợ chồng nhà Cún
đổ xô ra sân đi tìm Lu Lu. Lu Lu ới Lu Lu à, về ăn cơm nào. Cơm hôm nay ngon
lắm nhé, ăn thôi ăn thôi nào. Lu Lu, cún ngoan… Lu Lu bé bỏng…
Trán anh vã đầy
mồ hôi.
“Không biết lúc
nãy mình có quên khóa cửa, nó chạy tót ra đường bị bắt rồi cũng nên.”
“Đâu có, cửa vẫn
khóa mà anh!”
“Thế thì nó biến
đi đâu được nhỉ, ôi, Lu Lu!”
Bé Cún đang thiu
thiu ngủ trong nhà được một chốc đã lại khóc ré lên.
“Em vào xem con
đi, để anh kiếm Lu Lu.”
Ngó quanh quất,
tìm khắp lượt trong hốc trong hang trong bụi trong rậm.
“Giận ta à Lu
Lu. Ra đây với ta nào…”
Chừng bất lực, anh ngồi phệt xuống thềm nhà.
Chợt tiếng em gọi vang ra:
“Anh vào xem, Lu
Lu đây này!”
Anh vội vàng chạy
vào. Lu Lu ở đó, dưới gầm giường - bên trên có bé Cún đang nằm oe oe - cái mõm
chìa hờ ra ngoài buồn bã. Cậu chàng chui tọt vào đây từ lúc nào, gọi mãi cũng
không ra, dỗi đây mà. Bồng Lu Lu lên, anh dỗ dành:
“Giống y như bé
Cún, nhõng nhẽo quá đi mất. Thôi đừng giận nữa, cho ta xin lỗi…”
Lu Lu tình cảm
lắm, giận vờ thế thôi, chốc lát đã lại liếm láp hết cả mặt anh rồi.
“Anh nha! Bực
mình cỡ nào cũng không được la Lu Lu nữa đó!”
“Ừ, anh biết
rồi. Lu Lu nhà mình ngoan nhất mà.”
Lu Lu ngoác mồm
ra như đang cười.
* * *
Nhỏ Thu gọi điện
thoại hỏi:
“Lu Lu nhà mấy
người là trai hay gái thế?”
Vẫn thường quen
miệng gọi Lu Lu hết “anh chàng” rồi lại đến “cu cậu”, bấy giờ hai vợ chồng mới
khúc khích “xác minh” lại rõ ràng: Lu Lu là nàng Chihuhua khỏe mạnh, thừa điều
kiện “làm vợ, làm mẹ”. Thu gạ “gả chồng” cho Lu Lu ngay. Em nghe xong cười
khanh khách:
“Lu Lu nhà tao
kén chọn lắm không phải muốn gả thế nào thì gả đâu nhé.”
“Nhà tao cả đống
chó mèo đây mà bạn ông già cứ dúi cho mãi. Khổ, hai ông già mê chó y như “anh
Cún” nhà mày. Chihuahua
đực, lông vàng, đầu to, mõm ngắn, đẹp trai cực kỳ. Chịu luôn đi tối tao đem qua
cho chúng nó “xây dựng gia đình”!”
Thương Lu Lu từ
ngày nhà có bé Cún vẫn thường phải thui thủi một mình, nghĩ nghĩ ngợi ngợi hồi
lâu thế nào hai vợ chồng cũng đồng ý vác Tô Tô về. Nhân khẩu lại tăng lên.
“Nhà mình thành
gia đình Cún thật rồi anh ạ.”
Tô Tô “xinh trai”,
chỉ một thời gian dường như đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của Lu Lu thật. Giống
chó nhỏ nhất thế giới mà quê hương tận đẩu tận đâu bên xứ Mê-hi-cô xa xôi cách
trở dẫu có trưởng thành thì vẫn cứ be bé xinh xinh như thế, chẳng lớn to hơn
nổi một chú mèo thêm được là bao. Thế mới làm nên cái điểm lạ và quý giá của Chihuahua khiến cả thế
giới say mê. Vợ chồng nhà Cún làm sao ngoại lệ được.
Đêm khuya đang
say giấc, anh giật mình choàng tỉnh. Điều gì đó mách bảo anh chạy ra góc sân. Quả
nhiên nơi chuồng của Tô Tô và Lu Lu phát ra âm thanh lạ. Anh lại gần, nhẹ nhàng
áp tai vào, cố gắng tránh gây tiếng động mạnh.
Anh có nghe lầm
không? Tiếng thủ thỉ từ trong chuồng vọng ra:
“Anh là anh Cún.
Em là chị Cún. Sau này mình sẽ cùng nhau sinh cả một đàn những bé Cún đáng yêu,
anh ha!”
“Ừ. Chúng mình
sẽ làm một đại gia đình nhà Cún luôn.”
Tai anh dường
như ù đi, đất trời chao đảo. Anh ngã vật xuống nền đất lạnh, chẳng còn hay biết
trời trăng gì nữa.
* * *
Điện thoại báo có tin nhắn từ
“chị Cún”:
Anh
Cún dậy chưa, hay còn ngủ nướng?
Tiếng bấm điện thoại trả lời:
Anh
dậy rồi. Anh vừa có một giấc mơ lạ lắm em ạ!
Có tin nhắn mới:
Mơ gì vậy anh, kể em nghe với!
Chàng ngồi dậy, bật cười, ngón
cái vẫn bấm bấm phím điện thoại cho người yêu:
Bí mật!
Chạy xe ngang
đường Lê Hồng Phong, chàng sinh viên giật mình ngoái đầu lại, chợt trông thấy
đôi mắt tròn xoe nào đó đang dõi theo chàng qua khe chiếc lồng sắt to đoàng.
“Lu Lu…”
Bất giác, chàng nhoẻn miệng cười.
./.
2/2010
Lưu Quang Minh
Sinh 18/05/1988 tại
TP.HCM
Hiện là sinh viên
ngành Đồ họa - Mỹ thuật công nghiệp
Đã có truyện ngắn
đăng trên các báo: Văn nghệ, Văn nghệ trẻ, Văn nghệ quân đội, Lao Động, Tiền
Phong, Sài gòn giải phóng, Phụ nữ chủ nhật…
Thành viên bút nhóm
thiếu nhi Nhiệt Đới
Giải nhì cuộc thi
truyện cực ngắn Web Hội ngộ văn chương với truyện “Già trước tuổi”
Đã in: tập truyện
ngắn đầu tay Gia tài tuổi 20 (NXB Văn Học – 3/2010)
Lưu Quang Minh
Đc: 63/14/4 Lê Văn Sỹ
f13 q phú nhuận tp hcm. Đt: 0908018518 – 0822110885
CMND: 024241727 cấp
ngày 5/4/2004 tại TP. Hồ Chí Minh