Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, March 20, 2015

VỖ VỀ, CUỐI ĐỜI - thơ Chu Vương Miện


















thơ chu vương miện

vỗ về

chim có núi rừng để bay về
cá có sông biển để ngừng chân
những chiếc xe goòng có bến ăn than
tàu thuyền neo ngoài cảng
ta 69 năm đi hoài quá nản
muốn dừng chân hỏi dừng nơi đâu?
quê tạm bây chừ tại Mỹ châu
nói gọn nhẹ là đa chủng quốc
xưa Thục Vũ chết rồi không cam lòng
hoá thành chim tối ngày kêu cuốc cuốc
ta bây chừ sống mai mốt thác
hài cốt đốt thành tro
thả xuống Thái Bình Dương
chìm mất luôn 
hai chữ sinh ký tử qui
[sống gửi thác về] mà về đâu?
anh bợm nhậu ba xi đế
còn về lại ngôi 
ngày xửa ngày xưa ca bài chẩu chẩu
bây giờ ngồi đây
nhìn một cánh đồng trồng toàn dưa hấu 


cuối đời

mới gặp nhau đã ngoảnh mặt rồi
con cò con cốc lội khơi khơi
bao nhiêu cá vũng người câu hết
mấy con kia mò chán bắt ruồi
anh nhìn em nhìn tô cơm nguội
muối trắng không rau nuốt chả trôi
dung nhan na ná mềm len rách
cuối đời nản quá hạt ngô rơi 


                           chuvươngmiện
READ MORE - VỖ VỀ, CUỐI ĐỜI - thơ Chu Vương Miện

ĐÔI BẠN NGÀY XƯA - Trần Mai Ngân


VNQT giới thiệu đến bạn đọc một bài viết của bạn Trần Mai Ngân nhân Ngày Quốc tế Hạnh phúc 20/3.

                                                      Tác giả Trần Mai Ngân



ĐÔI BẠN NGÀY XƯA ...


Mình và hắn học chung lớp 11. Hắn cao, luôn mặc áo trắng, có đôi mắt sâu, mí lót ... Mình ngồi bàn nhất, hắn ngồi sau lưng mình. 
Suốt ngày hắn vớ vẩn, vẽ hình đuôi tóc mình và gửi lên cho mình ... Mình xem và đưa cô bạn bên cạnh nói: chàng này vẽ đẹp, tới giờ Sinh, tụi mình nhờ hắn vẽ giúp!

Hắn học tệ nhất là môn Anh Văn, còn mình môn ấy hạng nhì lớp, sau anh lớp trưởng...


Ngày tháng trôi qua. Lớp mình bị chia ra vì thầy đi học tập, mình và hắn chia hai lớp khác nhau. Ngày rã lớp, ai cũng buồn. Hắn dúi vào tay mình tờ giấy: tôi yêu bạn!



Nhiều năm tháng qua. Hai đứa cùng vào sư phạm. Hắn bị bắt buộc học làm thầy giáo nên rất lười ... Mình luôn giúp hắn trong chuyện học hành. Khi làm luận văn tốt nghiệp, mình làm một hơi ba bài với ba đề tài khác nhau: cho mình, cho hắn và cho cô bạn thân.

Khi ấy mình cảm thấy dường như mình thiếu nợ hắn!


Ra trường, Má bảo làm đám hỏi và năm sau thì cưới. Tình yêu hoá ra lại đơn giản hơn mình mơ mộng nhiều. Mình làm vợ hắn và cảm thấy an tâm vì nghĩ hắn hiền.


Thời gian có khi màu hồng, có khi màu xám. Ai nói không bão giông. Nhưng trái tim độ lượng của mình đã vượt qua tất cả.
May mắn mình có hai đứa con ngoan và hết mực yêu mình. Gia đình, hạnh phúc chỉ đơn giản thế thôi và bình yên.

Mấy mươi năm qua, hắn già đi và vẫn hời hợt nhưng thật lòng yêu chỉ mình mình. Cũng được!

Và, mình vẫn làm giúp hắn nhiều việc y như hồi đi học ... đôi khi cả những việc trèo leo của đàn ông ... nhưng mình vẫn vui vì hắn đã là ông ngoại của cháu ngoại mình ...

Hôm nay là ngày gia đình hạnh phúc của thế giới - mình cũng xin mình được hạnh phúc. Viết về hắn người bạn ngày xưa ... như một món quà tặng hắn.

Mình hỏi hắn có hạnh phúc không. Hắn nói: nếu được sống một lần nữa hắn cũng chỉ xin sống vậy thôi, hắn hỏi mình thì sao. Khoan, mình suy nghĩ một chút nhe ..... 
                                                                     Trần Mai Ngân







READ MORE - ĐÔI BẠN NGÀY XƯA - Trần Mai Ngân