NGỰA VỀ GIỮA CHỐN BỤI MÙ
*Gởi con Dương thế Kinh Luân
Ngựa đã về chốn an nhiên
Hí vang rừng núi cửa thiền rộng thênh
Miên trường, sinh diệt mông mênh
Yên cương hạnh ngộ bồng bềnh thiên thu
Ngựa về giữa chốn bụi mù
Mưa tâm đã tịnh,...
Đà Nẵng xưa.(danangnet.com)
Tạ Lỗi (1)
Anh ngồi
đây với tâm hồn bão nổi
Nhớ về quê, nhớ quá những ngã tình
Nơi
quê mình em vẫn nằm yên giấc ?
Thời
gian đi như xé nát tim
anh
Em cứ
trách…muôn đời em cứ trách…
Con tim anh nào hóa thạch
bao...
Tác giả Hiệp Kim Áo Tím
EM ĐÃ QUÊN RỒI
Em đã quên rồi ngày tháng cũ
Tình mình đẹp tựa áng mây thu
Lời thơ điệu nhạc như ru ngủ
Một thoáng tình thơ nhẹ sương mù
Tình đến rồi đi cơn gió thoảng
Ngậm ngùi một phút hồn...
Tác giả Trần Mai Ngân
TRĂNG RẰM
Cứ đầy thế, cứ lững lơ
Cứ treo xanh cuống đợi chờ cô đơn
Xếp hàng nỗi nhớ không tên
Cứ chồng, cứ chất cứ mênh mông dần...
Khi rất lạ, lúc thật gần
Sáng vàng... toả rộng...
Tác giả Hồng Tâm
NGOẠI CỦA NÓ
Ngày hôm qua , nó nhớ ngoại vô cùng. Nó gọi điện thoại cho xe ôm chở nó về thăm ngoại.Vẫn đi trên con đường rải nhựa quen...