Ngoại cảm nói:
Người Âm sống mong manh
Vừa thấy đó lại không thấy đó
Bởi Người Âm không còn da, còn thịt
Bởi Người Âm chỉ sống với linh hồn
Ngoại cảm nói:
Người Âm sống nghĩa tình
Trao lời ấm cho nhau nơi mồ sâu vắng lạnh
Tính cách Người Âm không bao giờ “ăn mảnh”
Khi được “gọi hồn” là rủ bạn cùng lên
Ngoại cảm nói:
Người Âm sợ Người Trần lãng quên
Bởi họ vẫn coi mình là người đang sống
Khi Người Trần thành tâm thờ cúng
Là lúc Người Âm trở lại với Đời...
Ơi, Người Âm! Người Âm ta ơi!
Người sống mãi một tâm hồn nhân bản
Người chói lọi cõi thiêng liêng ngời sáng
Nơi mạch nhân văn chảy mãi không cùng
Lời ngoại cảm có người tin, người không:
Thế giới tâm linh nhiều điều chưa lời đáp
Song, tất cả chúng ta đều biết chắc:
Người Âm đã qua một thuở Người Trần.
Mai Thanh