Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, August 17, 2017

QUÁN TRỌ ĐỜI NGƯỜI - Thơ Nguyễn Lâm Cẩn



      Tác giả Nguyễn Lâm Cẩn


QUÁN TRỌ ĐỜI NGƯỜI

Gió vào quán trọ
Ngủ nhờ đêm trăng
Trăng đi ở đợ
Gió đành lang thang…

Kiếp người kiếp gió
Khi chưa bẽ bàng
Nào xanh như cỏ
Nào thơm như hương
Nào trong như sương…

Là khách qua đường
Đi mau ở chậm
Hành trang tủi hận
Đeo mòn hai vai

Sông mang bào thai
Đẻ ra hòn cuội
Núi mang bào thai
Đẻ ra dòng suối
Biển mang bào thai 
Đẻ ra hạt muối
Ta mang bào thai
Đẻ ra bóng tối

Chúa luôn bối rối
Thấy con của Người
Lạc vào quán trọ
Trăng vừa ra ngõ
Gió vừa đi qua
Chỉ còn tiếng dế
Nỉ non quanh nhà.

Hà Nội, 10-10-2009
NGUYỄN LÂM CẨN.

READ MORE - QUÁN TRỌ ĐỜI NGƯỜI - Thơ Nguyễn Lâm Cẩn

MỎNG MANH - Thơ Hiệp Kim Áo Tím



                    Hiệp Kim Áo Tím



MỎNG MANH

Sợi tóc mỏng manh vướng cành cỏ dại
Xõa trên vai mềm quyến rũ tay ai
Xin một lần vuốt để còn nhớ mãi 
Sợi vắn sợi dài hương bưởi thơm dai

Mỏng manh ơi dáng nhỏ thật trang đài
Tim tím áo nàng dịu ánh nắng mai
Dẫu cách xa mà sao lưu luyến mãi 
Một thời theo nhỏ trên con đường dài

Mỏng manh ơi những hạt sương nhẹ rơi 
Ta trở lại nơi đây nhớ một trời 
Dáng cô em nhỏ thời xa xưa ấy 
Nhớ khuôn mặt xinh nhớ cả nụ cười

Mỏng mamh lời ru ngọt những vần thơ
Kỷ niệm đưa ta về tuổi dại khờ 
Lang thang lối nhỏ nhớ sao mà nhớ 
Để tìm về một thoáng mộng và mơ

                        Hiệp Kim Áo Tím 
                        Đà Lạt, 18/8/2017

READ MORE - MỎNG MANH - Thơ Hiệp Kim Áo Tím

BẰNG LĂNG TÍM - Thơ Nhật Quang





BẰNG LĂNG TÍM

Bên nhau giây phút ngọt ngào
Nhìn Bằng lăng tím, nao nao... tim nồng
Thủy chung sắc tím thầm mong
Ươm duyên mộng ước... thắm hồng vấn vương

Gió lay nhẹ cánh hoa thương
Rơi vào nhung nhớ làn hương dịu mềm
Ước gì... khẽ nắm tay em
Nhánh bằng lăng tím, êm đềm gởi trao.

                                        Nhật Quang
                                          (Sài Gòn)

READ MORE - BẰNG LĂNG TÍM - Thơ Nhật Quang

TÔI LÀ MỘT KẺ KHÁC - Thơ Nguyễn An Bình





TÔI LÀ MỘT KẺ KHÁC *

Tôi là một kẻ khác
Tự đốt cháy hình hài
Bằng trái tim kiêu bạc
Tiếng mạch ngầm tàn phai.

Tôi là một kẻ khác
Tình nguyện làm tù binh
Trong mắt môi đài các
Phút chiêu hồn hiển linh.

Tôi là một kẻ khác
Để không thể dối lòng
Giữa tình đời đen bạc
Biết bên nào đục trong.

Tôi là một kẻ khác
Giữa tinh cầu bao la
Trong muôn vì sao lạc
Tìm đâu dấu thiên hà.

Tôi là một kẻ khác
Kẻ khác lại là tôi
Đánh tráo trong canh bạc
Nhận riêng mình lẻ loi.

       Nguyễn An Bình

* Tựa tập thơ của nhà thơ Nhật Chiêu lấy từ một câu thơ của Rimbeaud: Je est un autre.

READ MORE - TÔI LÀ MỘT KẺ KHÁC - Thơ Nguyễn An Bình

ĐƯỜNG THI – CHỦ ĐỀ BIÊN TÁI (KÌ 16) - Nguyễn Ngọc Kiên chọn dịch và giới thiệu thơ


          Nguyễn Ngọc Kiên


ĐƯỜNG THI – CHỦ ĐỀ BIÊN TÁI (KÌ 16) 

NHÀ THƠ TRỪ QUANG HY
Trừ Quang Hy 儲光羲 (khoảng 706-763), thi nhân đời Đường. Ông đỗ tiến sĩ năm Khai Nguyên thứ 14 (725), cùng triều với Thôi Quốc Phụ 崔國輔, Kỳ Vô Tiềm 綦毋潛.

關山月 -儲光羲
一雁過連營, 
繁霜覆古城。 
胡笳在何處, 
半夜起邊聲。

QUAN SAN NGUYỆT – TRỪ QUANG HY – THỊNH ĐƯỜNG
Nhất nhạn quá liên dinh, 
Phồn sương phúc cổ thành. 
Hồ già tại hà xứ, 
Bán dạ khởi biên thanh.

Dịch nghĩa:
TRĂNG NƠI QUAN ẢI – TRỪ QUANG HY 
Một con nhạn bay qua liên doanh trại, 
Sương dày đặc bao phủ cổ thành. 
Không biết kèn lá của người Hồ phát ra từ đâu, 
Mà cứ nửa đêm là nghe được âm thanh miền biên ải.
Dịch thơ:
TRĂNG NƠI QUAN ẢI – TRỪ QUANG HY 
Nhạn bay vút quân doanh
Sương bao phủ cổ thành
Kèn Hồ từ đâu đó
Nửa đêm rộn âm thanh.

長安道其一 -儲光羲
鳴鞭過酒肆, 
袨服遊倡門。 
百萬一時盡, 
含情無片言。

TRƯỜNG AN ĐẠO KÌ 1 – TRỪ QUANG HY
Minh tiên quá tửu tứ 
Khứ phục du xương môn 
Bách vạn nhất thời tận 
Hàm tình vô phiến ngôn.

Dịch nghĩa:
ĐƯỜNG TRƯỜNG AN KÌ 1 – TRỪ QUANG HY
Quất roi đi qua quán rượu 
Phất áo đi vào chốn ca lâu 
Trăm vạn tiền tiêu hết trong một lúc 
Ngậm ngùi trong lòng không nói nổi một lời.

Dịch thơ:
ĐƯỜNG TRƯỜNG AN KÌ 1 – TRỪ QUANG HY
Quất roi qua quán rượu
Phất áo chốn ca lâu
Trăm vạn tiêu một lúc
Ngậm ngùi lời lẽ đâu?
  
長安道其二 -儲光羲
西行一千里, 
暝色生寒樹。 
暗聞歌吹聲, 
知是長安路。

Phiên âm:
TRƯỜNG AN ĐẠO KÌ 2 – TRỪ QUANG HY
Tây hành nhất thiên lý, 
Minh sắc sinh hàn thụ. 
Ám văn ca xuy thanh, 
Tri thị Trường An lộ.


Dịch nghĩa:
 ĐƯỜNG TRƯỜNG AN KÌ 2 – TRỪ QUANG HY
Đi về phía tây một ngàn dặm 
Bóng tối làm cho cây lạnh lẽo 
Nghe văng vẳng tiếng ca hát 
Biết rằng đang trên đường Trường An.

Dịch thơ:
ĐƯỜNG TRƯỜNG AN KÌ 2 – TRỪ QUANG HY
Về Tây một ngàn dặm
Bóng tối cây sắc hàn
Văng vẳng nghe tiếng hát
Biết rằng tới Trường An

NHÀ THƠ GIẢ CHÍ
Giả Chí 賈至 (718-772) tự Ấu Lân 幼鄰, có bản chép Ấu Kỷ 幼幾, người Lạc Dương. Cha ông là Giả Tăng 賈曾 từng làm soạn sách văn cho Huyền Tông. Ông làm Trung thư xá nhân dưới triều Túc Tông, sau làm Nhữ Châu thứ sử, Hữu tán kỵ thường thị. Tác phẩm có "Giả Chí tập" 20 quyển đã thất truyền.

出塞曲 -賈至
萬里平沙一聚塵, 
南飛羽檄北來人。 
傳道五原烽火急, 
單于昨夜寇西秦。

XUẤT TÁI KHÚC – GIẢ CHÍ (THỊNH ĐƯỜNG)
Vạn lý bình sa nhất tụ trần, 
Nam phi vũ hịch bắc lai nhân. 
Truyền đạo Ngũ Nguyên phong hoả cấp, 
Thiền Vu tạc dạ khấu tây Tần.

Dịch nghĩa:
BÀI CA RA ẢI – GIẢ CHÍ (THỊNH ĐƯỜNG) 
Bãi cát dài vạn dặm có một chỗ để cát bụi tụ hội, 
Hịch gọi tòng quân bay ở phương nam, có người lên ải bắc. 
Lửa trên đài báo nguy của ải Ngũ Nguyên đang báo tin khẩn: 
Đêm qua chúa Thiền Vu đã xâm chiếm đất Tần phía tây.

Dịch thơ:
BÀI CA RA ẢI – GIẢ CHÍ (THỊNH ĐƯỜNG) 
Cát xa vạn dặm lẫn bụi trần
Người tới ải bắc, hịch tòng quân
Đài Ngũ Nguyên báo tin hỏa tốc
Đêm Thuyền Vu đã chiếm Tây Tần. 

春思其一 -賈至
草色青青柳色黃, 
桃花曆亂李花香。 
東風不為吹愁去, 
春日偏能惹恨長。

XUÂN TỨ KÌ 1 – GIẢ CHÍ 
Thảo sắc thanh thanh liễu sắc hoàng, 
Đào hoa lịch loạn lý hoa hương. 
Đông phong bất vị xuy sầu khứ, 
Xuân nhật thiên năng nhạ hận trường.

Dịch nghĩa:
Ý NGHĨ MÙA XUÂN KÌ 1 - GIẢ CHÍ 
Màu cỏ xanh xanh, màu tơ liễu vàng vàng, 
Hoa đào đang tơi tả, hoa mận còn thơm. 
Gió đông đã không giúp thổi cho hết phiền muộn, 
Lại còn làm tăng thêm mối hận khi xuân về.

Dịch nghĩa:
Ý NGHĨ MÙA XUÂN KÌ 1 - GIẢ CHÍ 
Màu cỏ xanh xanh liễu sắc vàng
Hoa đào tơi  tả, mận còn hương
Gió đông chẳng thổi bay phiền muộn
Lại khiến mùa xuân mối hận tăng.


春思其二 -賈至
紅粉當壚弱柳垂, 
金花臘酒解酴醾。 
笙歌日暮能留客, 
醉殺長安輕薄兒。

Phiên âm:
XUÂN TỨ KÌ 2 – GIẢ CHÍ 
Hồng phấn đương lư nhược liễu thuỳ, 
Kim hoa lạp tửu giải đồ my. 
Sinh ca nhật mộ năng lưu khách, 
Tuý sát Trường An khinh bạc nhi.


 Dịch thơ:
Ý NGHĨ MÙA XUÂN KÌ 2 - GIẢ CHÍ 
 Quán má hồng, liễu nhả tơ kia, 
Hoa vàng rượu nhạt giải đồ mi. 
Ca sênh chiều tối lưu lòng khách, 
Say chết Trường An kẻ nhớ quê.

初至巴陵與李十二白,裴九同泛洞庭湖其一 -賈至
江上相逢皆舊遊, 
湘山永望不堪愁。 
明月秋風洞庭水, 
孤鴻落葉一扁舟。

Phiên âm:
SƠ CHÍ BA LĂNG DỮ LÍ THẬP NHỊ BẠCH, BÙI CỬU ĐỒNG PHIẾM ĐỘNG ĐÌNH HỒ KÌ 1 – GIẢ CHÍ
Giang thượng tương phùng giai cựu du, 
Tương sơn vĩnh vọng bất kham sầu. 
Minh nguyệt thu phong Động Đình thuỷ, 
Cô hồng lạc diệp nhất thiên chu.
  
Dịch nghĩa:
VỪA ĐẾN BA LĂNG CÙNG LÍ BẠCH VÀ BÙI CỬU DU NGOẠN HỒ ĐỘNG ĐÌNH KÌ 1 – GIẢ CHÍ
 Gặp nhau trên sông những bạn từng cùng du ngoạn trước đây, 
Từ xa ngắm núi Tương không nén nổi cơn sầu. 
Trăng sáng và gió thu thổi trên mặt hồ Động Đình, 
Con hồng lẻ và nhiều lá rơi bay qua chiếc thuyền con.

Dịch thơ:
VỪA ĐẾN BA LĂNG CÙNG LÍ BẠCH VÀ BÙI CỬU DU NGOẠN HỒ ĐỘNG ĐÌNH KÌ 2 – GIẢ CHÍ
 Bạn cũ trên sông nay gặp nhau
Xa ngắm núi Tương chẳng nén sầu
Trăng sáng gió thu Động Đình thổi
Cô hồng lá rụng biết bay đâu.

Gia Lăng nay thuộc huyện Nhạc Dương, tỉnh Hồ Nam. Năm 759, Lý Bạch trên đường lưu đày thì nhận được chiếu vua ban tha tội. Ông ở lại vùng hồ Động Đình ngao du từ hạ sang thu, tình cờ gặp Giả Chí trên đường bị biếm đi Nhạc châu làm tư mã, nên mới có 3 bài này.

 初至巴陵與李十二白、裴九同泛洞庭湖其二 -賈至
楓岸紛紛落葉多, 
洞庭秋水晚來波。 
乘興輕舟無近遠, 
白雲明月弔湘娥。

Phiên âm:
SƠ CHÍ BA LĂNG DỮ LÍ THẬP NHỊ BẠCH, BÙI CỬU ĐỒNG PHIẾM ĐỘNG ĐÌNH HỒ KÌ 2 – GIẢ CHÍ
Phong ngạn phân phân lạc diệp đa, 
Động Đình thu thuỷ vãn lai ba. 
Thừa hứng khinh chu vô cận viễn, 
Bạch vân minh nguyệt điếu Tương Nga.

Dịch nghĩa:
VỪA ĐẾN BA LĂNG CÙNG LÍ BẠCH VÀ BÙI CỬU DU NGOẠN HỒ ĐỘNG ĐÌNH KÌ 2 – GIẢ CHÍ
 Hàng cây phong trên bờ trút nhiều lá, 
Buổi chiều, hồ Động Đình nổi sóng. 
Đang có hứng, chèo chiếc thuyền nhỏ đi bất kể xa gần, 
Mây trắng và trăng sáng như đang khóc nữ thần sông Tương.

Dịch thơ:
VỪA ĐẾN BA LĂNG CÙNG LÍ BẠCH VÀ BÙI CỬU DU NGOẠN HỒ ĐỘNG ĐÌNH KÌ 2 – GIẢ CHÍ
Trên bến hàng phong lá trút ra
Động Đình chiều đến nổi phong ba
Chèo thuyền đang hứng đi bất kể
Mây trắng trăng trong khóc Tương Nga

初至巴陵與李十二白,裴九同泛洞庭湖其三 -賈至
江畔楓葉初帶霜, 
渚邊菊花亦已黃。 
輕舟落日興不盡, 
三湘五湖意何長。

Phiên âm:
SƠ CHÍ BA LĂNG DỮ LÍ THẬP NHỊ BẠCH, BÙI CỬU ĐỒNG PHIẾM ĐỘNG ĐÌNH HỒ KÌ 3 – GIẢ CHÍ
Giang bạn phong diệp sơ đới sương, 
Trữ biên cúc hoa diệc dĩ hoàng. 
Khinh chu lạc nhật hứng bất tận, 
Tam Tương Ngũ Hồ ý hà trường.

Dịch nghĩa:
VỪA ĐẾN BA LĂNG CÙNG LÍ BẠCH VÀ BÙI CỬU DU NGOẠN HỒ ĐỘNG ĐÌNH KÌ 3 – GIẢ CHÍ
Lá phong ven sông bắt đầu nhuốm sương, 
Hoa cúc trên biên ải đã vàng. 
Chiều xuống mà (khách trên) thuyền nhẹ hứng thú chưa hết, 
Ý thơ dài như Tam Tương và Ngũ Hồ.

Dịch thơ:
VỪA ĐẾN BA LĂNG CÙNG LÍ BẠCH VÀ BÙI CỬU DU NGOẠN HỒ ĐỘNG ĐÌNH KÌ 3 – GIẢ CHÍ
 Lá phong ven sông đã nhuốm sương
Hoa cúc đã vàng đất biên cương
Chiều xuống thuyền nhẹ hứng bất tận
Ý thơ tựa Ngũ Hồ Tam Tương.

NHÀ THƠ NHUNG DỤC
Nhung Dục 戎昱 người Kinh Nam (nay thuộc Giang Lăng, Hồ Bắc, Trung Quốc), đỗ tiến sĩ. Khi Vệ Bá Ngọc giữ Kinh Nam, ông làm tòng sự. Năm Kiến Trung, ông làm thứ sử Thần, Kiền Châu. Thơ có 5 quyển, biên thành 1 quyển trong "Toàn Đường thi". 

湖南春日其一 -戎昱
自怜春日客長沙, 
江上無人轉憶家。 
光景卻添相思苦, 
檐前數片落梅花。

HỒ NAM XUÂN NHẬT KÌ 1 – NHUNG DỤC (TRUNG ĐƯỜNG)
Tự liên xuân nhật khách Trường Sa, 
Giang thượng vô nhân chuyển ức gia. 
Quang cảnh khước thiêm tương tư khổ, 
Thiềm tiền sổ phiến lạc mai hoa.

Dịch nghĩa:
NGÀY XUÂN Ở HỒ NAM (KÌ 1) – NHUNG DỤC 
Tự thương mình làm lữ khách ở Trường Sa khi xuân về, 
Trên sông không có người làm ta nhớ nhà. 
Quang cảnh càng làm nỗi nhớ buồn khổ hơn, 
Khi trước diềm mái nhà có vài cánh hoa mai rơi.

Dịch thơ:
NGÀY XUÂN Ở HỒ NAM (KÌ 1) – NHUNG DỤC 
Thương mình xuân đến  ở Trường Sa
Trên bến  chẳng ai khiến nhớ nhà
Quang cảnh càng làm thêm buồn khổ
Trước thềm rơi vài cánh mai hoa 

湖南春日其二 -戎昱
三湘漂寓若流萍, 
萬里湘鄉隔洞庭。 
羈客春來心欲碎, 
東風莫遣柳條青。

Phiên âm:
HỒ NAM XUÂN NHẬT KÌ 2 – NHUNG DỤC
Tam Tương phiêu ngụ nhược lưu bình, 
Vạn lý Tương Hương cách Động Đình. 
Ky khách xuân lai tâm dục toái, 
Đông phong mạc khiển liễu điều thanh.

Dịch nghĩa:
NGÀY XUÂN Ở HỒ NAM (KÌ 2) – NHUNG DỤC 
Sống trôi nổi khắp Tam Tương như cánh bèo trôi, 
Tương Hương cách hồ Động Đình cả vạn dặm. 
Xuân về mà lòng viễn khách tan nát, 
Gió đông cũng đâu làm cho cành liễu xanh tươi.

Dịch thơ:
NGÀY XUÂN Ở HỒ NAM (KÌ 2) – NHUNG DỤC 
Trôi nổi Tam Dương tựa bèo trôi
Tương Dương – Động Đình vạn dặm thôi
Xuân về lòng khách thêm tan nát
Gió đông đâu khiến liễu xanh tươi


旅次寄湖南張郎中 -戎昱

寒江近戶漫流聲, 
竹影臨窗亂月明。 
歸夢不知湖水闊, 
夜來還到洛陽城。

LỮ THỨ KÍ HỒ NAM TRƯƠNG LANG TRUNG – NHUNG DỤC
Hàn giang cận hộ mạn lưu thanh, 
Trúc ảnh lâm song loạn nguyệt minh. 
Quy mộng bất tri hồ thuỷ khoát, 
Dạ lai hoàn đáo Lạc Dương thành.

Dịch nghĩa:
 Ở đất khách gửi cho quan Trương lang trung đất Hồ Nam
Nhà trọ ở gần sông nên nghe tiếng sóng reo, 
Cành trúc phất phơ bên song làm rối loạn ánh trăng chiếu vào. 
Trong mộng về đâu có quan ngại mặt hồ rộng, 
Mới chập tối đã thấy tới Lạc Dương rồi.


Lạc Dương nay là thành phố Lạc Dương, tỉnh Hà Nam, là nơi tác giả đang tới. Ông viết bài này khi nghỉ qua đêm ở nhà trọ.

Dịch thơ: 
Ở đất khách gửi cho quan Trương lang trung đất Hồ Nam
Nhà trọ gần sông tiếng sóng vang
Trúc phơ phất song loạn ánh trăng
Mộng về đâu ngại mặt hồ lớn
Mới tối mà sao tới Lạc Dương.

                                                    Nguyễn Ngọc Kiên  

READ MORE - ĐƯỜNG THI – CHỦ ĐỀ BIÊN TÁI (KÌ 16) - Nguyễn Ngọc Kiên chọn dịch và giới thiệu thơ

LA THỤY - DẠNG THƠ BÌNH THANH


Thi ca Việt Nam vừa phong phú súc tích về nội dung, cú pháp, ngôn từ; vừa đa dạng về thể loại (thất ngôn, bát ngôn, tứ tuyệt, bát cú, lục bát, song thất lục bát, thơ tự do…) Hầu như thơ các nước như Trung Hoa, Nhật Bản, thơ các nước Tây phương đều gieo vần ở cuối câu (VẦN CHÂN – CƯỚC VẬN), thơ Việt Nam còn gieo thêm vần ở giữa câu (VẦN LƯNG – YÊU VẬN) như trong thể THƠ LỤC BÁT, THƠ SONG THẤT LỤC BÁT (có khi còn gieo nhiều vần trong một câu). Ngoài ra, nhiều nhà thơ Việt Nam còn sáng tạo thêm nhiều dạng thức mới như : thơ đọc nhiều cách, thơ hình, thơ Việt chèn ngoại ngữ, thơ bình thanh... Hôm nay, tôi xin giới thiệu DẠNG THƠ BÌNH THANH đến các bạn yêu thơ.


Trong DẠNG THƠ BÌNH THANH, các câu thơ trong bài hoàn toàn bình thanh. Nghĩa là câu thơ có những tiếng toàn là thanh bằng, nhiều người hay gọi nhầm là thơ vần bằng là không chính xác. Vần bằng có nghĩa là các tiếng bắt vần trong các câu thơ có thanh bằng. Trong thơ Việt, riêng với thể thơ Đường luật, hầu như các tác giả đều gieo vần bằng. Rất hiếm ai gieo vần trắc, vì đọc lên nghe trúc trắc không êm tai - Chẳng hạn bài thơ cổ phong gieo vần trắc như bài "THÁNG TƯ ĐẦU HẠ" của Nguyễn Khuyến

                 THÁNG TƯ ĐẦU HẠ

                 Tháng tư đầu mùa hạ
                 Tiết trời thật oi ả
                 Tiếng dế kêu thiết tha
                  Đàn muỗi bay tơi tả
                  Nỗi ấy nói cùng ai
                  Cảnh này buồn cả dạ
                  Biếng nhắp năm canh chầy
                  Gà đà sớm giục giã

                            NGUYỄN KHUYẾN

Tôi cũng thử làm một bài thơ Đường luật gieo vần trắc khi chúc thọ tuổi 70 bác Lê Ngọc Kha :

                   MỪNG TUỔI BẢY MƯƠI              
                   (Mừng thọ bác Kha 70 xuân)

                   Con giáp xoay vòng giờ đến Sửu
                   Thất tuần đáo tuế mừng thi hữu
                   Đêm xuân ngâm ngợi Hán Đường thư
                   Ngày hạ khề khà Mai Quế tửu
                   Cảm hứng chứa chan ông đón tân
                   Ý tình dào dạt bà đưa cựu
                   Tương giao sơ ngộ họa đôi dòng
                   Chúc bác Ngọc Kha thọ bách cửu

                                                        LA THỤY

Trở lại DẠNG THƠ BÌNH THANH (thơ có những tiếng đều mang thanh bằng); từ khá lâu, trong phong trào THƠ MỚI, thi ca Việt Nam đã có những câu thơ, thậm chí toàn bài thơ đều mang thanh bằng.
Tản Đà trong bài thơ "THĂM MÃ CŨ BÊN ĐƯỜNG" đã có một câu hoàn toàn bình thanh :
                             
                  Tài cao, phận thấp, chí khí uất,
                  Giang hồ mê chơi, quên quê hương?
                                                          (Tản Đà)

      Xuân Diệu trong bài thơ “NHỊ HỒ” có hai câu :
           “Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
            Tương tư nâng lòng lên chơi vơi”

     Hàn Mặc Tử có bài thơ “TIÊU SẦU” khá dài, trong đó khoảng 2/3 bài đã là toàn bình thanh

          “Ô! Đêm nay trời trong như gương
           Không làn mây vương không hơi sương
           Tơ trăng buông rèm trên muôn cành.
           Tơ trăng vàng rung như âm thanh.
           Từ đâu tiêu sầu reo vi vu,
           Buồn như làn mây hiền mùa thu
           Êm như giòng tơ trên vai nường.
           Mong manh như là lời yêu đương
           Tiêu đưa tôi bay lên cung trăng!
           Tôi phiêu diêu cùng ngàn sao băng
           A ha! Lòng tôi trăng là trăng!
           A ha! Trăng tràn đầy châu thân!
           Cung thiềm đây rồi hương ngây ngây,
           Ồ! Bằng trân châu hay quỳnh dao ?
           Và mớm cho tôi bao tình say
           Mà tôi trút bao dòng ngọt ngào
           Nghê thường lên khơi nường Hằng ra
           Hương trầm bâng khuâng quyện mình hoa.
           Nhịp nhàng nường đi theo nhịp đàn
           Âm thanh lên cao nhạc rừng lan,
           Tôi lại gần bên, ô! Lạ thường!
           Nường trăng. Ô! Chính là Thương Thương.
           Người tôi rung động như âm thanh,
           Môi không ngừng dưới đôi tay xinh.
           Hoảng hốt tôi ôm chầm lấy nường,
           Than ôi, nường đã biến ra sương.
           Tôi ôm chầm phải tiếng tiêu sầu,
           Vi vu reo buồn trong đêm thâu.
           ...................................................
                                     HÀN MẶC TỬ


         Đặc biệt, trong thi ca Việt Nam có những bài thơ bình thanh toàn bài. Chẳng hạn bài thơ “Hoa ti - gôn” của Vân Anh đăng trong Phổ thông bán nguyêt san trước 1975 (do Nguyễn Vĩ chủ biên).

           HOA TI GÔN
                     “Bảo rằng hoa giống như tim vỡ
                       Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi”
                                                        T.T.KH.

           Chiều xưa qua nhà anh mang cho
           Chùm hoa ti- gôn xui anh mơ
           Vui cười em hôn hoa vào lòng
           Và em tìm ra bao vần thơ

           Chiều nay sao lòng em vương buồn
           Mong chờ anh và hoa ti- gôn
           Chùm hoa trên bàn hầu như tàn
           Xa anh hoa sầu, em sầu hơn

           Anh ơi ! Giờ đây ngoài biên cương
           Anh đang xông pha nơi sa trường
           Chiều xưa anh đi bao năm rồi
           Không lời, không thơ, buồn vương vương

           Hình anh cho em đà phai màu
           Em không nhìn ra anh em đâu
           Bình sinh anh thường ưa hoa này
           Hôm nay nhìn hoa em sầu đau

           Cầu trời cho em luôn gần anh
           Nhưng trời cao hơn tầng mây xanh
           Bên anh, em đan toàn len hồng
           Bên anh, em ngồi chờ trăng thanh

           Bên anh, em vun hoa trong vườn
           Cho nhà chen đầy, ôi muôn hương
           Bên dàn tre che phòng anh nằm
           Em trồng cho nhiều cây ti- gôn

           Trồng nhiều ti- gôn ngay bên thềm
           Xây quanh phòng anh làm thành rèm
           - Anh ơi, sao lòng em bồn chồn
           Hay là vì yêu hoa hình tim
                                           VÂN ANH
                             (Phổ thông bán nguyệt san)

     Riêng thi sĩ Bích Khê có hai bài thơ rất nổi tiếng toàn bình thanh , đó là bài “Tì bà” ( hai nhạc sĩ Phạm Duy và Khúc Dương đã phổ nhạc ) và bài “Hoàng Hoa”

           TỲ BÀ

           Nàng ơi! Tay đêm đang giăng mềm
           Trăng đan qua cành muôn tay êm
           Mây nhung pha màu thu trên trời
           Sương lam phơi màu thu muôn nơi

           Vàng sao nằm im trên hoa gầy
           Tương tư người xưa thôi qua đây
           Ôi! Nàng năm xưa quên lời thề
           Hoa vừa đưa hương gây đê mê

           Cây đàn yêu đương làm bằng thơ
           Cây đàn yêu đương run trong mơ
           Hồn về trên môi kêu: em ơi
           Thuyền hồn không đi lên chơi vơi

          Tôi qua tìm nàng vay du dương
          Tôi mang lên lầu lên cung Thương
          Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
          Tình tang tôi nghe như tình lang

          Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
          Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
          Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
          Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi

          Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
          Sao tôi không màng kêu: em yêu
          Trăng nay không nàng như trăng thiu
          Đêm nay không nàng như đêm hiu

          Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
          Buồn sang cây tùng thăm đông quân
          Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
          Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.

                                           BÍCH KHÊ


          HOÀNG HOA

          Lam nhung ô ! màu lưng chừng trời;
          Xanh nhung ô ! Màu phơi nơi nơi.
          Vàng phai nằm im ôm non gầy;
          Chim yên neo mình ôm xương cây.
          Đây mùa Hoàng hoa, mùa Hoàng hoa:
          Đông nam mây đùn nơi thành xa...

          Oanh già theo quyên quên tin chàng !
          Đào theo phù dung: thư không sang !
          Ngàn khơi, ngàn khơi, ta, ngàn khơi:
          Làn trăng theo chàng qua muôn nơi;
          Theo chàng ta làm con chim uyên;
          Làn mây theo chàng bên nhung yên.

          Chàng ơi! hồn say trong mơ màng,
          -- Hồn ta ? hay là hồn tình lang ?
          Non Yên tên bay ngang muôn đầu...
          Thâm khuê oan gì giam xuân sâu ?
          -- Ai xây bờ xanh trên xương người ?!
          Ai xây mồ hoa chôn đời tươi ?!

                                                   BÍCH KHÊ

         Bản thân tôi, cũng tập tò làm thử ba bài thơ toàn bình thanh. Một bài theo thể ngũ ngôn, một bài theo thể thất ngôn, một bài theo thể lục bát.

                  THÙY HIÊN (* )

                  Chiều tàn sương lung linh
                  Vườn hồng mơ chim xanh
                  Thùy Hiên, em trong vườn
                  Bừng lòng bao là thương

                  Môi hồng gieo buồn vương
                  Mơ hồ chờ anh hôn
                  Lâng lâng và chơi vơi
                  Yêu em không còn lời

                  Hồn chiều in lên mi
                  Thuyền tình xuôi mây đi
                  Ồ nàng hay sao trời
                  Thiên hà hay trùng khơi ?

                  Hồn anh dâng bâng khuâng
                  Đàn lòng sao ngân vang
                  Cung trầm rung miên man
                  Lời trên môi thì thầm

                  Lời chiều muôn năm xưa
                  Òa tràn trăm sông thơ
                  Mênh mang tà huy bay
                  Thùy Hiên vàng trăng gầy

                  * Thùy Hiên: Tên người thiếu nữ
                                            LA THUỴ

           TÌNH XƯA

            Sầu thu mênh mang thương rừng phai
            Tương tư bâng khuâng nhiều canh dài
             Lời trăng vương gieo hờn lên môi
             Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi

             Đêm đêm mơ ai nhìn mây trôi
             Chừ đây uyên ương không còn đôi
             Rồi em sang ngang trên thuyền hoa
             Giang hồ phiêu bồng ru đời ta

             Giang hồ phiêu bồng ru đời ta
             Lênh đênh trùng khơi đùa phong ba
             Vàng trăng giăng tơ khơi tình xưa
             Tình ơi ! Tình ơi ! Đừng đong đưa

                                                 LA THUỴ


             HỒ CẦM

                    Vang đêm thanh hồ cầm ngân
             Trăng ngà giăng tơ cung trầm buông lơi
                    Lâng lâng tình đang lên khơi
             Hồ, xừ, xang… lòng chơi vơi canh dài
                    Mơ hồ hồn xưa liêu trai
             Mồ thu hoang vu chừ ai u hoài
                    Vương mang chi, đàn ngân dài
             Lưu dư hương… ồ trang đài về đâu
                    Tương tư sao, đàn dâng sầu
             Say men nồng hay say màu thời gian
                    Vời chân mây, nhòa non ngàn
             Bâng khuâng heo may , mơ màng hơi thu
                     Ai phiêu diêu trong sương mù
             Người muôn năm… từ thâm u quay về
                     Trần gian kia còn si mê?
             Hồ cầm cao cung, thương hề niềm xưa
                     Rơi rưng rưng từng âm thừa
             Sao trời lung linh đường tơ chìm dần

                                                     LA THỤY
        

Bài “HỒ CẦM” tôi lấy cảm hứng từ các câu thơ : "Ái thính thu phần quỷ xướng thi” ( Vương Ngư Dương ) , " Thơ thẩn nghe ma đọc mấy lời" ( Tản Đà ), "Quạnh quẽ thu phần thơ bặt tiếng" ( Vũ Hoàng Chương ). Luật hài thanh trong thơ lục bát đối với các tiếng trong câu thơ vốn là :

                  Bằng bằng, trắc trắc, bằng bằng
           Bằng bằng, trắc trắc, bằng bằng, trắc bằng


        Theo đúng quy định " nhị, tứ, lục phân minh", thì tiếng thứ tư bắt buộc phải mang thanh trắc.

       Thế nhưng, Thâm Tâm trong bài thơ lục bát "CÁC ANH" cũng từng có câu lục hoàn toàn bình thanh:

          Hơi đàn buồn như trời mưa
          Các anh tắt nốt âm thừa đi thôi
                                     (Thâm Tâm)

        Bắt chước Thâm Tâm, tôi thử làm bài thơ lục bát bình thanh “HỒ CẦM “ này, góp chung với hai bài thơ đã làm từ trước thành ba bài thơ bình thanh gửi đến quý bạn đọc cho vui những khi trà dư tửu hậu .

         “Mua vui mong được một vài trống canh 
                                                 (Nguyễn Du)

                                                  LA THUỴ                                             
READ MORE - LA THỤY - DẠNG THƠ BÌNH THANH

RỒI CŨNG LẠ XA - Chùm thơ Ngưng Thu

Tác giả Ngưng Thu

RỒI CŨNG LẠ XA

Ngọn gió xoay chiều mải mê
Giữa muôn ngàn lời chua ngọt
Tình treo đỉnh người chót vót.
***
Ừ! thì có nghĩa gì đâu
Rắc lên nỗi buồn chút nắng
Biển bao giờ thôi đừng mặn.
***
Men say loang chảy thành dòng
Có gì đâu một đời sông
Ngược xuôi cũng về bến cũ.
***
Lòng người bao nhiêu mới đủ
Tập tành thôi, chữ bỏ buông
Mặc đời, gió thoảng qua truông.
***
Nghe chiều loang phía hoàng hôn
Bóng liêu xiêu chừng bóng ngã
Ta với ta chừng xa lạ.


ĐÊM VÀ TRĂNG TAN

Đêm chờ hoa mở
hong niềm cô đơn
nụ quỳnh thơm thở
hương vờn như mơ.

Đêm vào thinh lặng
chạnh lòng trăng say
bờ xưa môi mọng
tình dâng lên đầy...

Đêm và tôi đó
trăng và tôi đây
cô đơn ngồi ngắm
mùa trôi tay gầy.

Đêm chờ chi nữa?
còn có ai không?
hình nhưtrăng mộng 
tan vào dòng sông.


TIỄN CHÂN NGÀY HẠ

Cứ ngỡ hạ còn trên phố
Ai dè thu đã ngang qua
Nắng buồn tiễn chân chiều hạ
Ngập ngừng nói tiếng chia xa

Chưa cảm môi ngoan mùa cũ
Hình như thu ngã lưng trời
Nắng ve vuốt ngàn mắt lá
Tưởng chừng nỗi nhớ chơi vơi

Xin em một nhành tháng tám
Phủ lên trời chút bình yên
Và xin một làn êm ái
Phả vào anh nét ngoan hiền

Buồn chi lá rơi đầu ngõ
Chưa qua bỡ ngỡ lạ mùa
Vương vương nỗi niềm xao động
Mặt hồ sóng nước trăng khua

Thôi nhé hạ về bên ấy
Xin đành giấu những phôi phai
Dẫu chiều nghe như nhạt nắng
Cũng đừng hoen ánh mắt nai.

Ngưng Thu
 nhuhaphung1968@gmail.com
READ MORE - RỒI CŨNG LẠ XA - Chùm thơ Ngưng Thu