Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, July 9, 2014

Tạp văn của Phan Trang Hy - KHÁT VỌNG HÒA BÌNH CỦA DÂN VIỆT


Tác giả Phan Trang Hy

Khát vọng hòa bình là khát vọng muôn đời của mọi dân tộc trên hành tinh này. Thế nhưng, khát vọng ấy bị đe dọa bởi lòng tham, thù hận của một số bọn cầm quyền có tâm địa quỷ dữ. Cũng thế, khát vọng hòa bình của dân tộc Việt Nam đang có nguy cơ bị bóp chết bởi những hành động bá quyền, ác hiểm nước lớn của giới lãnh đạo Bắc Kinh.
Liệu hòa bình có không? Và người Việt Nam làm gì để có hòa bình? Câu trả lời không chỉ là tấm lòng yêu nước, thương nòi mà còn là bổn phận của từng người dân nước Việt.
Muôn đời nay, dân tộc Việt Nam luôn chống lại ngoại xâm nhằm bảo vệ cuộc sống yên vui, nền hòa bình vốn có. Giặc trước hiên nhà, giặc xâm phạm cõi bờ, dân ta yên làm sao được, nói chi đến hai tiếng hòa bình. Lịch sử dân tộc từ khi vua Hùng lập nước đến nay là lịch sử đánh giặc không ngừng nghỉ của mọi người Việt yêu nước, thương nòi. Chính vì thế, người Việt luôn thức tỉnh, cảnh giác với mọi mưu đồ ác hiểm của kẻ thù. Càng yêu hòa bình, người Việt càng ý thức chuẩn bị, sẵn sàng chống giặc ngoại xâm, nếu có.
Là người Việt, tôi luôn tin hòa bình ngự ở đất nước này. Luôn tin từng tấm lòng, lời ca tiếng hát của người Việt thể hiện khát vọng hòa bình. Tôi tin hòa bình sẽ tồn tại mãi với dân tộc tôi. Thế nhưng, hòa bình sẽ không có bởi hành động gầm ghè thò lưỡi bò nuốt sống biển Đông của giới cầm quyền Trung Hoa. Hòa bình đâu có được khi lòng tự trọng dân tộc Việt Nam bị kẻ thù nhạo báng. Và hòa bình sẽ không có khi các nước trong khu vực tạo thành vòng vây chống lại hành động coi thường luật pháp quốc tế của thế lực China “trỗi dậy hòa bình”.
Ngàn lần tôi mãi gọi hòa bình, hòa bình, hòa bình… Tôi tin sẽ mãi hòa bình. Chắc chắn là vậy. Hòa bình sẽ có khi công lý được thi hành. Phải kiện, phải kiện thôi! Đất nước của ta, ta không kiện khi kẻ cướp chiếm đóng trái phép, có khác chi ta coi kẻ cướp là người nhà. Và cũng thế, hòa bình sẽ có, nếu toàn dân ta một lòng chống giặc. Hai chữ “đồng bào” thiêng liêng biết chừng nào! Còn đối với Trung Hoa, “đồng chí” chỉ là cái vỏ bọc, cái áo tắc kè, giờ đã hiện hình là chân tướng kẻ cướp, cầm trước tác xâm chiếm đất nước Việt Nam.
Tôi tin hòa bình là sự thật. Dân tộc ta cần phải biết sự thật của lịch sử. Có thật sự tin vào lịch sử, dân tộc ta mới thật sự hòa bình. Sự dối trá lịch sử đồng nghĩa với sự bức tử lịch sử. Lịch sử là sự thật chứ không phải là hư cấu. Xin trả lại sự thật muôn đời của lịch sử dân tộc để đồng bào ta tự hào, tin vào nhân nghĩa. Đó chính là sức mạnh kế thừa truyền thống tổ tiên: Đem đại nghĩa để thắng hung tàn; Lấy chí nhân mà thay cường bạo.
Tin hòa bình, nên thấy chiến tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào trước tham vọng của Trung Hoa. Tham vọng của họ ngày càng lộ rõ. Họ trút cái vỏ bọc, cái áo tắc kè quấn bó họ bấy lâu nay, bởi những mỹ từ “trỗi dậy hòa bình”, “4 tốt”. “16 chữ vàng”, “người Trung Hoa không có gien xâm lược” v.v…, để giờ thè lưỡi tham lam khuấy động biển Đông. Lòng tham Trung Hoa chắc không thể đem sự ổn định trong khu vực, nói chi hai tiếng hòa bình.
Tôi mong hòa bình. Tôi tự nhủ, hòa bình chỉ có được khi mỗi người dân Việt có lòng yêu nước, thương nòi. Chỉ yêu nước là chưa đủ mà còn phải có thương nòi. Bởi yêu nước không phải là quyền của một số người, một số tổ chức, đoàn thể. Phải lấy lời dặn của Lạc Long Quân để lo cho vận mệnh dân tộc khi quốc biến. Xin vì hai chữ “đồng bào”. Muôn đời nay, người Việt ta nói đến đồng bào là nói đến dân tộc. Phải đặt dân tộc lên trên tất cả. Tổ quốc Việt Nam là trên hết với đồng bào Việt Nam, dân tộc Việt Nam. Không chỉ dân nghĩ, mà Chính phủ, chính quyền cũng cần nghĩ như vậy. Có thế mới là hồng phúc cho Tổ quốc Việt Nam.
Hòa bình! Chiến tranh! Có đời ai muốn chiến tranh? Tôi tin tôi, tin đồng bào tôi không muốn chiến tranh. Phản đối chiến tranh, căm ghét chiến tranh, mong muốn hòa bình, ủng hộ hòa bình là tấm lòng của dân tộc Việt. Thế nhưng, trong những ngày biển Đông đầy sóng dữ, cũng như về sau, bên cạnh một thế lực lớn với mộng bá chủ cuồng tham phi lý như Trung Hoa, hòa bình càng trở nên mong manh như ngọn đèn trước gió.
Trong lòng tôi là Bạch Đằng, Như Nguyệt, Chi Lăng, Đống Đa. Chợt trước mắt tôi hiện lên dòng chữ Muốn hòa bình, phải chuẩn bị chiến tranh.
                                       Tháng 7 – 2014
                                      Phan Trang Hy
READ MORE - Tạp văn của Phan Trang Hy - KHÁT VỌNG HÒA BÌNH CỦA DÂN VIỆT

VÌ AI MẮT BIẾC MÔI HỒNG - thơ Trần Hữu Khả


Tác giả Trần Hữu Khả



Lang thang qua cõi tình si
Chiều ôm nắng sớm đi tìm heo may
Tiếng cười vụn vỡ trên tay
Em mua lụa mới về may hẹn hò
Thất thần sóng mắt lững lơ
Ta thay áo đẹp nằm mơ người về
Mòn đường rơi vãi u mê
Quay về hái lượm tỉ tê gọi mời
Nặng tình nhẹ giọng à ơi
Ru khan trăng lạnh chơi vơi cuối ngày
Tình tang má phấn môi đào
Ta ca bản án lưu đày chung thân
Đâu còn một lát dừng chân
Để ta san gánh phù vân biếu người
Đành thôi khâu vá tiếng cười
Chờ em lạc bước vườn thơ một lần
Thay ta buông thả ngại ngần
Trả ta một ít nợ nần ngày xưa
Ngày xưa…
              Em nợ
                       Ngày xưa.


Tác giả: Trần Hữu Khả
Sinh năm: 1961
Địa chỉ: K95/10 Bà Huyện Thanh Quan- Đà Nẵng
Nghề nghiệp: Tự do
Số ĐT: 0903507075 


READ MORE - VÌ AI MẮT BIẾC MÔI HỒNG - thơ Trần Hữu Khả

ĐẾN MỘT LÚC.... - thơ Phan Minh Châu




Đến một lúc bỗng nhiên thèm cái tuổi
Làm học trò mắt ướt với môi thơm
Đến một lúc bỗng nhiên thèm cái buổi
Đưa em về  mưa cóng cả tay chân
Nhớ thuở ấy chúng mình cùng chung lớp
Chung mái trường chung cả những hương yêu
Em cứ duỗi đôi bàn chân sáo mộng
Anh thẫn thờ theo bóng nhỏ liêu xiêu
Mười sáu tuổi tình trong như áo mới
Vuông lụa che em vuông lụa diệu huyền
Bao thương nhớ gói trong  màu trinh bạch
Em nguyện cầu mơ ướt chảy mênh mang
Thời ly loạn quê mình sương khói phủ
Anh ra đi góp lửa giữ quê nhà
Có đôi lúc lệ trào lên sóng mắt
Anh thương thầm em dáng nhỏ phương xa
Ba năm lính qua ba mùa Phượng nở
Ba mùa xuân rạo rực trái tim mình
Anh tìm lại về nơi trường lớp cũ
Nghe bồi hồi đâu đó một hồi kinh
Những vẫn trắng dấu chân mùa hạ cũ
Những hàng cây những vốc lá sân trường
Vẫn đâu đó dáng hình xưa kỷ niệm
Cháy liên hồi trong nỗi nhớ yêu thương
Tìm đến nhà em nhưng vuông sân nắng
Những hàng cau rũ tóc đến nao lòng
Hàng dâm bụt vẫn mỗi ngày trước ngõ
Nuôi nỗi buồn khô khốc đến trăm năm
Anh tìm lại nơi bờ xưa bến cũ
Một vầng trăng neo lạc bến sông chiều
Anh tìm lại dấu chân ngày đến lớp
Buổi tan tầm còn sót chút hương yêu
Nhưng đã hết một thời hoa Phượng đỏ
Một mùa Xuân khô khốc đến trăm bờ
Một mùa Thu đầm đìa con mắt ướt
Một mùa Đông sì sụt với mưa dông
Anh đọc nốt lá thư tình để lại
Một chút đau se sắt đến nao lòng
Em trả lại cho anh thời vụng dại
Nơi bốn mùa phượng khóc đến rưng rưng.

PHAN MINH CHÂU
3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
d.đ 0922992662

READ MORE - ĐẾN MỘT LÚC.... - thơ Phan Minh Châu

ANH ĐI RỒI - Thơ Mai Hoài Thu - Hồng Vân diễn ngâm

READ MORE - ANH ĐI RỒI - Thơ Mai Hoài Thu - Hồng Vân diễn ngâm

CHÚT TÌNH HOA SỬA - thơ Tuyền Linh

Tác giả Tuyền Linh


Em về chở cả mùa thu
Thơm trời Hà Nội ngọt ru lời tình
Lòng tôi thực nghiệm tâm linh
Nên chi yêu quý sắc tình của em

Hình như từ nụ hoa mềm
Nõn tơ trinh bạch em đem dâng đời
Để thay tiếng khóc bằng…cười
Nhẹ vơi khổ não cho đời đẹp hơn

Em về soi bóng Hồ Gươm
Đưa hương tỏa sắc nụ ươm tơ tình
Cánh hoa sao trắng lung linh
Rơi trên mái tóc đẫm tình giai nhân

Biết đời là áng phù vân
Mà sao tình cứ lâng lâng chẳng đừng
Tôi qua trăm vạn nẻo đường
Về đây lại thấy tơ vương tình trần

Tôi người lữ khách dừng chân
Nhìn hoa đua nở mà lòng ngẩn ngơ
Xuyến xao một chút tình thơ
Trăm năm như đã…bây giờ là đây ?

Hóa thân ngọn gió heo may
Theo em cho hết kiếp này được không ?
Mai này trời trở gió đông
Tôi về khép chặt cô phòng đợi em


                  Tuyền Linh
READ MORE - CHÚT TÌNH HOA SỬA - thơ Tuyền Linh

DỪNG LẠI THỜI GIAN ƠI - thơ Thúy Ngân



Xin người hãy thấu  lòng con
Xin  người quay lại quỹ còn - thời gian ?
Xin người …!

Tìm về chốn chào đời
Nghe lại tiếng mẹ bời bời điệu ru
Viếng cha người khuất thiên thu
Thăm anh – anh cũng phiêu du vĩnh hằng

 *
Sao lỡ bỏ em giữa giòng đời
Đường còn hun hút lắm mù khơi ...!
Mưa giăng mờ lối e lạc bước ?
Xào xạc bàn chân đá mềm tơi !
Gió lùa đêm lạnh đến chơi vơi
Bao thu vàng úa  xác xơ rơi ngập hồn 
Vòng tay trống trải ai ôm 
Môi mềm vắng lặng  nụ hôn độ nào
Đời người huyễn hoặc, chiêm bao vô thường

Xin thời gian dừng lại  - dọc đường !!! 
Cho em môi thắm sắc hương lại hồng
Cho lửa  ấm lại đêm đông …
Cho em lại được nép vào lòng ai ?!

Thúy Ngân  

READ MORE - DỪNG LẠI THỜI GIAN ƠI - thơ Thúy Ngân

CHIỀU MƯA LONG THÀNH - thơ Trúc Thanh Tâm



Gió nhẹ hôn bờ tóc
Lời hát nào bay cao
Kỷ niệm còn in dấu
Mình sao lạc mất nhau!

Chốn trần ai lạ mặt
Anh muôn dặm đường quê
Em còn rơi nước mắt
Mê đời dài lê thê!

Gió qua vườn tình ái
Bóng mát nào ru em
Hồn trinh đêm khắc khoải
Cánh lá rơi bên thềm!

Vầng trăng treo cuối nẻo
Bến sông nhớ con đò
Em có về cố quận
Cho anh gởi ngày xưa!

Thu sầu vàng nỗi nhớ
Long Thành chiều mưa bay
Đôi ta còn cách trở
Nghe thời gian  lưu đày!

              TRÚC THANH TÂM
                   (Châu Đốc)
READ MORE - CHIỀU MƯA LONG THÀNH - thơ Trúc Thanh Tâm