Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, October 1, 2013

THÁNG MƯỜI - thơ Bình Địa Mộc





tháng mười bươi bới gốc tre
loanh quanh chiều ngả xuống nhè nhẹ đêm
vỡ toang giọt nước mũn mềm
mưa từ mùa trước ướt thêm mùa nầy

bố về muộn đổ bóng gầy 
chân liêu xiêu đạp tiếng chày vắt chanh
trần nhà ngăn ngặc âm thanh
níu câu vọng cổ tình anh ngọt ngào

mẹ chờm ra phía bờ ao
cá một con búng quẫy chao dao buồn
tay khều cục lửa đỏ suông
nồi khoai lang chín luộc luôn tuổi dần

tháng mười vá víu thăng trầm
mơ đại gia cưới chị đâm tay mình
chỉ kim như thể vô tình
thằn lằn tiếc chiếc áo thình lình rơi

đâu rồi vang bóng một thời
xanh xanh đồng cỏ trăng vời vợi xa
đàn ông ngồi xếp bằng ca
nướng con cá uống rượu ngà ngà say

đàn bà thả sợi tóc bay
buông chầm chậm phía chiều ngay ngắn cười
liêu trai tôi với tháng mười
cầm câu thơ đứng giữa trời gọi em ...

Sài Gòn, 10.2013
Bình Địa Mộc 


Nguyên văn từ binhdiamoc123@gmail.com
READ MORE - THÁNG MƯỜI - thơ Bình Địa Mộc

VỊ TỔNG THỐNG MỸ GIÀU LÒNG NHÂN ÁI – Nguyễn Hồng Trân sưu tầm và giới thiệu


Tổng thống Thomas Jefferson là vị Tổng thống thứ 3 của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ (từ năm 1801 đến năm1809). Ông sinh năm 1743 và mất năm 1826. Ông xuất thân trong một gia đình trí thức quý tộc. Ông tốt nghiệp cử nhân luật nhưng ông không muốn chuyên sâu vào ngành luật mà thích theo ngành văn chương sẽ tự do hơn và về sau ông trở thành một nhà văn nổi tiếng, đồng thời cũng là một nhà hoạt động chính trị có uy tín. Ông là tác giả chính của bản Tuyên ngôn độc lập của nước Mỹ năm 1776 Trong bản Tuyên ngôn độc lập này có một câu đầy ý nghĩa và giá trị về nhân văn:

“…All Men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty, and the pursuit of Happiness…”

“Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền hiển nhiên không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.

(Trích bản Tuyên ngôn độc lập ngày 4 tháng 7,năm 1776 của Hoa Kỳ)

Chính câu này đã được Chủ tịch Hồ Chí Minh dẫn chứng trong bản Tuyên ngôn độc lập của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa vào ngày 2-9 năm 1945.

Thomas Jefferson là người sáng lập ra đảng Dân chủ ở Mỹ. Ông có đặc tính không ưa phô trương mình với mọi người. Ông không thích phát biểu dài dòng trước công chúng về những thành tích lãnh đạo của mình đối với đất nước và thường tránh đọc diễn văn ở nơi công cộng. Ngài cũng không ưa đem vợ đi theo trong những cuộc tiếp xúc ngoại giao về chính trị xã hội. Ông nghĩ rằng như thế sẽ thuận lợi cho vị thế ứng xử của Tổng thống hơn. Ngoài ra, Thomas Jefferson cũng được xem là một trong những tổng thống nghèo nhất của Mỹ. Ông có tiếng là người liêm khiết, không tham tiền của và danh vọng. Ông phải vay nợ trong suốt cuộc đời mình để giúp cho các tổ chức từ thiện của xã hội và đồng thời cũng để trả dần món nợ của bố vợ ông đã để lại cho ông gánh chịu phải trả thay. 

Sau khi ông chết, bất động sản của Tổng thống này được đấu giá để trả hết phần chịu nợ của ông. Người con gái ông lúc bấy giờ phải sống dựa vào trợ cấp từ một quỹ từ thiện của xã hội.

Cuộc đời một Tổng thống của một cường quốc Hoa Kỳ ngày xưa như thế đấy! Ông ta coi trọng danh dự và uy tín của người lãnh đạo đất nước mà không bao giờ bị cám dỗ trước một thế lực tiền tài và mỹ nhân kế nào cả! Dù ông có nghèo tiền, nghèo của nhưng cả nước Mỹ đều quý ông và luôn ngưỡng mộ ông suốt đời vì ông rất giàu lòng nhân ái và tình nghĩa.

Nguyễn Hồng Trân - cựu GV Đại học Khoa học Huế.



Nguyên văn từ: nghongtran38@gmail.com
READ MORE - VỊ TỔNG THỐNG MỸ GIÀU LÒNG NHÂN ÁI – Nguyễn Hồng Trân sưu tầm và giới thiệu

BÀI THƠ CHẲNG TRỌN VẦN - Huỳnh Gia





Có người hỏi :
Sao tôi không viết những bài thơ
ca ngợi quê hương ấm no - giàu đẹp
Có lẽ khối óc tôi nông - tầm nhìn tôi hạn hẹp
chỉ nhìn thấy xung quanh vá víu những mảnh đời...

Hôm qua đọc báo...
lòng chùng thấp - bồi hồi
Bà mẹ gầy gò ôm bình tro con - đôi vai run bật ...
Cô dâu trẻ  gửi thân nơi đất khách
ngày quay trở về nhà - bất lực những bước chân

Ấm no ư! giờ hẳn mẹ không cần
khi đầu bạc tiễn tóc xanh - lối mòn quen loạng choạng
nếu không phải vì nghèo - chắc hôm qua đã khác
có bà mẹ nào đành đoạn "bán" con đi ...?

Giữa phố phường đông đúc kia - tôi đã thấy gì ...
là những gánh hàng rong bải bươn xuôi - ngược
dang nắng - dầm mưa - nhập nhằng khô - ướt
dáo dác nhìn quanh ...
sợ người giật mất bữa cơm chiều ...!?

Có bà cụ hom hem lê chiếc gậy - dáng liêu xiêu
xấp vé số đang cầm dầy hơn xấp tiền trong túi
bàn tay gân guốc run run mời người đi đường thử thời may - rủi
riêng mình chỉ mong mỏi ngày hôm nay kiếm được mấy mươi ngàn...

Yêu lắm quê hương tôi... 
nhưng ghép mãi chẳng trọn vần
thì làm sao có thể đơm hoa từng câu chữ.
Quê hương có thấy không... 
còn nhiều lắm những mảnh đời lam lũ 
Trong những đôi mắt hiền lành
tia hy vọng vẫn nhóm nhen...?


Huỳnh Gia
10-07-2011


Nguyên văn từ: huynhmai263@yahoo.com


READ MORE - BÀI THƠ CHẲNG TRỌN VẦN - Huỳnh Gia

QUA THỪA PHỦ, BẾN ĐÒ XƯA CŨ - thơ Huy Uyên






Em có thương sao bến đò chiều Thừa-phủ
tóc dài bay theo gió nghiêng che
hàng cây xanh và con đường Lê-lợi
lá hẹn em đi sao chẳng quay về.

Sông Hương long lanh màu ngọc-bích
trắng bên bờ những cánh cò bay
ngày xưa cũ sao mà tha thiết
buổi tan trường đợi chờ có hay!

Tiếng ai gọi qua sông cùng đò
nắng chiều bùng lên ngàn sắc
con đường dài sao hun hút
Thừa-phủ sắc mê rồi theo tháng năm xưa.

Bao năm nhịp chèo bờ Nam qua Bắc
em xưa áo dài, nón lá tơ duyên
đâu rồi Đồng-khánh mắt liếc nhìn Quốc-học
những buổi sớm trưa tan theo lời nguyền.

Em ngẫn ngơ sao bến đò Thừa-phủ
ai đứng bên kia đợi, nhìn sông trôi
gió xao làm tình em rộn rã
bước qua đò để lung linh mắt môi.

Hoàng hôn chiều trôi nắng vàng
phố Huế tím pha chiều đỏ rực
trôi đâu mà tim em vấn vương
để mây trên cao hẹn tình đắng ngọt.

Đò trôi xa, em sớm mai nghiêng nón
tình đã trao người bến cũ một thời
sông bỗng xuyến xao đầy vơi mà vắng lặng
gió thổi qua ngang cuống quít đầy trời.

Mấy năm qua rồi những cặp tình nhân
mắt đen, mi cong ai hờ khép
ngày xưa ơi ngày xưa long lanh
để em qua sông nghiêng bên trời sao quá đẹp.

Mười sáu thời em còn áo trắng
tay hai ta còn trong tay nhau
màu chiều lam-tuyền gối theo cùng sóng
em Kim-long anh Vĩ-dạ có quên nhau?

Em tan trường đi về Tịnh-tâm
trải lòng trắng theo bông sen màu trắng
lên cửa-Sập nhớ một thời lửa đạn
qua sông em về theo nỗi nhớ
tháng ngày xa xăm.

Biệt tình em và nỗi lòng đầy Huế
khi cách xa mới nhói đời tim
giăng ngang đoạn sầu bến-đò-Thừa-phủ
mai xưa sau em còn lại có đi tìm.



Huy Uyên
READ MORE - QUA THỪA PHỦ, BẾN ĐÒ XƯA CŨ - thơ Huy Uyên

Thơ: QUẢNG TRỊ BÂY GIỜ - Vĩnh Hoàng


Trằm Trà Lộc, một khu du lịch sinh thái ở Hải Lăng, Quảng Trị


QUẢNG TRỊ BÂY GIỜ

Quảng Trị ngày xưa quá khổ đau
Chiến tranh tàn khốc phủ lên đầu
Nhà tan đồng vắng, người ly tán
Chùa đổ đình xiêu, lỡ  nhịp cầu


Quảng Trị quá nhiều những địa danh
Cồn Tiên, Bến Hải đến Cổ Thành
Đông Hà, Cửa Việt, Khe Sanh đó
Mãi mãi ghi vào trang sử xanh


Quảng Trị chỉ còn bãi đất hoang
Đạn bom cày xới vết hoang tàn
Lô nhô đây đó nào tăng, pháo
Nhân chứng mãi còn với thời gian


Quảng Trị bây giờ đẹp ước mơ
Hiền Lương nối nhịp cả đôi bờ
Cửa Tùng nghỉ mát cho du khách
Xe cộ dập dìu cảnh đón đưa


Quảng Trị bây giờ những địa danh
Đông Hà, Lao Bão với Khe Sanh
Là nơi hội tụ hàng buôn bán
Tấp nập tàu xe đến xây thành


Quảng Trị bây giờ đẹp làm sao
Phố phường nối dãy chọc trời cao
Thênh thang đường rộng cây im bóng
Đường chín Á-Đông mở lối vào


Quảng Trị quê tôi, ôi dấu yêu
Non MAI sông HÃN nhớ thương nhiều
Đã nuôi tôi lớn bằng kỉ niệm
Văng vẵng trong tôi tiếng sáo diều.


1/1996  


DÒNG SÔNG QUÊ MẸ

Xa cách quê nhà nhớ Hiếu Giang
Dòng sông kỉ niệm đep vô ngàn
Qua bao ghềnh thác, xuôi ra biển
Trải mấy quanh co, quyện xóm làng
Cửa Việt thu về êm lặng sóng
Khe Sanh hạ tới, nắng chang chang
Tình quê dào dạt trong tim mãi
Như nước thượng nguồn cứ chảy lan.

Vĩnh Hoàng
vinhhoang441@yahoo.com.vn



READ MORE - Thơ: QUẢNG TRỊ BÂY GIỜ - Vĩnh Hoàng

Đan Thụy - CÓ CÒN THU ...?

           




Thu phương anh có vàng hoa cúc?
Thu chốn đây hương cốm vờ quên
Nửa đời người
Nửa cuộc tình dâu bể
Tim chạm nhau rồi
Sao cứ chênh vênh?

Sợi nắng Thu
Vò tơ miền nhớ
Cái nhớ mong manh
Cái nhớ bộn bề
Đêm chóng vánh ...
Se hồn trăng vỡ
Lối mơ xưa  ...
Lá úa đợi ai về?


Em muốn cùng anh
Xanh mãi cuộc tình
Để níu giữ...
Trăng vàng Thu buổi ấy…!

Đan Thụy
damhaitn@gmail.com


READ MORE - Đan Thụy - CÓ CÒN THU ...?

NGƯỜI CAO TUỔI - thơ Trường Hải




(Viết nhân ngày Quốc tế Người cao tuổi 1/10/2013) 

“Trăm năm trong cõi người ta…”
Qua thời tuổi trẻ, đến già cao niên!
Qua rồi tuổi trẻ xung thiên,
Tuổi già vui thú điền viên quê nhà!
Nhưng khi hữu sự quốc gia,
Chung vai gánh vác người già góp công!
Nhớ xưa Hội nghị Diên Hồng,
Bô lão cả nước đồng lòng đánh Nguyên!
Xem trong sử sách tổ tiên,
Nhiều bậc cao tuổi viết nên sử vàng!
Tám mươi tuổi, dáng hiên ngang,
Tướng Lý Thường Kiệt vững vàng cầm quân!
Nguyễn Bỉnh Khiêm, Chu Văn An,
Chiêu hiền đãi sĩ - luyện vàng mai sau!
Tuổi cao khí phách càng cao,
Canh trời, giữ biển, bắn nhào máy bay!
Xứ Thanh-Hoằng Hóa còn đây,
Những ngày đánh Mĩ tiếng bay lẫy lừng!
Tuổi cao kinh nghiệm đã từng,
Hướng cho tuổi trẻ con đường lập thân.
Tuổi cao lưu giữ đức nhân,
Làm gương con cháu, ân cần bảo ban…
Cây cao bóng cả nhân văn,
Sáng ngời, tỏa mát giang san muôn đời!

Đỉnh Sơn, 1/ 10/ 2013

Trường Hải Lê Văn Đông
READ MORE - NGƯỜI CAO TUỔI - thơ Trường Hải

NHỮNG MẢNH TRĂNG VỠ - thơ Phan Minh Châu




NHỮNG MẢNH TRĂNG VỠ

Những mảnh vỡ màu mật ong rắc lên những tàn cây
Rắc xuống dòng sông vừa dụi mắt
Rắc lên ngọn tháp già cam phận dễ nghìn năm
Mùa xuân đi qua
Thành phố còn đang ngủ
Tháng giêng trầm tích nỗi buồn
Mảnh trăng vừa đủ tuổi
Chập chờn trôi
Sóng sánh màu cánh kiến
Đêm Nguyên tiêu quá chén
Lao xao bờ bụi
Tiếng côn trùng lang thang
Mẩu bánh phết đầy trăng
Dây từng chiếc áo
Từng khuôn mặt người như tượng đá mù câm
Trăng chảy qua thung
Trầm mình dưới đáy sông
Nhởn nhơ đùa bỡn
Chiếc bánh phết đầy trăng vỡ tan
Đêm tàn
Trăng xuôi về châu thổ
Để lại những mẩu vụn thời gian
Tiếc nuối
Cho người.
                             



CHIỀU CUỐI CHẠP 
Ở MỘT THÀNH PHỐ TRẺ

(Tặng thành phố Tuy Hòa tròn 400 năm tuổi)

Phố ngửa mặt đón mùa xuân trẩy hội.
Cánh đồng quê xuống tóc trả ơn người
Tiếng máy tuốt kêu khan chiều cuối chạp
Đêm giao thừa hối hả gói niềm vui
Nước sông Chùa thổn thức chảy về xuôi
Khi dáng tháp còn neo lời của biển
Kè Bạch Đằng ấm vầng trăng kỷ niệm
Chén rượu mời còn khuyết một niềm riêng
Quán tối đèn phố xá bỗng lặng yên
Xe với cộ ngổn ngang hồn viễn xứ
Rừng hoa dại sống đầu non cuối bãi
Chiều ba mươi hương sắc bổng tượng hình
Phố tuy hòa đang ấm một vầng trăng
Và đang nhã chút hương thầm cỏ nội
Mưa với gió để riêng mùa một cõi
Nhánh Phong Lan âu yếm ngã vai người
Bốn trăm năm vành vạnh lễ thôi nôi
Hay kỷ niệm một thời hương thiếu nữ
Chiếc eo thon ấm bao vầng trăng cũ
Nay tơ non lịch lãm tuổi xuân thì.


Phan Minh Châu
READ MORE - NHỮNG MẢNH TRĂNG VỠ - thơ Phan Minh Châu

Lê Hoài Phương - CHÙM THƠ TẶNG MẸ



Lê Hoài Phương



ĐÊM NHỚ MẸ

Tóc mẹ bạc một màu mây trắng
Mắt mẹ mờ như phủ màn sương
Lưng mẹ còng bởi nặng yêu thương
Vai mẹ yếu vì gánh nhiều khổ cực

Có những đêm con đây thao thức
Nhớ mẹ nhiều mà về có được đâu
Để mẹ chờ nên tóc bạc thêm mau
Xin hãy hiểu cho con mẹ nhé

Con của mẹ vẫn là nhỏ bé
Vẫn là con cho vạn kiếp về sau
Cho dù mai lạc bước nơi nào
Vẫn nhớ mãi bóng hình của mẹ

Vẫn nhớ mãi lời ru nhỏ nhẹ
Dắt con vào đời bằng những vần thơ
Chắp cho con đôi cánh ước mơ
CON NHỚ MẸ ! ĐÊM NAY CON NHỚ MẸ !!!!!

Berlin 09-8-2013



LỜI THƠ TẶNG MẸ

Phương xa chắc Mẹ mỏi mòn
Dõi theo từng bước chân con phiêu bồng
Tội thân cho kiếp má hồng
Tha hương biệt xứ long đong nửa đời....
Nơi này nhớ Mẹ ! Mẹ ơi !
Con hằng gọi Mẹ ! Mẹ thời có hay ?
Ước gì có cánh để bay
Sẽ cùng với Mẹ ! Thoả ngày ước mong !
Gửi tặng Mẹ : tiếng tơ lòng
Con yêu Mẹ lắm ! Con mong ngày về !!!

Berlin 14-08-2013



MỘT ĐỜI
Tặng Mẹ nhân dịp lễ Vu Lan

Một đời vất vả gian truân
Một đời khó nhọc tảo tần vì con
Một đời thề nước hẹn non
Một đời mẹ ước vẫn còn tương lai

Một đời gánh nặng đôi vai
Một đời chắp cánh con dài niềm mơ
Một đời với những đợi chờ
Một đời mẹ - Một đời thơ êm đềm !!!

Berlin 06-08-2013

Lê Hoài Phương
lehoaiphuong17@yahoo.com

READ MORE - Lê Hoài Phương - CHÙM THƠ TẶNG MẸ