
NGUYỄN AN BÌNH
CHẠM
Khẽ
chạm vào nỗi nhớ
Nhớ
cuộn thành mây trôi
Tôi
một mình lẻ loi
Vô
tình bay đi mất.
Khẽ
chạm vào ánh mắt
Mắt
biếc thật kiêu sa
Áo
hồng thời rất xa
Thu
vàng đi quá vội.
Khẽ
chạm vào tóc rối
Tóc
buồn...
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.