Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, May 26, 2015

CÓ NHỮNG ĐIỀU ĐỐT MÃI CHẲNG THÀNH TRO ... - Thơ Trần Mai Ngân




    CÓ NHỮNG ĐIỀU 
    ĐỐT MÃI CHẲNG THÀNH TRO ...

    Có những điều đốt mãi chẳng thành tro
    Như vậy đó - bởi tình em bất tử
    Lời nói yêu sẽ không là phép thử
    Dẫu mênh mông bài toán của lẻ đời ...

                     Một đóm lửa trên môi đủ rạng ngời
                     Làm ấm áp và soi vào Đông tối
                     Ly cà phê những giọt rơi bối rối
                     Như đẹp thêm ngày của cả nhân gian 

    Trái tim ơi ! cứ khẽ. Đừng hoang mang
    Cho nhịp thở thật nồng nàn mỗi sáng
    Vắn hay dài - hoang vu hay đông đảo
    ... Có những điều đốt mãi chẳng thành tro ! 


                                              Trần Mai Ngân 

READ MORE - CÓ NHỮNG ĐIỀU ĐỐT MÃI CHẲNG THÀNH TRO ... - Thơ Trần Mai Ngân

TÌNH CÂM - thơ Chu Vương Miện



chu vương miện

tình câm


tặng anh hoa mõm chó
giữ lại mối tình câm
từ chối dăm ba lượt
đành dơ tay lên cầm
mầu tím nhìn ái ngại
vẳng đây tiếng dương cầm

*
hữu duyên thiên lý mã
vô duyên thiên lý xa
nhìn bóng câu thấm thoát
trên lưng lũ lạc đà
sa mạc mờ bóng nắng
ta chả nhìn ra ta

*
con rùa trong văn miếu
nghểu cổ lên mà nhìn
toàn là bia tiến sĩ
toàn thám hoa trạng nguyên
con hạc trên lưng rùa
đứng từ thủa xa xưa
qua hết thời nô lệ
hạc quên mình là thừa
rùa thụt lùi ngậm miệng
mòn đời đứng đội bia

*
buổi sáng như buổi tối
vườn hoa và đồng hoa
mới tóc xanh buông xõa
giờ tóc trắng loà xòa
thiên hạ hầu quên mất
chốn này còn có ta
dăm bóng mây bào ảnh
loáng thoáng cõi ta bà


                                 cvm
READ MORE - TÌNH CÂM - thơ Chu Vương Miện

LÀNG - thơ Nguyễn Hữu Minh Quân

Tác giả Nguyễn Hữu Minh Quân


LÀNG 

Mấy trăm năm đất làng chua mặn
Sông cũng gầy đi vì nghèo
Tôi lớn lên trên doi cát trắng
Gió Lào về sỏi đá cũng tong teo

Cuốc kêu những đêm tháng ba
Vọng vang câu hò của mẹ
Những đêm tha phương nằm mơ tiếng dế
Rưng rưng một góc tuổi thơ

Mùa hạn ruộng đồng nứt nẻ
Tân Định, Cây Mưng, Biền Bưng* thao thức
Những đêm chờ trăng cùng em tát nước
Khúc hát em dài lúa mát mồ hôi

Cơn lũ vừa qua con không về được
Nhà tranh của mẹ lũ cuốn mất rồi
May còn nhờ bà con làng xóm
Không bây giờ con đã mồ côi..,

                      *  *  *

Xa mẹ bao nhiêu năm
Con vẫn nói giọng mình Quảng Trị
Vẫn là con của Lệ Xuyên của vùng Triệu Trạch
Đem chuyện “Đực hết” kể với người quen

Sống chân thật, hào hiệp, thủy chung
Nghèo như Thạch Sanh bước vào đời thật
Ngang dọc chẳng sợ chức quyền…
Chỉ sợ vợ phiền dài lưng tốn vải
                     
                   *  *  * 

Con về thăm mẹ sau mưa
Làng ta bây chừ đổi khác
Đất không chua, nước chẳng mặn
Đường nhựa chạy từ tỉnh về

Xóm thôn tưng bừng ánh điện
Bê tông phủ hóa bờ đê
Trẻ em bây giờ giỏi ngoan hơn trước
Con gái bây giờ tha thướt đẹp mê

Nhà cửa cao tầng hao hao phố xá
Lối nào nhà em hiu hắt mù sương?
Ta muốn quay về mười lăm năm trước
Để đứng chờ em từ phía nỗi buồn

Em ạ, thơ anh bước ra ngoài hay dở
Chẳng cần chi hơn thiệt với đời
Bao nhiêu năm phương trời trăn trở
Với làng, với mẹ, với em thôi 

* Địa danh trong làng

                                NHMQ


READ MORE - LÀNG - thơ Nguyễn Hữu Minh Quân

ĐẾN THAM QUAN THÀNH AN DƯƠNG VƯƠNG - bút ký Nguyễn Hồng Trân




ĐẾN THAM QUAN THÀNH AN DƯƠNG VƯƠNG
Nguyễn Hồng Trân


Ngày Chủ nhật 17-5-2015 vừa rồi, vợ chồng chúng tôi (nhà giáo Nguyễn Hồng Trân và nữ bác sĩ Thái Lê Phương) đến thăm thành trì An Dương Vương ở Cổ Loa, Đông Anh. Vùng di tích lịch sử lâu đời này rất đáng quan tâm ghi nhớ, nhưng tiếc thay đến nay vẫn chưa được tôn tạo cho đàng hoàng xứng đáng với một di tích Lịch sử -Văn hóa của Quốc gia.

Đây là một di tích xa xưa mà chắc nhiều người Việt chúng ta đã từng nghe nói thành vua An Dương Vương. Đó là vùng thành trì xoắn ốc độc đáo trên vùng đồi Cổ Loa.

Vua Hùng 18 không có con trai, nhường ngôi cho con rể là Nguyễn Tuấn (tức Tản Viên). Thục Phán là cháu Vua Hùng làm lạc tướng bộ lạc Tây Vu đem quân đến tranh ngôi, xảy ra chiến tranh Hùng - Thục. Tản Viên khuyên vua Hùng nhường ngôi cho Thục Phán. Thục Phán cảm kích dựng hai cột đá thề trên đỉnh núi Nghĩa Lĩnh thề rằng sẽ kế tục giữ nước và thờ tự các Vua Hùng. Thục Phán sai thợ đẽo đá dựng miếu trên núi và cho mời dòng tộc nhà vua đến ở chân núi lập ra làng Trung Nghĩa giao cho trông nom đền miếu, cấp cho đất ngụ lộc từ Việt Trì trở ngược đến hết địa giới nước nhà. Lại sai dựng miếu ở động Lăng Xương thờ bà mẹ Tản Viên, cấp đất ngụ lộc cho Tản Viên từ cửa sông Đà trở lên phía Tây Bắc. Sau đó Thục Phán xưng là An Dương Vương, đóng đô ở Cổ Loa đặt tên nước là Âu Lạc.
           
Khu vực này, ngày nay vào các ngày nghỉ, đều có liên tục  du khách đến tham quan, nhưng cũng không tấp nập như các di tích khác. Vì di tích lịch sử này ở một địa thế còn chật hẹp và cảnh quan không có gì hấp dẫn nên khó lôi cuốn người tham quan du lịch, mặc dù phương tiện đi lại rất thuận tiện và không xa với trung tâm Thủ đô Hà Nội.

Khi nhìn quang cảnh tường thành rêu phong, đền miếu tĩnh mịch làm chúng tôi nhớ đến mấy câu thơ của bà Huyện Thanh Quan trong bài:

     THĂNG LONG HOÀI CỔ

Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Ngàn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh ấy người đây luống đoạn trường…

                                                                         NHT
                  




READ MORE - ĐẾN THAM QUAN THÀNH AN DƯƠNG VƯƠNG - bút ký Nguyễn Hồng Trân

NGƯỜI VỀ - thơ Hoàng Yên Lynh

Tác giả Hoàng Yên Linh










NGƯỜI VỀ
                                     * Gởi H.Cali

Người về rồi người lại đi
Đành thôi như bòng chim di cuối trời
À ơi ví dặm người ơi
Ca dao còn đó biết người nhớ không ?
Người đi chẳng có bến sông
Chỉ chiều loang nắng mênh mông nỗi buồn
Người về buồn lại buồn hơn
Người đi tình có dỗi hờn mang theo
Chiều nghiêng lá đổ bên thềm
Khúc tình xưa ấy - nỗi niềm cố nhân.

HOÀNG YÊN LYNH
B'lao 03.3.2015


READ MORE - NGƯỜI VỀ - thơ Hoàng Yên Lynh

NGƯỜI ĐÃ ĐI XA - thơ Thế Lộc




Thế Lộc (phải) và phu nhân của Thương Yến Tử


NGƯỜI ĐÃ ĐI XA
     Chia sẻ cùng Thương Yến Tử.

Anh buồn tôi cũng buồn lây
Thương con chim YẾN đã bay về trời
Thương người ở lại đầy vơi
Giọt dài giọt ngắn một đời khóc than
YẾN bay lên cõi thiên đàng
Bỏ quên lại cõi nhân gian người chồng
YẾN ơi, có biết hay không !
Bài thơ đau xót nỗi lòng biệt ly
Một năm YẾN đã bay đi
Một năm thương nhớ không gì nguôi ngoai...
Đêm nay trăng sáng u hoài
Có con bướm trắng đậu ngoài mái hiên.

                              Thế Lộc


READ MORE - NGƯỜI ĐÃ ĐI XA - thơ Thế Lộc

TAY NÂU - thơ Trần Ngọc Hưởng


Tác giả Trần Ngọc Hưởng


             Tay Nâu

 Anh về tóc đẫm màu sương,
 Tay nâu thay lược lệch đường ngôi xưa.
 Đa mang chi chiếc bóng thừa,
 Cho hoa nắng dưới hiên trưa trổ vàng.

Thấm nghe lạnh gió mùa sang,
Quạnh hiu vườn cũ ngỡ ngàng hoài nghi.
Cổng xưa mùa ghé và đi
Bỏ con dế nhỏ nằm truy vấn mình

Người chê chán bước phù sinh,
Gieo chi vạn ý thơ tình hoan ca.
Đẩy ta vào cõi mù sa,
Lơ mơ chếnh choáng bước qua đời mình.

Nghe đâu đây tiếng dỗ dành,
Lòng anh trăn trở quẩn quanh hương nồng
Hôn nhau một thoáng phiêu bồng,
Da thơm má ửng mù không cõi tình

Say men bí tỉ môi xinh
Tay thon tóc ngắn mà tình mênh mông
Nghiêng ly cặn rượu vẫn nồng
Đèn khuya xô lệch bóng không rời hình

                   Trần Ngọc Hưởng
                   mrtranvansau@gmail.com
READ MORE - TAY NÂU - thơ Trần Ngọc Hưởng

TÌNH VẪN CHƯA QUÊN - chùm lục bát Trúc Thanh Tâm


Tác giả Trúc Thanh Tâm


TÌNH VẪN CHƯA QUÊN

Đời ta mấy nẻo bình yên
Nhục vinh nếm trải, ưu phiền bủa vây
Nói rồi ai sẽ nghe đây
Khi tay mình vẫn còn vay nợ đời
Nhìn lên nhận diện mặt người
Kiếp nào mới nói được lời ăn năn!

NỖI NHỚ

Ngả đầu trên vũng thương đau
Ta nghe đời cũng trót vào tương tư
Dài theo nỗi nhớ viễn du
Ngày nâng niu mộng giờ như mơ hồ
Một linh hồn nhỏ chết khô
Đời em nửa gánh đò đưa sông dài .

TRÚC THANH TÂM
( Lục Bát Thời Yêu Em - 1972 )


READ MORE - TÌNH VẪN CHƯA QUÊN - chùm lục bát Trúc Thanh Tâm

EM CÓ NGHE - chùm thơ Phạm Phan Hòa


Tác giả Phạm Phan Hòa


Em Có Nghe
                                            
             Hỏi TM -NTB (Thúy của ngày xưa)
       
Em có nghe tình trôi       
Lặng qua ngày xa xôi       
Em có hay mùa  rụng       
Phong kín cả  chân đồi       
Ta hát lời hư không       
Có nghe khúc nhạc lòng       
Ta thở vào trong đá       
Xanh tình em rêu phong       
Lời thầm thỉ từng đêm       
Thương ngày em vất vả      
Em có nghe lả chả      
Tình anh gieo xuống đời       
Nếu nghe tiếng mưa rơi       
Lúc lòng anh nức nở       
Anh xin là muôn thưở       
Hát bên đời ru em

                                17/5/2015

          
Người Yêu Vỹ Dạ
 
*  Mãi em là ngọt dòng ca dao, là từng con sóng mãi ngàn đời ru bờ cát, Nguyễn ơi!
          
Thôn Vỹ rằng xưa có người em          
Khóm trúc hôm nay xỏa tóc mềm          
Thưở nao người tới còn e thẹn          
Vỹ Dạ chừ đây gửi vẹn tình
                                 18/5/2015


Nghe Em Nói                                   
               Tặng em TM 
            
Suối hát ru loài đá ngủ           
Lời ca năm tháng mỏi mòn           
Tình cứ trôi xa chùng gót            
Ngày về tô lại chân son            
Đừng đi - xa nhau anh ơi!            
Mưa trơn trợt lối ... trắng trời            
Về đây em treo võng lụa            
Yêu anh - đưa mộng ơi ... hời            
Anh lắng nghe tiếng ngàn khơi?            
Xa xăm vỗ về bờ cát            
Có nghe cõi lòng tan nát?            
Vỡ toang muôn thủa tơi bời
                                  
19/5/2015
                                     
Phạm Phan Hòa                                     
(Quảng Nam)


READ MORE - EM CÓ NGHE - chùm thơ Phạm Phan Hòa