Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, April 16, 2021

KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG - Nguyễn Minh Hoàng đọc thơ Nguyễn Văn Trình

 


      KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG

      Nguyễn Minh Hoàng, Thạc sĩ Ngữ văn

    Gv Trường THPT Lê Lợi, Đông Hà, Quảng Trị

 

         Những vần thơ trong tập thơ “Mây trắng bên trời của thầy giáo – thi sĩ Nguyễn Văn Trình tràn đầy những lưu luyến, hoài niệm của khung trời thương nhớ - riêng tôi, tôi gọi là “Khung trời mây trắng”, như chính tác giả viết hai câu thơ làm tựa đề cho tập thơ của mình:

                                       “ Trời xanh mây trắng mãi còn,

                                         Cho ai lưu luyến, tuổi đời vàng son .”

                                                       (Nguyễn Văn Trình)

          Đó là những kỉ niệm đẹp về nghề, về muôn màu của đời sống hôm qua và hôm nay, đong đầy kết thành những vần thơ giàu cảm xúc, giàu lòng nhân ái và nặng trĩu tình thầy trò gắn bó cùng bảng đen, phấn trắng bao năm nhọc nhằn “gieo chữ”:

         “Thầy trò cái thuở thân thương / Xa trường thầy nhớ các em thêm nhiều/ Bao điều tâm sự chừ đây/ Mai sau khôn lớn tình thương đong đầy...”

                                                    (Bài giảng giờ chia tay – NVT)

          Hoặc:

         “Em về cho ai chơi vơi/ Em về cả đất trời diệu tím/ Tà áo em bay chiều tím cổng trường/ Ôi dĩ vãng nhuộm tím màu lưu luyến/ Em về cho ai chơi vơi...”

                                                       (Em về cho ai chơi vơi – NVT)


Thầy giáo-Thi sĩ Nguyễn Văn Trình

          Tập thơ: “Mây trắng bên trời” gói trọn những cảm xúc của thi sĩ về đời, người, nghề và những niềm sâu kí ức. Đọc những vần thơ của anh ẩn chứa những năm tháng cuộc đời, tôi bắt gặp cái sâu sắc trong cách nhìn, cái tinh tế trong cách cảm, cái đa dạng trong cách thể hiện những tâm tư. Không cầu kì, không làm duyên, từng câu từng chữ bình dị mà sang trọng, gần gũi như chính cuộc đời mà chứa đựng những triết lí sâu xa. Bởi Nguyễn Văn Trình đến với thơ bằng tấm lòng của nhà giáo, bằng tâm hồn đa cảm của một thi nhân, mang trách nhiệm thiên lương của một người dâng hiến. Dâng hiến cho đời cái đẹp của tiêu chí nghệ thuật thơ ca: “Chân-Thiện-Mỹ”.

          Thơ Nguyễn Văn Trình là sự dấn thân của một người luôn nặng nợ đa mang, với thơ với đời:

         “Áo trắng- Em giờ xa xôi quá rứa?! / Để ai về, ngồi đếm giọt mưa rơi…/ Áo trắng phôi pha, áo thành dĩ vãng/ Để môt đời nặng nợ đa mang...”

                                                             (Áo trắng bên trời – NVT)

           Cái thời áo trắng, cái thời mộng mơ vào thơ anh với cái duyên của một người thời trai trẻ, hoài niệm. Nhưng thơ Nguyễn Văn Trình không chỉ có thế, với tâm hồn đa cảm của thi nhân nên nặng trĩu tình quê hương đất nước:

         “Biết không em bao điều đáng nhớ/ Anh thầm yêu từng thớ đất quê nhà/ Như lá vàng kia gọi thu vàng nức nở/ Trút lên chiều xa nhớ những mùa qua”

                                                               (Bâng khuâng chiều – NVT)

         Trong cuộc sống hỗn mang, ánh hồng lấp lánh, cuộc sống bộn bề bao toan tính thiệt hơn, bao bon chen đáng ghét...! Vậy mà thơ Nguyễn Văn Trình vẫn vang vọng những rung động hồn nhiên, cái “giá như” tiếc nuối của một tình yêu trong sáng, vượt lên cái tôi tầm thường nhỏ bé, ích kỷ, cá nhân:“Biết rằng em chẳng riêng tôi/ Tình như gió thoảng ở ngoài song thưa”

                                                                (Biết rằng - NVT)

         Có lẽ khi ta không còn trẻ là lúc tiếc nuối thời áo trắng thơ ngây của tuổi học trò mộng mơ, những đôi mắt tròn xoe nghe thầy giảng bài trên lớp. Vì thế thơ Nguyễn Văn Trình còn chở nặng đạo lý làm người, những lời khuyên giàu tính nhân văn cao đẹp, mở ra cho người đọc tràn đầy bao hy vọng mới về một ngày mai tươi sáng,thôi thúc người ta sống, vượt qua những oái oăm của đời sống thường nhật:“Hãy chọn cho mình một lối đi riêng/ Em sẽ thấy cuộc đời này đáng yêu biết mấy/ Trời trên đầu vẫn xanh/ Đất dưới chân vẫn bình yên nồng ấm”

                                                (Hãy nuôi dưỡng ước mơ – NVT)

          Trong cuộc sống Nguyễn văn Trình luôn tâm niệm: “Nhân đức ở đời đáng quí – danh lợi phù phiếm – đố kị, ghen ghét, lòng tham, giết chết con người” (Cha tôi – NVT) thì những lời thơ ấy thật đáng quí xiết bao! Cái chân lí giản đơn như cuộc sống thường ngày, vậy mà  tôi – chúng ta mấy ai đủ tỉnh táo nhận ra trên bước đường bươn chải mưu sinh?!   Đi suốt nỗi nhớ, tắm đẫm những niềm yêu để đúc rút thành triết lí. Cái triết lí của  thi sĩ – thầy giáo Nguyễn Văn trình nảy mầm từ những chiêm nghiệm sâu sắc về đời, về nghề, về người.

         Đọc thơ Nguyễn Văn Trình tôi rất thích những lời tình tự man mác, hào hoa mà thấm đẫm tình người. Với tập thơ “Mây trắng bên trời”, anh đã góp vào vườn thơ một bông hoa đẹp, đầy hương sắc, giàu ý vị, tình đời – tình người, rất đáng trân trọng! Tôi tin những vần thơ của anh luôn là những lời tâm tình thủ thỉ mà lắng đọng sâu xa trong lòng bạn đọc. Bởi thơ của Nguyễn Văn Trình đã đi từ trái tim đến trái tim! Xin mượn câu thơ của nhà thơ Thôi Hiệu trong bài “Hoàng hạc lâu” làm lời kết cho bài viết này: “Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay”!                                  

                          Đông Hà, ngày 15 tháng 7 năm 2011    

                                     Nguyễn Minh Hoàng

READ MORE - KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG - Nguyễn Minh Hoàng đọc thơ Nguyễn Văn Trình