Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, November 27, 2011

CHÂU THẠCH - XIN HÃY CHẶN


Rừng trống hoác cây về xuôi hết cả
Hổ và voi lên khóc đỉnh da trời
Cáo và chồn vào gởi xác hang dơi
Bầy chim chóc cánh sa chìm đáy biển.

Núi thoi thóp nằm liệt mình tai biến
Suối đau thương giọt lệ đỏ lòng sâu
Cả trường sơn còn chỏm tóc trên đầu
Lơ thơ quá những chòm xanh mới nhú.

Những lâm chúa rủ rê nhau bè lũ
Từng đoàn quân với máy xúc, cưa vòng
Chúng mặt người nhận phép quỷ Sa-Tang
Mang lòng rắn phá địa đàng nguyên thủy.

Còn đâu nữa chốn nguyên sơ tuyệt mỹ
Rừng thâm u đầy sức sống địa cầu
Đất và cây, hầm mỏ dưới tầng sâu
Thành nô lệ nát vào tay sơn tặc

Chúng tự biến tay yêu thành tay giặc
Đốt nơi mình đang sống mái nhà xanh
Vùi quê hương cho lũ phá tan tành
Phơi đồng loại cho lửa trời thiêu cháy.

Chúng đâu phải người dân đen thiếu dạy
Những đầu to và chữ nghĩa đầy mình
Ngồi những nơi cầm vận mênh sinh linh
Ăn những thứ toàn sơn hào hải vị

Uổng cho chúng những con người đa trí
Uổng cho đời những kẻ mất lòng nhân
Thương thay cho những kiếp sống cơ bần
Phải gánh chịu những gì thiên nhiên trả

Những mái rạ nước đùa trong băng giá
Những tiếng kêu cầu cứu giữa đêm khuya
Những mùa hè nắng nứt đất ao đìa
Và em bé thiếu cơm vì khô ruộng.

Ban ân huệ vở kia vài ba cuốn
Mì ăn liền vài gói lót lòng đau
Đôi miếng tôn, chiếc áo ấm phai màu
Đâu có lẽ hàn xong đời khổ lụy.

Xin hãy chặn những bàn tay ma quỷ
Đã hóa bao phù phép phá ngôi nhà
Mà thiên nhiên ưu ái tặng cho ta
Cùng chung sống với muôn loài sinh vật ./.
                                                 

CT


READ MORE - CHÂU THẠCH - XIN HÃY CHẶN

VĂN THANH - MÙA ĐÔNG PHỐ CŨ


Quê tôi ở tận xứ Miền Trung
Mưa gió mùa đông quá lạnh lùng
Rỉ rả mưa dầm trên mái lá
Từng cơn gió rít qua không trung
                   

Phố nhỏ Tam Kỳ của thuở xưa
Túp lều xiêu vẹo, cửa đong đưa
Phên che hở gió, đèn leo lắt
Em hát anh đàn, lẫn tiếng mưa.
                   

Con đường xe lửa, mưa mờ xóa
Anh với cùng em vẫn dạo chơi
Ta lại cùng nhau, tơi nón lá
Mặc cho mưa gió, giăng đầy trời
                   

Bao ngày lũ lụt, con nước dâng
Da diết nhớ em, đã máy lần
Bỏ trường, lội nước về phố cũ
Tìm em thấy mặt, dạ lâng lâng
                  

Rồi một mùa đông cách biệt nhau
Dế mèn rên rỉ suốt đêm thâu
Đường cũ mưa tuôn, buồn hiu hắt
Gió giật từng cơn, lạnh thấm sâu
                   

 Đã sáu mươi năm, mưa gió qua
Tình duyên rong ruổi theo tuổi già
Trà dư tửu hậu, cùng ôn lại
Những ngày đông ấy vẫn thiết tha.                

                  
Văn Thanh

READ MORE - VĂN THANH - MÙA ĐÔNG PHỐ CŨ

HỒ NGẠC NGỮ - CHÙM THƠ VỀ QUẢNG TRỊ

Hồ Ngạc Ngữ tên thật là Hồ Văn Khánh- hội viên Hội VH-NT tỉnh BR-VT. Anh sáng tác từ đầu thập niên 70.Tôi thường gọi anh là "nhà văn VN chuyên nghiệp hiếm hoi"(Anh không làm gì khác ngoài sáng tác văn chương). Anh sinh 1950 tại Nha Trang; quê gốc Bình Định; sống ở Nghĩa Thành (Suối Nghệ cũ)- Châu Đức_ BR-VT. Nhưng anh có nhiều bài thơ về Quảng Trị. Xin giới thiệu với quí bạn và đồng hương Quảng Trị chùm thơ của người khác xứ viết về con người quê mình.

Lê Thiên Minh Khoa giới thiệu.





CON GÁI QUẢNG TRỊ

                                        Tặng BLT

Nghe nói dòng sông Thạch Hãn sâu
Tìm em trong nỗi nhớ thương đầu
Anh qua chỉ thấy làn sương ảo
Lãng đãng lòng quê những sắc màu
*
Anh gặp, nghe em nói giọng Nam
Xa quê, quen giọng chẳng chung miền
Như con chim hót trong trời rộng
Vẫn giữ lòng 'miềng' tiếng dịu êm
*
Con gái Cổ thành như thành cổ
Miệng cười, nhưng mắt có cười đâu!
Vẫn lo nghèo khó trong đời thực
Vẫn sợ lòng người những vực sâu
*
Đôi khi anh thấy mình như bão
Nhưng biết quê 'miềng' chịu bão lâu
Nên lòng anh dịu dàng như gió
Đứng giữa trăm năm đợi chuyến tàu...

(11.03.2011)



CON GÁI QUẢNG TRỊ (2)

Tô chút son hồng đôi môi mùa hạ
Em bỗng dưng như đã lớn rồi
Buộc mái tóc dài kẻo bay lơi lả
Những chú bướm vàng cứ lượn theo đuôi
Là con gái, em nghe lời mẹ dặn
Tiếng quê hương Quảng Trị mặn mà
Đừng đổi giọng chanh chua, chát đắng
Dẫu trong lòng không thích người ta!
.
Mảnh đất quê nghèo cày lên sỏi đá
Phải hiểu lòng cây lúa lên xanh
Dẫu có đi về nơi xứ lạ
Đừng mất tình quê trong bóng thị thành
.
Con gái Quảng vẫn là con gái Quảng
Vẫn nhớ những lời mẹ dặn ngày xưa
Bề ngoài lạnh lùng, bên trong lãng mạn
Lỡ yêu ai rồi vẫn đợi dưới mưa...

 17.08.11

***
MỘT THOÁNG Ô LÂU
Tặng Lê Nhật Ánh 

    Một thoáng bên dòng Ô Lâu
Con sông êm ả sắc màu quê hương
   Dịu dàng bao nỗi nhớ thương
Nắng hong kỷ niệm con đường em qua
    Xanh rêu cổng cũ quê nhà
Người đi có nhớ màu hoa ruộng đồng ?
    

15.8.2011.

Nguồn: vn.360plus.yahoo.com/lethienminhkhoa/
READ MORE - HỒ NGẠC NGỮ - CHÙM THƠ VỀ QUẢNG TRỊ