Hổ và voi lên khóc đỉnh da
trời
Cáo và chồn vào gởi xác hang
dơi
Bầy chim chóc cánh sa chìm đáy
biển.
Núi thoi thóp nằm liệt mình
tai biến
Suối đau thương giọt lệ đỏ
lòng sâu
Cả trường sơn còn chỏm tóc
trên đầu
Lơ thơ quá những chòm xanh mới
nhú.
Những lâm chúa rủ rê nhau bè
lũ
Từng đoàn quân với máy xúc,
cưa vòng
Chúng mặt người nhận phép quỷ
Sa-Tang
Mang lòng rắn phá địa đàng
nguyên thủy.
Còn đâu nữa chốn nguyên sơ
tuyệt mỹ
Rừng thâm u đầy sức sống địa
cầu
Đất và cây, hầm mỏ dưới tầng
sâu
Thành nô lệ nát vào tay sơn
tặc
Chúng tự biến tay yêu thành
tay giặc
Đốt nơi mình đang sống mái nhà
xanh
Vùi quê hương cho lũ phá tan
tành
Phơi đồng loại cho lửa trời
thiêu cháy.
Chúng đâu phải người dân đen
thiếu dạy
Những đầu to và chữ nghĩa đầy
mình
Ngồi những nơi cầm vận mênh
sinh linh
Ăn những thứ toàn sơn hào hải
vị
Uổng cho chúng những con người
đa trí
Uổng cho đời những kẻ mất lòng
nhân
Thương thay cho những kiếp
sống cơ bần
Phải gánh chịu những gì thiên
nhiên trả
Những mái rạ nước đùa trong
băng giá
Những tiếng kêu cầu cứu giữa
đêm khuya
Những mùa hè nắng nứt đất ao
đìa
Và em bé thiếu cơm vì khô
ruộng.
Ban ân huệ vở kia vài ba cuốn
Mì ăn liền vài gói lót lòng
đau
Đôi miếng tôn, chiếc áo ấm
phai màu
Đâu có lẽ hàn xong đời khổ
lụy.
Xin hãy chặn những bàn tay ma
quỷ
Đã hóa bao phù phép phá ngôi
nhà
Mà thiên nhiên ưu ái tặng cho
ta
Cùng chung sống với muôn loài
sinh vật ./.
CT