BÀI XƯỚNG
BUỔI SÁNG MÙA HẠ
Tinh mơ lất phất hạt mưa rơi
Tảng sáng vầng dương tỏa rạng
ngời
Vạt cỏ long lanh sương trắng
muốt
Hàng cây óng mượt ánh vàng tươi
Líu lo chim hót sau vòm lá
Nhún nhẩy em đi giữa tiếng cười
Cuộc sống bừng lên trong nắng hạ
Lòng anh rộn rã một trời vui.
Sông Thu
BÀI HỌA
BAN SỚM LẬP HẠ
Long lanh ngọn cỏ ngậm sương
rơi
Ban sớm tinh mơ nắng tỏa ngời
Vạn vật hồi sinh ươm sắc biếc
Chân mây ửng sáng nhuộm hồng
tươi
Véo von sơn nữ ngân nga hát
Ha hả tiều phu sảng khoái cười
Lập Hạ mưa bay giăng sức sống
Lòng người đằm thắm những nguồn
vui
Lê
Liên
Dalat 24/04/2013
MÙA HẠ CỦA EM
Bên thềm lấp lánh hạt sương rơi
Đọng giữa ngàn hoa tỏa ánh ngời
Giọt ấm tung tăng... cành cúc
thắm
Tia nồng nhảy múa... cánh hồng
tươi
Sẻ tơ ngẩng cổ khoe lời hát
Sóc nhỏ che tay giấu tiếng cười
Hạ đến nồng nàn dâng khóe mắt
Chan hòa hạnh phúc những ngày
vui.
THY LỆ TRANG
Massachusets
HẠ XƯA
Ngoài hiên lá đọng giọt sương
rơi
Ánh nắng ban mai chiếu sáng ngời
Một dãy hoa lan màu tím thẫm
Hai hàng bông huệ sắc xanh tươi
Đong đưa trên võng, con ngừng
khóc
Kẽo kẹt bên nôi, mẹ mỉm cười
Nhớ mãi lời ru ngày bé dại
Quê nhà thưở ấy trọn niềm vui.
Như
Thu
SẺ CHIA NIỀM VUI !
Bất ngờ nghe tiếng giọt sương
rơi
Cành lá nghiêng chao lấp lánh
ngời
Thao thức cội nguồn khi úa rụng
Trở trăn cố xứ thuở còn tươi
Sợi mưa nhuần đượm trong hơi thở
Giọt nắng bao dung cả nụ cười
Vạn vật bừng ươm òa sự sống
Sẻ chia ấm lạnh rót lời vui.
Lê Đăng Mành
MƯA SAIGON
Mưa hạ Saigon
lất phất rơi
Lung linh phố xá ánh đèn ngời
Nắng thưa vươn rãi màu thanh
bạch
Em gái rong chơi má thắm tươi
Lữ khách nhìn trời lòng rối ngại
Công viên đầy áp trẻ reo cười
Saigon
gợi cãm bao tình ý
Sống lại một thời lắm cuộc vui.
Văn Thanh
MÙA HẠ QUÊ TÔI
Khô hạn bao ngày mưa chẳng rơi
Hồ ao cạn nước váng rêu ngời
Loăng quăng tự sản nơi vùng
trũng
Ếch nhái tìm về đám cỏ tươi
Đến lớp, bé thơ không muốn học
Ra đồng, nông lão chẳng buồn
cười
Tiết trời khắc nghiệt muôn loài
khổ
Bạn hỡi tìm đâu chút thú vui ?
Võ Làng Trâm
GIỌT NƯỚC RƠI
Sương xuống trên cây giọt nước
rơi
Đêm thanh gió lạnh ánh sao ngời
Xuân về phố xá mai vàng óng
Hạ đến thôn quê phượng đỏ tươi
Cô gái làm duyên đưa mắt liếc
Anh chàng tạo mốt nhoẻn môi
cười
Xa nhau mới biết lòng chung thủy
Gặp gỡ được rồi, dạ rất vui
Hoàng Từ
SÁNG LẬP HẠ
Giọt châu lóng lánh bóng dương
rơi
Chiếu nhẹ tàn cây óng ánh ngời
Khoe sắc bằng lăng hoa tím nhạt
Rạng màu khóm trúc lá xanh tươi
Sương mai lặng lẽ âm thầm bước
Nắng sớm hồn nhiên khúc khích
cười
Ngày mới dâng tràn nguồn nhựa
sống
Hạ về ôn lại những niềm vui.
Trần văn Hạng
NHỚ NGƯỜI XƯA
Đoc thơ mùa hạ- lệ sầu rơi!
Nhớ dáng người xưa mắt sáng ngời
Lóng lánh chiều đông nhìn tuyết
trắng
Trong lành sớm nắng rạng hoa
tươi
Qua sông chưa gặp mơ hình bóng
Ghé bến càng say đắm nụ cười
Có phải đường trăng đang nối lại
Hay là nghiệp bút tạo niềm vui!
Trương Văn Lũy
NHỚ MÙA XUÂN CŨ
Xuân về băng tuyết chẳng còn rơi
Mỗi sáng vừng đông chói rạng
ngời
Lấp lánh sương mai thêu cỏ biếc
Chập chờn nắng xế nhuộm chiều
tươi
Nghe đàn chim hót mơ lời ngọc
Ngắm đóa hoa xinh tưởng nụ cười
Ngoài sáu mươi năm chưa xóa được
Bao mùa nhung nhớ một nguồn vui
Mạnh
Trương
ĐÊM NHẬP HẠ
Đêm về dạ lý tắm sương rơi
Cụm trúc dang tay đón ánh ngời
Trinh nữ co mình bông lá héo
Quỳnh hoa duỗi cánh nhụy cành
tươi
Mây che mờ dáng dò lan tủi
Gió thoảng qua thân cội nguyệt
cười
Rải rác ve sầu kêu gọi hạ
Lưa thưa đom đóm dạo vườn vui
Độc Hành
BỐN MÙA CÒN ĐỌNG
Đông qua tầm tã giọt mưa rơi
Xuân đến Dương quang tỏ sáng
ngời
Ngõ Hạnh tiền duyên đường hụt
hẩm
Vườn Nhân hậu vận lá còn tươi
Qua cơn nắng hạ môi không nhạt
Đến lúc gió thu mắt vẫn cười
Xuống thác lên gành kiên nhẫn
nại
Lời thơ chất chứa vạn niềm vui.
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
HÈ HẠ NHA TRANG
Nắng đổ mồ hôi giọt ứa rơi
Gió tung biển biếc ánh mây ngời
Vuốt qua tán lá rờn xanh mát
Chạm đến khuôn trăng mịn dịu
tươi
Hạ tới khách du tìm đảo giỡn
Hè qua dân nhậu cụng ly cười
Bán buồn mua nhộn về đây nhé
Phố Biển hẹn hò lắm cuộc vui
Võ sĩ Quí
Nha Trang, 28/4/2013
Biên tập: SÔNG THU