Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, September 24, 2024

MỘNG LAI SINH – Thơ Lê Minh Hiền

 


MỘNG LAI SINH


Trên vai ta thập tự đời trở nặng

ngỡ ngày dài chiều vàng mộng ngày xưa

sợi suy tư vướng gập ghềnh vô lối 

những nửa khuya nhìn tinh thể gọi nhau

cười hắt hiu mong gì em cứu rỗi

hởi thuyền thơ ghé bến ta quá giang 

nhẹ tênh tênh gom đầy bồ thành bại 

nhớ làm sao thuở xanh mướt yêu em

ngày tháng mới nhớ... ơi! ngày tháng cũ

những nõn nà bao mộng mị? - Phù Dung! 

ngẩn ngơ... kìa! cô bé non như lá 

ta hoang đàng... chỉ còn những chiêm bao

cổ thụ già nua qua đông trơ trụi

hồn trẻ thơ ngơ ngác xác thân gầy

mây lang thang trăm năm chừng sắp khóc

mưa... mưa... mưa... hay lệ đá tang thương 

cội bên đường lá vàng vun ngõ vắng

chờ một hôm gom về cõi thiên thu 

lai sinh duyên có nuối tình một thuở

Ừ! Quên đi! Ta uống cạn chén quên 

 

(6:54 sáng)

Stanton May 2017 - Sept. 24th, 2024

(Hình minh họa, nguồn:  

https://vietgiaitri.com/bo-anh-thieu-nu-xua-khien-bao.../ )


Lê Minh Hiền 

 hienlehuong@gmail.com



READ MORE - MỘNG LAI SINH – Thơ Lê Minh Hiền

NƯỚC Ý: RƯỢU VÀ THỨC ĂN NGON - Quách Như Nguyệt

 

Tác giả Quách Như Nguyệt

NƯỚC Ý: RƯỢU VÀ THỨC ĂN NGON 


Mười sáu ngày qua đi thật là nhanh!  Ngày mốt, hai mẹ con về lại Mỹ rồi.  Hôm nay chúng tôi đi Pienza, một thành phố nhỏ nằm trên đồi cao.  Thành phố vắng người, có một ngôi nhà thờ nho nhỏ, có những tiệm bán hàng bầy biện thật gọn gàng, bắt mắt.  Họ bán đủ loại, đủ cỡ, đủ mầu pasta (nuôi Ý). Pasta có hình giống cái nơ (bows), có hình ống được cắt từng khúc ngắn hoặc dài, lớn hoặc nhỏ.  Có loại xoắn tròn như ribbon, nhân công phải dùng 1 cây que (giống như cây kim đan) để xoắn bằng tay rất công phu.  Kích thước thì có loại nhỏ li ti bằng 1/3 hạt gạo nhưng cũng có loại dài lớn, cao hơn cả đầu người!  Mầu sắc thì khỏi nói, mầu xanh lá cây, cam, vàng, xanh lơ, sọc rainbow, đen, tím… Nói tóm lại, có rất nhiều loại pasta ở Ý mà bạn không thể nào tìm thấy, thấy được bên nước Mỹ.

 

Dễ thương nhất là những magnets (nam châm người ta hay mua về để ịn/ dán lên tủ lạnh) gồm có những túi nhỏ xíu bằng giấy dầu, giấy bóng kính hoặc những hộp giấy hình chữ nhật bé tị tì ti, có nhãn hiệu rõ ràng, rất cute, chứa real pasta nhỏ li ti, lí tí ở bên trong.  Tôi collect magnets và chỉ có đến Ý; tôi mới có thể mua được những magnets cầu kỳ, nho nhỏ, xinh xinh như thế!   

 

Những tiệm chuyên bán về rượu thì chai rượu cũng đủ size, đủ loại, đủ mọi giá tiền; được bầy biện mầu mè, trang hoàng hấp dẫn, nhìn bắt mắt, thấy là muốn mua ngay.  Có những tiệm bán cheese họ bầy những khối tròn phô mai thành nhiều tầng cao, đi vào là thấy mùi cheese thơm phức (hay khăm khắm (!?) tùy theo mũi từng người).  Có những tiệm chỉ chuyên bán khăn tay, khăn trãi bàn, trãi giường, áo gối, tạp dề, áo sơ mi, áo đầm con nít thêu bằng tay.  Tôi rất thích những loại hàng handicraft như thế này vì tôi từng học lớp thêu thùa nữ công gia chánh ở Trưng Vương nên biết; thêu bằng tay đẹp nhưng phải kiên nhẫn và mất rất nhiều thì giờ, mắt mình phải chăm chú nhìn vào nên rất mỏi, ôi biết bao nhiêu là công phu!  Về đồ da thì khỏi nói. Họ có cách thuộc da thế nào mà da thật mềm mại, thật nhẹ, lại thơm tho.  Áo choàng (coats), jackets, bóp đầm, boots, giầy cao gót, sandals được design bằng những loại da bò, cừu, trăn, đà điểu v.v… thật đắt tiền, mượt óng.  Mê lắm các bạn ạ.  Khi qua bên Ý, đến Florence, các bạn “bắt buộc”, nên mua, “phải” mua đồ da nhé, vừa rẻ, vừa đẹp, vừa sang lại vừa bền! Nữ trang cũng vậy, họ làm bằng tay, design vàng, bạc, stainless steel không một nước nào trên thế giới sánh bằng.  Nhìn là mê tơi!

Ở Sorrento và vùng Almafi Coast thì họ có nữ trang làm bằng coral đỏ rất hiếm quí, coral loại này chỉ còn lại một số ít ở vùng biển Địa Trung Hải, biển gần Nhật Bản, Đài Loan.  Giá rất là đắt, đắt hơn mã não (hổ phách) nhiều.  Tôi cũng mua được một giây chuyền và pendant làm bằng loại san hô hiếm có này.  Có những necklaces tôi thấy thích, hỏi tới thì giá cả … phỏng cả tay, nhiều khi lên tới cả vài chục ngàn Euro lận vì được khắc, được trạm trổ thật tinh vi từ một khối san hô lớn (càng lớn càng đắt tiền hơn).

 

Rainbow pasta

 

Nhà máy làm pasta

 

Pasta dài hơn 2 mét (meters)

 

Red coral rose brooch. San hô đỏ được khắc/chạm trổ thành đóa hoa hồng cài áo

 

Mặc dù tôi không uống cà phê, nhưng khi qua bên Ý, nếu có dịp là tôi uống Espresso hoặc Cappuccino vì không hiểu họ pha chế thế nào mà ngon ghê lắm! Kem lạnh nữa, ngon ơi là ngon!  Ngày nào cũng vậy, nếu có dịp, hai mẹ con tôi đều…. không thể control được mình, ăn gelato túi bụi!

 


N rất ít khi uống cà phê vì mỗi lần uống hơi bị nervous, nhưng mỗi khi qua Ý chơi, lần nào N cũng uống Espresso hoặc Cappuccino vì không hiểu sao ở Ý, Expresso và Cappuccino rất đặc biệt, rất ngon!

 

 

GELATO, tuyệt cú mèo!!! Ngon hết xẩy!!!

 Tôi vốn dĩ chưa bao giờ ăn pizza và spaghetti khi ở bên Mỹ (tôi không thích ăn cheese) nhưng khi đến farm, tự làm lấy pizza cho mình ăn (họ pha bột sẵn mình chỉ việc nặn thành hình tròn và bỏ home made sốt cà chua, nấm, eggplants, cheese .v.v.. tùy theo ý thích của mình, xong xuôi cho họ bỏ vào lò nướng.  Lò rất nóng, khoảng 5, 6 trăm độ nên chỉ khoảng 2,3 phút là chín). Nhờ tự làm lấy, tôi thấy mình từ nay có thể … ăn pizza được.  Tôi nói với mấy người đi cùng tour: “This is the first time I eat pizza”.  Spaghetti cũng vậy, tôi chả bao giờ ăn vì thấy con tôi làm sauce từ lọ mua sẵn, nhìn mỡ màng và không được hấp dẫn lắm (với tôi), nhưng khi qua đây, khi thấy nước sauce không bị bỏ thêm mầu, có vẻ homemade; tôi ăn thử thấy okay lắm.  Họ luộc pasta không chín như tôi luộc, ăn còn hơi sần sật một chút, vậy mà lại rất có lý, rất ngon.  Họ bảo ăn pasa như thế dễ tiêu hoá hơn là luộc chín.  Khi vào nhà hàng, tôi hay gọi seafood pasta, bruschetta và vegetable soup.  Bruschetta là món bánh mì baguette, họ bỏ cà chua, dầu olive, rau basil và tỏi lên trên bánh rồi nướng thật dòn.  N đã làm thử, rất dễ làm, những ai ăn chay đây là 1 món ăn lành mạnh mà ngon..

 

Link dưới đây chỉ cách làm bruschetta, bạn thành công nhớ đừng quên rủ N đến ăn chung cho zui nhá.

http://www.simplyrecipes.com/recipes/bruschetta_with_tomato_and_basil

 


 Đây là món bruschetta mà hai mẹ con đã order.  Nhìn không được đẹp lắm vì họ cắt cà chua dầy và to quá nhưng ăn thì rất là ..yummy đó ạ.

 

 

1 cái pizza khổng lồ bầy ngay trước cửa tiệm

 Minestrone là một loại soup rau nổi tiếng của Ý, ngoài ra họ còn một loại soup nấu khác đi, cũng có nhiều vegetables nhưng họ bỏ thêm nhiều loại đậu khác nhau cộng thêm với  bánh mì, nuôi.. v.v..  họ bảo những gì dư thừa, ăn không hết, họ bỏ vào nồi nấu hổ lốn, thành một loại soup đặc biệt.  Ấy vậy mà tôi thấy nhiều nhà hàng lớn, sang trọng cũng làm món này; khi tôi gọi vegetable soup, có barley (bo bo) ăn dẽo dẽo nóng hổi rất là khoái khẩu.  Đôi khi họ nấu soup có vị chua chua như canh chua của Việt Nam mình, ăn thấy lạ và ngon. Ngoài ra còn có ham, salami thật là fresh (làm từ một loại heo rừng -có hai răng nanh hoặc là heo rừng lai với heo nhà); ăn vào thấy khác hẵn, một trời một vực, so với ham và salami bên Mỹ. Ba tê gan gà, gan ngỗng quét lên mẫu bánh mì dòn nóng hổi, yummy! Biscotti cũng thế, ăn dòn ngon cứ như vừa mới nướng xong, delicious!!  Biscotti mua ở Starbuck hoặc Sam Club không thể nào so sánh bằng đâu ạ.  Tôi đã không biết bánh cake tiramisu nguyên thủy là từ nước Ý, cứ ngỡ là từ bên…. Nhật chứ (đúng là nhà quê).  Đi ăn ở mấy tiệm Nhật hay có món tráng miệng này, hơn nữa… su su, mi mi?  N. tưởng như thế, chắc cũng có một ít người tưởng thế, hihi…

 

 Bữa ăn trưa, ăn tối nào cũng đầy rượu là rượu: rượu đỏ, rượu trắng để đầy bàn, tha hồ mà uống! Uống hết, họ lại mang ra, đúng là all you can drink!!.  Tôi lại… nhà quê, chẳng bao giờ uống rượu.  Uổng quá phải không?  Con gái tôi uống loại rượu nào thấy ngon đều nói mẹ uống thử, thế là thỉnh thoảng tôi cũng nhấp vài ngụm.  Khi đến wine cellars, chỗ cho du khách ăn trưa và thử rượu, mấy người đi cùng tour thấy tôi chỉ nhấp một chút loại rượu đắt tiền -hơn cả trăm Euro một chai- họ đều thấy tiếc giùm, ai nấy đều khuyến khích, cổ võ cho tôi uống.  Thế là tôi nhấp nhấp thêm một chút nữa, thử uống thêm nữa xem sao, lắc lắc ly rượu, ngửi, hít, thở sâu vào, wow, thấy thơm nức mũi!  Vị ngọt ngào, hơi chan chát nhưng lại thật đầm, thật ngon; tôi uống hết một ly đầy.  Thấy… quá đã!  Tôi đùa, bảo con tôi:  “Coi chừng mẹ bị nghiện rượu, lại toàn là rượu đắt tiền, thì rất là phiền!” 😊

 

Uống xong thấy mặt đỏ bừng, tim đập mạnh.  Tôi bảo con tôi chắc mẹ say rồi.  Con bé hỏi mẹ drunk rồi hả?  Good drunk or bad drunk?  Tôi trả lời chắc good drunk vì không thấy bị nhức đầu, chỉ thấy hơi lừ đừ, ngật ngừ, buồn ngủ. Bà tour guide giải thích nho được trồng hoàn toàn là nho organic vì đất đai trồng trọt thuộc vùng đất núi lửa thuở xưa nên rất là mầu mở, không cần phải bỏ thêm hoa mầu; hơn nữa khi rượu được nhập cảng qua Mỹ, theo luật lệ bên Mỹ, họ phải bỏ thêm chút xíu chất Sulfur Dioxide vào rượu (để giữ được lâu hơn) nên khi uống rượu Ý bên Mỹ thường hay bị nhức đầu hơn.  Tất cả mọi người trong đoàn đều đồng ý. Tôi thấy họ uống quá xá chừng mà tất cả đều tuyên bố không ai bị nhức đầu, chóng mặt gì cả.  Mỗi khi ăn trưa hoặc ăn tối, chắc có lẽ nhờ….. rượu, người nào người nấy đều vui vẻ, thoải mái, cười ha hả.  Lên xe bus cười nói ồn ào, everybody seemed relax, happy, loosen up.  Bà tour guide người Ý nói:  “See, see how amazing wine can do to people!  Everyone is cheerful, merry; we all are in a wonderful mood!”  Tôi không biết ăn cheese (lại nhà quê!)  nhưng bữa ăn nào cũng thấy phô mai bầy ra đầy trước mắt. Có lần họ cho thấy cách họ làm cheese. Cũng từ sữa ra mà thôi!  Có gì mà sợ?!  Tôi bạo gan ăn thử, thấy béo béo, ngậy ngậy, thơm thơm, cũng okay.  Chuyến đi chơi này, lần đầu tôi ăn pizza, ăn cheese, lần đầu “nốc” nguyên một ly rượu đỏ.  Nhờ đi đó đi đây mà đỡ…. nhà quê hơn một chút. 😊  

 

 

Con gái N đang enjoy uống rượu.

 

Còn tiếp...


 



Quách Như Nguyệt 

nhunguyet9963@gmail.com

READ MORE - NƯỚC Ý: RƯỢU VÀ THỨC ĂN NGON - Quách Như Nguyệt

HINA, NGƯỜI PHỤ NỮ TRÊN MẶT TRĂNG - Truyện dân gian của người Hawaii về chị Hằng - Nguyễn Khắc Phước kể

 



Tuổi tác ngày một cao, bà Hina càng ngày càng mệt mỏi. Cả ngày bà ngồi ngoài nhà dùng vồ đập vỏ cây tapa để lấy sợi làm quần áo cho gia đình.  Hina đã làm việc quá sức khi phải đập tapa cả ngày. Và khi đến khi trời tối, bà không còn thấy gì để đập tapa nữa, bà còn phải lấy quả bầu và mang nước về nhà. Bà thường vấp ngã trong bóng tối khi vác quả bầu đựng nước. Không có ai trong nhà giúp bà. Con trai bà đi thuyền từ đảo này sang đảo khác, cướp bóc của người ta, còn con gái bà thì đến sống với những người hoang dã trong rừng. Chồng bà trở nên nóng tính, và ông luôn bắt bà làm nhiều việc hơn nữa.

 

Khi Hina già đi, bà ngày càng mong muốn được đến một nơi mà bà có thể ngồi và nghỉ ngơi. Và một ngày nọ, khi bà được giao một nhiệm vụ đi bắt tôm bằng lưới giữa những tảng đá, bà đã kêu lên, "Ôi, giá như tôi có thể rời khỏi nơi này, và đến một nơi mà tôi có thể ở lại và nghỉ ngơi".

 

Cầu vồng nghe thấy Hina và thương hại bà. Nó tạo ra một con đường cong từ những tảng đá lên đến Thiên đường. Cầm chiếc lưới trong tay, bà đi dọc theo con đường đó. Bà nghĩ rằng mình sẽ lên Thiên đường rồi đến Mặt trời, và bà sẽ đi vào Mặt trời rồi nghỉ ngơi ở đó.

 

Bà đi mỗi lúc một cao hơn dọc theo vòm cầu vồng. Nhưng khi bà đi tiếp, tia nắng Mặt trời chiếu vào bà ngày càng mạnh hơn. Bà giơ chiếc lưới trên đầu và đi mãi. Nhưng khi bà vượt qua những đám mây và không còn gì che chở cho bà, những tia nắng mặt trời làm bà nóng như thiêu đốt. Bà cứ đi mãi, nhưng khi lên cao hơn, bà không thể đi nữa mà chỉ bò. Đến một lúc, sức nóng của những tia nắng mặt trời bắt đầu hành hạ bà và làm bà teo tóp lại. Bà không thể đi xa hơn nữa, và trượt trở lại dọc theo vòm cầu vồng, bà lại trở về mặt đất.

 

Lúc này trời đã tối rồi. Bà đứng bên ngoài ngôi nhà của mình và thấy chồng bà từ hồ nước trở về với một quả bầu đựng nước, loạng choạng và nói những lời khó chịu về bà. Và khi trông thấy bà, ông đã mắng bà vì bà đã không đến đó để mang quả bầu đựng nước vào nhà.

 

Bây giờ Mặt trời đã lặn và những tia nắng không còn chiếu xuống nữa, bà Hina cảm thấy khỏe lại. Bà nhìn lên bầu trời và thấy Trăng tròn ở đó, và bà nói: "Tôi sẽ đến Mặt trăng. Nơi đó rất yên tĩnh, và tôi có thể ngồi đó và nghỉ ngơi thật lâu.”

 

Nhưng trước tiên, bà vào nhà lấy quả bầu đựng tất cả những thứ quý giá nhất đối với bà. Bà bước ra khỏi nhà, mang theo quả bầu, và trước cửa nhà bà là một Cầu vồng Trăng.

 

Chồng bà đến và hỏi bà định đi đâu; vì bà mang theo quả bầu nên ông biết bà sắp đi xa. "Tôi sẽ đến Mặt trăng, nơi đó tôi có thể nghỉ ngơi", bà nói. Bà bắt đầu trèo lên vòm Cầu vồng. Và khi bà gần như đã ra khỏi tầm với của chồng, ông bật dậy và nắm lấy chân bà. Ông ngã ngửa ra sau, vặn vẹo và làm gãy chân bà.

 

Hina vẫn tiếp tục đi. Bà bị què và đau đớn ghê gớm, nhưng bà vẫn vui mừng khi đi trong đêm yên tĩnh. Bà cứ đi mãi. Bà đến nơi có các vì sao, bà đọc thần chú với chúng, để chúng có thể chỉ cho bà cách đến Mặt trăng. Rồi các vì sao chỉ đường cho bà, và cuối cùng bà đã đến Mặt trăng.

 

Bà đến Mặt Trăng với quả bầu đựng những vật sở hữu quý giá; và Mặt Trăng đã cho bà một nơi để nghỉ ngơi. Hina đã ở lại đó mãi mãi. Và người dân Hawaii có thể nhìn lên Mặt Trăng và thấy bà ở đó. Bà ngồi, chân bị què, và quả bầu bên cạnh. Khi nhìn thấy bà, mọi người gọi bà, không còn là "Hina" nữa, mà là "Lono Moku" — tức là  “Lono  Khập Khiễng".

 

Vào đêm trăng, khi ra đứng ngoài cửa, bạn có thể nhìn thấy bà ấy — Hina, người phụ nữ trên Mặt Trăng. Nhưng một số người nói rằng, thay vì quả bầu, bà đã mang theo tấm ván tapa và vồ; và rằng những đám mây mà bạn thấy xung quanh Mặt Trăng thực sự là những tấm vải tapa mịn mà Hina đã đập ra.


Nguồn:

Bản tiéng Anh của tác giả Padraic Colum.  

Tranh minh  hoạ của Juliette May Fraser.

Đăng trên: https://fairytalez.com.

READ MORE - HINA, NGƯỜI PHỤ NỮ TRÊN MẶT TRĂNG - Truyện dân gian của người Hawaii về chị Hằng - Nguyễn Khắc Phước kể