Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, July 12, 2019

DẤU CHÂN KHỔNG LỒ NGƯỜI MỞ CÕI: CHÚA TIÊN (CHÚA NGUYỄN HOÀNG) - Thơ Cao Hữu Tình



              Tác giả Cao Hữu Tình



DẤU CHÂN KHỔNG LỒ NGƯỜI MỞ CÕI:
CHÚA TIÊN (CHÚA NGUYỄN HOÀNG)

…Ba ngã rẽ
Bước chân ta rạo rực
Vào Ái Tử nghe câu hò máu thịt
Nước mắt lăn trên từng nỗi nhớ thương
Tiếng ru hời
Man mác đất Ô Châu
Ai thấu được nỗi lòng người lưu xứ

Lìa đất tổ một đi không thề hẹn
Rời yêu thương sống chết cũng liều thân
Đường đến Ô Châu khó hơn vượt cạn
Bao người đi bỏ xác dọc biên cương

Núi tiếp đèo
Vực sâu đá dựng
Cắt đường đi ngọn giáo xoay ngang
Đêm cọp gầm lá rừng xáo xác
Cướp chặn đường máu nhuộm đầu Truông

Thuyền xuôi Nam
Chém muôn ngọn sóng
Đến nơi rồi tưởng biển lặng gió qua
Cướp cạn như rươi chặn đầu cửa phá
Bao thuyền,lương.trời. đành đoạn phủi tay

Ô Châu. Ghê thay. Phận đen như tóc rụng
Mặt bủng da chì cơn sốt thâm căn
Ngọn gió Phơn khô đồng trơ gốc rạ
Bạt núi rừng cát chạy đá lăn

Cơn dông đến gầm gừ trút giận
Bão lũ hoành hành mưa dầm thối đất
Giặc tràn ra tênh mùi đất chết
Ngẩng mặt kêu trời có thấu gì đâu

Ô Châu. Gớm. Nghe tên đà dựng tóc
Xú khí bốc lên
Đất trời ngùn ngụt
Lèn đá cội cây ma hời ẩn núp
Chốn diêm vương đùa cợt cứ trêu người

Nơi phên dậu
Chưa một lần yên ổn
Hai trăm năm rày còn đẩm lệ Huyền Trân
Dân lưu tán như sóng trào nước cuộn
Giữa hùm beo lâu cũng hóa cô hồn

Theo chân CHA vào miền đất tử
Chọn đường sinh quyết dựng lại cơ đồ
MẸ giúp dân ngăn cơn sóng dữ
Kìm cuồng phong cơn thịnh nộ đất trời

CHA một đời du Nam phạt Bắc
Xắn xáy quai cồng
MẸ gánh cả giang sơn
Xẻ núi ngăn sông bắc cầu vỡ đất
Biến hoang địa thành xóm thôn trù mật
Trải hoa thơm xuống nắng gió khô cằn
MẸ nhân từ là cả quê hương

Qua tháng qua năm
Núi sông vạm vỡ
Mái ấm nhà êm đồng xanh bát ngát
Bãi bắp nương dâu lúa thơm ngào ngạt
Điệu hò khoan trai gái dậy hát đêm trăng

Đây bóng CHA xưa bên DINH CÁT làng Trà
Lịch sử khảm vàng dấu chân bất tử
Diệt ác an dân
Khai sơn phá thạch
Đổi dời ác địa mở khơi ngòi
Dựng cõi trời Nam

Kỳ vĩ thay
CHÚA TIÊN
Chọn chốn dung thân
Giữ núi sông liền mạch
Một túi thóc một thanh gươm mở nước
Sừng sững bất di
Chẳng bóng tượng đài chẳng dấu ngựa xe đâu
Mà hóa đá bên dòng sông tâm tưởng

                                        Cao Hữu Tình
                             (Nước Mắt Quê Hương Tôi)

READ MORE - DẤU CHÂN KHỔNG LỒ NGƯỜI MỞ CÕI: CHÚA TIÊN (CHÚA NGUYỄN HOÀNG) - Thơ Cao Hữu Tình

BUỒN TRONG KÝ ỨC... - Thơ Quang Tuyết


                   Nhà thơ Quang Tuyết


BUỒN TRONG KÝ ỨC...

Về đây mái tóc màu mây bạc
Nặng trĩu vai gầy khối ưu tư
Bồng bềnh kỷ niệm theo thương nhớ
Gió chở ưu phiền trong tiếng ru

Vẫn đó dòng sông đầy thảnh thức
Thuyền hồn như lướt nhẹ sương mù
Có biết nơi nao là bờ giác
Để người yên nghỉ giấc thiên thu

Vẫn đó mùi quê còn hương lúa
Ngai ngái thơm tho rạ cuối mùa
Vẫn đó... một vùng trời nắng lửa
Mà sao đẫm ướt chữ tình xưa

Ta đứng bên đường mơ nắng lụa
Sân trường tìm bóng cũ nơi nao
Thời gian tàn nhẫn mang đi hết
Những tiếng vui cười nghe xót đau

Vẫn đó...
Dư âm còn đâu đó
Nắng cháy hồn thơ khô quắt tim
Vẫn đó rưng rưng dòng lệ cũ
Vẫn xác thân xưa... Vẫn mãi tìm...

                    Đinh Quang Tuyết
                    Tháng Bảy trở về

READ MORE - BUỒN TRONG KÝ ỨC... - Thơ Quang Tuyết