Kính tặng ngành Bưu Điện Việt Nam
Có lẽ hôm nay
Các anh các chị
Đang ngồi bên nhau với những
bản tin ngày
Những bản tin đến từ những
đất nước xa xôi
Đến từ nhừng ốc đảo hoang
vu,những núi rừng sâu thẳm
Và các anh các chị
Chắc đang soạn những phong thư
gần nhất
Hoặc những phong thư xa cần
một chuyến bay dài
Những kiện hàng mới đến
được trao tay
Hoặc chưa đến vẫn còn nằm
phía trước
Những Bưu phẩm chờ đi
Những phong thư chờ đến
Các anh vẫn âm thầm chuyễn
gửi những phong thư
Ngành bưu chính hôm nay đã
khác những ngày xưa
Thời chúng tôi vượt hai đầu
tổ quốc
Những phong thư được giấu
trong mo cơm ,phích nước
Trong búi tóc người đàn bà
nửa tỉnh nửa điên
Trong chiếc bánh chưng xanh,
trong gấu áo người giao liên
Hoặc trong cạp quần của
những em liên lạc
Phong thư vượt Trường Sơn trong
những năm ác liệt
Để đến được cho chồng, cho
chị, cho anh
Để đến được ngục tù nơi có
những người con
Đang ngày tháng chờ phong thư
của mẹ
Đang chờ đợi phong thư của
người yêu nơi đầu non cuối bể
Hoặc một gói quà em gái nhỏ
phương xa
Có những con người thân phải
xẻ làm ba
Để đút dấu những tờ thư trọng
tội
Những tin khẩn đưa đi
Chỉ một lần lầm lỗi
Bao tai ương đổ xuống đất quê
mình
Kim Đồng xưa khi sống vẫn đinh
ninh
Mười ba tuổi đã làm nên đất
nước
Một vết son không thể nào
phai được
Trong núm ruột đồng bào năm
tháng chở che
Hôm nay tôi đến chổ các
anh,các chị
Để gửi ít tiền cho thằng con
còn đang đi học
Để gửi một gói quà được
cóp nhặt từ những năm khó nhọc
Rất ít oi nhưng thấm đẩm tấm
lòng
Các anh tiếp chúng tôi
Bằng khuôn mặt của vầng trăng
mười sáu
Bằng nụ cười của những kẻ
đang yêu
Người bạn đứng bên tôi
Anh không nói gì nhiều
Gật đầu cảm ơn cho những lần
hạnh phúc
Những phong thư xanh được đưa
đến từ ba miền tổ quốc
Đến từ những con người ôm
khát vọng giao liên.
Phan Minh Châu