Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Wednesday, May 17, 2023

NẮNG THÁNG NĂM – Thơ Tịnh Bình


 
                   Nhà thơ Tịnh Bình


NẮNG THÁNG NĂM
 
Nắng tháng Năm hong cành phượng đỏ
Tiếng ve sầu bỏ ngỏ lối xưa
Bâng khuâng sót chút âm thừa
Hạ còn day dứt niềm chưa thành lời
 
Thôi đừng hót ngang trời chim lạ
Nao lòng ta chiếc lá thuộc bài
Chiều nhòa hư ảnh chiều say
Bài thơ trong cặp giấu hoài nhớ thương
 
Chút tình mộng như sương như khói
Nhánh hồng hoa gió thổi phai tàn
Mây về ngàn dặm thênh thang
Tháng Năm rắc nắng thêm vàng ban trưa
 
Hạ ẩn ức lời chưa kịp nói
Nước bên cầu vồi vội về xuôi
Và cơn mưa đến ngậm ngùi
Cầm đâu nắng cũ về phơi mảnh tình...
 
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)

READ MORE - NẮNG THÁNG NĂM – Thơ Tịnh Bình

NÓNG – Thơ Lê Phước Sinh



                 Nhà thơ Lê Phước Sinh


NÓNG
 
Sáng
Mặt Trời
giẫm chân chen đạp
Vội vội vàng vàng lùa nhau kiểu muốn vào đấu trường trung cổ.
Đường
Xe
Người
Ngợm
ma ám.
Hắc Ín nóng lên chực sôi
tựa muốn vuốt mái tóc chàng khổng lồ
bàn chân đưa đi vạn dặm.
Sáng
chưa gì đã Nóng trời gầm.
 
Lê Phước Sinh
 
READ MORE - NÓNG – Thơ Lê Phước Sinh

NỬA CHIỀU, XANH XAO – Thơ Lê Kim Thượng


  
                Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
NỬA CHIỀU
 
Ngày qua… Buồn đã quá nhiều
Nửa mưa, nửa nắng... Nửa chiều, nửa trưa
Bến quê còn hẹn đò đưa
Tre gầy ngã bóng trong mưa buồn buồn
Em xưa, ấp ủ tình suông
Anh đi lo chuyện tròn vuông riêng mình
Thuyền đời trôi nổi phiêu linh
Thuyền tình chở khẳm tâm tình ủ ê
Canh khuya tiếng gọi Hồn Quê
Dừng chân, quay gót tìm về... chiêm bao...
              
Hương đồng, gió nội ngọt ngào
Hương hoa, hương đất quyện vào từng không
Con đò ngủ với bến sông
Cây đa đứng ngắm cánh đồng tỏa hương
Nắng vàng rơi nhẹ vương vương
Thoảng bay bụi đỏ, con đường lặng yên
Nhà xưa… quên hết ưu phiền
Chào Mào, Sáo Sậu bên hiên vui đùa
Bên song có ngọn gió lùa
Heo May thổi nhẹ đón Mùa Thu sang
Xin chiều một chút nắng vàng
Hong tơ tình cũ... mơ màng tóc buông
Hoàng hôn tiếng sáo gợn buồn
Nắng chiều vừa tắt... Trăng suông đến chào
Chìm trong giấc mộng xanh xao
Tan trong vạt nắng hanh hao cuối ngà
Gặp người Tri - Kỷ đêm nay
Sẻ chia những nỗi đắng cay, cơ hàn
Vầng trăng rơi chén rượu vàng
Gió đưa hương cũ Dạ Lan vô thường
Tiếng xa vọng giữa đêm trường
Câu Hò - Điệu Lý... mấy thương cho vừa...
                    
Tôi giờ đánh mất… Ngày Xưa
Niềm vui ít ỏi... dư thừa niềm đau
Quẩn quanh, quanh quẩn nỗi sầu
Mùa mong, năm nhớ úa nhàu con tim
Bốn bề u tịch lặng im
Hình như ai đó cố dìm tiếng than?
Nửa khuya bên điếu thuốc tàn
Lòng buồn hiu hắt theo làn khói tan
Mù say… nâng chén rượu tràn
Uống đi cho hết cơ hàn... tồn vong...
Rượu cay đắng tận đáy lòng
Để người phiêu lãng mờ trông nẻo về
Xa quê đau đáu câu thề
Xa quê, lòng vẫn nhớ quê... nhớ nhà
Một mai... Mai mốt cỗi già
Ơn Trời... tri ngộ quê xa cuối đời...
 
 
XANH XAO
 
Ngày mong, tháng nhớ xanh xao
Em xưa, tình cũ... chiêm bao sum vầy
Đêm trăng hò hẹn còn đây
Chuyện tình cổ tích đong đầy trong tim
Vườn yêu hai đứa đi tìm
Sắc hoa màu nhớ... Tiếng chim bốn mùa...
                    
Tiếng chân nhẹ bước ban trưa
Nắng rơi bụi phấn… Gió đưa gót giày
Tóc dài vướng sợi mây bay
Thiên đường trong mắt thơ ngây... hoặc huyền
Nghiêng nghiêng nón lá che nghiêng
Đôi con mắt liếc... làm duyên, gọi mời
Ngọt thơm đọng lại trên môi
Nụ hôn thắm thiết... bồi hồi, dịu êm…
Giọt mưa rơi nhẹ bên thềm
Ru em cánh võng nhẹ mềm nghiêng chao
Lời thơ nồng ấm ngọt ngào
Gửi theo ngọn gió bay vào Tình Ca
Thế rồi... em chẳng thấy qua
Để cho gió cuộn hồn hoa héo gầy...
                  
Tiếng thơ trầm vọng đâu đây
Những lời tình tứ... đong đầy tiếng hôn
Buông trôi những nụ cười buồn
Cuốn theo giòng nước bỏ nguồn xa khơi
Giọt tình lặng lẽ tròn rơi
Mưa Ngâu - Tháng Bảy... giữa đời liêu xiêu
Tình tôi đứt một cánh diều
Em trăng viễn xứ... Ta chiều hoàng hôn
Tình tôi mưa dập, gió cuồng
Tôi xin nhận hết nỗi buồn của em
Tôi xin nhận hết nỗi niềm
Em thôi ray rứt... êm đềm sang sông
Thôi thì... Lòng lại dặn lòng
Thơ Tình tôi giữ... Bông Hồng tôi trao
Cám ơn ngày tháng ngọt ngào
Cám ơn em đã ước ao, thề nguyền...
                  
Thương em... Xa xứ, xa miền
Trăm cay, nghìn đắng... ưu phiền nặng mang
Thương em duyên nợ bẽ bàng
Đơn côi một bóng... Dở dang bến thuyền
Thương em gãy gánh phận duyên
Cô Nhi - Quả Phụ ... bên hiên buông mành
Sao không quay lại với anh?
Mình đem tình cũ vá lành đời nhau
Pháo hồng, rượu trắng, trầu cau...
Thúy Kiều - Kim Trọng gặp nhau... tái hồi...
       
Nha Trang, tháng 05. 2023
Lê Kim Thượng
 
READ MORE - NỬA CHIỀU, XANH XAO – Thơ Lê Kim Thượng