Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, January 25, 2022

KHÔNG VỀ QUÊ, EM ĐI LÀM TỪ THIỆN - Chùm thơ Lê Thanh Hùng

 

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

Không về quê, 

em đi làm từ thiện


Đêm trống vắng, ngõ phố sâu hun hút

Em phát cơm từ thiện ở đầu đường

Lòng thắc thỏm, quê nhà mùa lũ lụt

Trong những ngày dịch bệnh tai ương

 

Không về quê, chọn việc làm thiện nguyện                                  

Thành phố ơi! Đời lao nhọc mưu sinh

Dù không phải chuyện đội trời dời biển

Sức nhỏ nhoi, em trả nợ ân tình

 

Ngõ nhỏ thân quen, phận người lam lũ

Trong khó khăn vẫn đùm bọc cưu mang

Người trăm xứ, đã về đây quần tụ

Bao số phận long đong, cảnh lỡ làng

 

Lặng lẽ người nhận cơm theo giãn cách

Thô ráp bàn tay, ngượng nghịu cám ơn

Trong hoàn cảnh, mỗi phận người, mỗi phách

Cuộc sống đời xô, trôi nỗi dập dờn

 

Chợt một tiếng ru con, giọng ngoài nớ

Tiếng quê nghe sao khắc khoải chưa tề

Em quay mặt, mà lòng như vun vỡ

Lóng ngóng trao quà, đau đáu tình quê…

 

Ngang đời phiêu lãng


Bao năm tháng

Rớt dọc đường bè bạn

Biết bao nhiêu nghề

Hằn dấu trên tay

Lòng phố chật

Anh bước đi lơ đãng

Một nỗi buồn

Nghe chao chác, đắng cay…

Điều chưa biết

Và những điều nhàm chán

Cứ bồng bềnh

Trong nắng úa chiều nay

Bỗng tà áo trắng

Ngưng đời phiêu lãng

Em đạp xe qua

Chở nắng

Theo ngày…

                             8/91


Cơn mưa giông bất chợt


Xé toang chiều trong tiếng sấm xa xa

Em lúng liếng xòe tay che bớt

 

Giọt mưa rơi, tan trên áo váy nuột nà

Lệch một vòng cong theo chiều gợn sóng

Em quay ngang, lồ lộ chiết yêu…

 

 

Không biết những thứ gì 

tạo nên sự tử tế


Sao có người lại quên cội rễ

Chất chứa hận thù, dù đất mẹ vẫn bao dung

 

Ở đâu, lúc nào chúng ta cũng đều có số phận chung

Cội nguồn hạnh phúc, khổ đau sẽ được chuyển giao thế hệ

Dìu dắt nhau đi qua sự khốn cùng


            Lê Thanh Hùng

     Bắc Bình, Bình Thuận

                                   

 

READ MORE - KHÔNG VỀ QUÊ, EM ĐI LÀM TỪ THIỆN - Chùm thơ Lê Thanh Hùng

ĐÓN NĂM DẦN BÀN VỀ “ĐÓN NĂM MÙI”, BÀI THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA LA THỤY - Châu Thạch



La Thuỵ, một nhà thơ được mến mộ, còn là chủ nhân nhiều trang blogspot uy tín tại VN. “Đón Năm Mùi” là một bài thơ Đường luật ông sáng tác vào năm Mùi nào đó trước đây. Nhân mùa xuân năm Nhâm Dần sắp đến.  Châu Thạch xin có một vài cảm nhận về bài thơ nầy, để đọc nó, ta thưởng thức những điều lạ trong mùa xuân xa xôi của lịch sử. Bài thơ như sau:
          
ĐÓN NĂM MÙI
 
Tân niên rộn rã bước Dương ông 
Chào đón xuân tươi, vẫy nắng hồng 
Tô Vũ lưu danh bền dạ thép * 
Bá Hề nức tiếng vững gan đồng ** 
Dán sừng lệ tết ca vang xóm 
Chuốc chén tình xuân tỏa ấm phòng 
Sáng giá “đầu dê” hàng chính hiệu
Năm Mùi sung mãn đẹp lòng không?

                                           La Thuỵ
   
Bàn về hai câu Mở (đề) của bài thơ, ta thấy tác giả đã nhân cách hoá mùa xuân con Dê khi gọi bước chân xuân là bước của Dương ông. Bước chân đó đã được mặt trời “Vẫy nắng hồng” để chào đón. Hai câu mở đề ấy đã giữ đúng vai trò giới thiệu bài thơ của một bài thơ Đường luật, cho ta thấy được bước chân rộn ràng, linh động, thắm tươi của mùa xuân đến giữa nhân gian.
 
Qua hai câu Trạng (thực) có vẻ khó hiểu làm ta động não hơi nhiều nhưng khi suy ra được thì cái hay tiềm ẩn trong hai câu thơ làm cho ta thích thú:
         
Tô Vũ lưu danh bền dạ thép*      
Bá hề nức tiếng vững gan đồng**
  
Hai câu thơ nầy tác giả giải thích điển tích như sau:
 
*Vâng mệnh vua Hán Vũ Đế, Tô Vũ đi sứ sang Hung Nô. Ông bị vua Hung Nô đày đến đất Bắc giá lạnh hoang vu, không có người ở, để chăn dê rất cực khổ. Sau 19 năm, nhờ sự can thiệp của Hán Vũ Đế, ông mới được thả trở về Hán.     
** Bá Lý Hề bị nước Sở bắt làm nô lệ. Tần Mục Công biết Hề là người có tài, đem năm tấm da dê xin chuộc. Tần Mục Công chuộc được Bá Lý Hề đem về, phong ngay làm Tướng Quốc và ông Tướng Quốc này đã làm cho nước Tân thành giầu mạnh một thời và được mệnh danh là “Ngũ Cổ Đại Phu”, nghĩa là ông Tướng Quốc năm bộ da dê.
   
Vậy với câu “Tô Vũ lưu danh bền dạ thép” ta có thể hiểu ý của tác giả muốn nói mùa xuân tràn đến cả nhưng nơi xa xôi hẻo lánh, hoang vu như chổ ông Tô Vũ ngày xưa chăn dê.
  
Câu “Bá Hề nức tiếng vững gan đồng” ta có thể hiểu ý tác giả muốn nói mùa xuân chan chứa trên miền đất thanh bình an cư lạc nghiệp như nơi ông Bá Hề ngày xưa làm Tướng Quốc. 
   
Hai câu nầy còn có ý nghĩa năm Mùi là năm của những con người chí khí kiên cường, có tài cao đức rộng.
   
Sở dĩ tác giả dùng hai điển tích nầy là vì nó có liên quan đến dê nên dùng nó để nói về năm mùi là hay và hợp lý. Người làm thơ có thể dùng một chữ nào đó có trong điển tích để gởi ý thơ của mình vào, thì ở đây La Thuỵ dùng nguyên hai sự kiện trong lịch sử để hàm ý những gì mình muốn nói là một cách mới và thâm thuý trong xử dụng tích xưa. Hai câu thơ nầy theo tôi nó đã làm tròn bổn phận của vế Trạng (Thực) trong bài Đường thi vì nó đã triển khai rộng và sâu chủ đề “Đón Năm Mùi”.
   
Tiếp theo hai câu Luận như sau:
 
Dán sừng lệ tết ca vang xóm
Chuốc chén tình xuân toả ấm phòng
  
“Dán sừng” thì tôi chưa biết, có thể đoán là người ta dán ảnh tượng thần giữ cửa để bảo vệ gia đình trong một năm mới. Qua thơ cũng có thể hiểu đây là một phong tục có ý nghĩa trong ngày xuân. Có lẽ sau khi “dán sừng” rồi thì người dân mới vui chơi nên “ca vang xóm”.
    
Hai câu luận nầy ngoài sự đối chữ chuẩn xác thì sự đối ý cũng rất hay. “Dán sừng lệ tết ca vang xóm” là cảnh vui xuân của cộng đồng dân cư, còn “Chuốc chén tình xuân toả ấm phòng” là cảnh hưởng xuân riêng tư với nhau. 
  
Tại sao không dùng chữ “nhà” để đối với chữ “xóm” mà dùng chữ “phòng”? Vì chữ “nhà” thì cũng là một cộng đồng gồm có ông bà, cha mẹ, vợ chồng, con cái, bà con và bạn bè ở chung. Nếu đem chữ “nhà” đối với chữ “xóm” hình ảnh không đối nhau. Tác giả dùng chữ “phòng” đối với chữ “xóm” là một suy nghĩ tinh tế vì hai hình ảnh nầy tương phản nhau, một bên thì đông đúc một bên thì lẻ loi, đối chọi nhau mà đều có chung một niềm vui đón xuân tuyệt vời.
   
Trong luật thơ Đường hai câu luận nầy là để cho tác giả luận bàn hay giải thích chủ đề bài thơ. Ở đây tác giả La Thuỵ đã dùng vế luận để nhấn mạnh thêm một cách cụ thể nguồn vui ngày xuân giữa cộng đồng và của cá nhân con người trong cộng đồng đó. Tôi nghĩ không còn sự “luận bàn” sự “giải thích” nào hợp lý hơn.
      
Tiếp theo hai câu kết như sau:
 
Sáng giá “đầu dê” hàng chính hiệu
Năm Mùi sung mãn đẹp lòng không?
    
Sở dĩ chữ “đầu dê” tác giả đóng trong ngoặc kép là vì ông trích chữ “đầu dê” trong câu “Treo đầu dê bán thịt chó” của nhân gian. Ở đây “sáng giá “đầu dê” hàng chính hiệu” có nghĩa là treo đầu dê thì bán đầu dê chính hiệu chứ không bán thịt chó. Câu thơ nầy báo trước một năm Mùi đầy niềm vui trong cộng đồng, con người sống với nhau chân thật, không có sự phỉnh lừa dối trá như trước nữa. Ý thơ nầy được bổ nghĩa thêm trong câu “Năm Mùi sung mãn đẹp lòng không?” Đây là một vế kết ý nghĩa và trọn vẹn vì nó tiên đoán cho một năm Mùi tốt đẹp sau những gì tác giả trình bày ở những vế thơ trên. 
  
Có thể những lý giải của tôi không đúng với ý tác giả và đối chọi với lập luận của một số bạn đọc. Tuy thế ta nên hiểu là người đọc cũng là người làm thơ, nhưng làm thơ không thành câu. Vì khi ta đọc một bài thơ thì tùy theo trình độ, hoàn cảnh, thẩm mỹ, tâm tư tình cảm của ta mà ta có cách hiểu và rung động nhiều hay ít với bài thơ, nghĩa là ta nương theo bài thơ của tác giả mà ta làm thơ lại trong chính lòng ta. 
  
Vậy thì mỗi người hiểu khác nhau đâu có gì đáng trách. Hơn nữa ở Thơ Đường Luật có rất nhiều nhà thơ tầm cỡ, thuộc hạng thương thừa, sư thơ, huynh thơ mà sáng tác của họ độc đáo, thâm thuý có khi quá sức thưởng thức của ta, trong đó La Thụỵ là một tên tuổi được nhiều bạn đọc và thi hữu mến phục. Mỗi khi gặp những bài thơ như thế thì theo tôi cứ từ từ mà suy tư, khảo cứu, chất vấn để biết, chớ đừng nên vội vác búa đập ngay vào bài thơ của họ, có khi búa ấy dội ngược về mình. 
     
Mấy lời thô sơ về cảm nghĩ của mình, xin cúi đầu trước để nhận lãnh sự đồng cảm cũng như nhận lảnh búa rìu nếu có.                                                                
 
Châu Thạch  
 
READ MORE - ĐÓN NĂM DẦN BÀN VỀ “ĐÓN NĂM MÙI”, BÀI THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA LA THỤY - Châu Thạch

BẾP QUÊ MÙI TẾT, NHỚ TẾT XƯA – Thơ Tịnh Bình

 
 
              Nhà thơ Tịnh Bình


BẾP QUÊ MÙI TẾT
 
Buốt lòng Chạp bước đông xa mãi
Xuân thật gần hương tết bâng khuâng
Gác mái chèo sương ban mai cỏ biếc
Vạt nắng tơ non bẽn lẽn trong ngần
 
Lao xao phiên chợ ngày giáp tết
Kiệu hành mặc cả với bánh chưng
Khoe sắc đua hương cùng ong bướm
Cúc thắm mai vàng phô sắc xuân
 
Rẽ lối thiên thanh bầy chim én
Nàng xuân yếm thắm vội về theo
Rưng rưng mùi tết trong khói ấm
Bếp quê tí tách lửa hồng reo...
 

NHỚ TẾT XƯA
 
Hong chút nắng nỗi niềm năm cũ
Đã xuân rồi... chưa Tết,Tết ơi!
Thì nao nức búp non chồi nụ
Tàn phai nào rồi cũng rụng rơi
 
Tìm ánh mắt trong vườn xuân chín
Nhớ vu vơ khẽ tiếng ai cười
Hoa năm ngoái... Năm nay đâu khác
Ngoảnh lại mình đâu thuở đôi mươi
 
Xao xác gió tìm dư hương cũ
Chạnh lòng ta nhớ Tết năm mười
Vương tóc mẹ sợi xuân còn trẻ
Chú chim xanh hót chẳng cạn lời
 
Đêm Ba Mươi chơi trò cút bắt
Vầng trăng thơ lẻn trốn đâu rồi
Bập bùng lửa giao thừa Tết ấm
Sớm mai về chào đón tinh khôi...
 
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)
READ MORE - BẾP QUÊ MÙI TẾT, NHỚ TẾT XƯA – Thơ Tịnh Bình

HẠNH PHÚC KHI TA NHẬN THỨC – Thơ Khaly Chàm



 

hạnh phúc khi ta nhận thức
 
cảm ơn ánh sáng xóa tan ảo mộng
khi ta biết mình vẫn còn hiện hữu để nhìn thấy ban mai
hiện thực, bắt đầu nhận thức những gì còn lại và mất đi
mặt trời dần lên cao mặc nhiên tỏa hồng màu lửa
 
cảm ơn góc hẹp vỉa hè   
chỗ ngồi quen dành cho ta tựa lưng vào cột đèn đường
hẳn thế, nó đã thu nhỏ cái đầu cúi mặt an phận
thinh lặng một hiện thể khiêm nhường
thả xuống hơi thở nhẹ hẫng tan vào ly cà phê đen nóng
 
có thể, loài người đang định thần cố tìm lại giấc ngủ
với ta, vùng đỉnh tam tinh sao cứ trồi lên những vạch đỏ
mọc ra đôi cánh chờn vờn bay nhói sáng mật ngữ vọng niệm
chầm chậm hóa thành tro bụi lẩn vào những ô dù lá xanh mùa đông
 
hôm nay, con chữ tai ương nằm co trên giấy
ta nhìn ta trong màn hình ma trận tưởng chừng đã trong suốt
tin rằng chẳng khác biệt với tín điều bình an hy vọng
kiên nhẫn ngồi chờ mệnh đề niềm tin phủ mờ võng mạc kiếp người
 
xin cảm ơn màu nắng tô điểm khuôn mặt em*
nụ cười khả ái có phải là một phép mầu giả tưởng
cảm ơn nhục thể thơm hương hoa nồng nàn khứu giác 
chợt biết, ta chỉ là hình nhân khát vọng tồn sinh
cùng song hành với bóng loài linh trưởng bước đi đếm nhịp thời gian
 
khaly chàm
txbencat 1/2022

* chủ quán café vỉa hè txbencat
 
READ MORE - HẠNH PHÚC KHI TA NHẬN THỨC – Thơ Khaly Chàm