1 - NGUỒN CỘI
Thiên hạ có ai nói chẳng buồn ?
Hơn nhau chỉ biết liệu mà buông
Phương Hà đã đắm môn sinh vật
Hữu Hảo từng mê truyện tích tuồng
Thiên hạ muôn màu - chơi phải
lách
Người đời lắm hướng - sống không
luồn
Cội nguồn mọi việc do ta cả
Chọn bạn nhớ cho xét đúng luồng !
Hữu Hảo
Các bài họa:
2 - BĂN KHOĂN
Làm sao tránh được mọi lo buồn
Còn sống đâu đà dễ xả buông ?
Đóng cửa - căn nhà thành ngột
ngạt
Mở lòng - cuộc sống hóa luông tuồng
Rừng cây vừa tối, trăng bừng sáng
Hang núi đang yên, gió thổi luồn
Thuyền lẻ giữa dòng e sóng cả
Ngại ngần không dám tách xa
luồng.
Phương Hà
3 - LỜ ĐI
Gác tay lên trán nghĩ thêm buồn
Thất thập xuân đời chẳng chịu
buông
Ghẹo nguyệt xem qua như kép hát
Trêu hoa ngó lại giống hề tuồng
Nhanh chân vội chạy không nên cúi
Lẹ mắt chuồn ngay khỏi phải luồn
Tuổi trẻ bất cần hay chọc bậy
Lão lai ta quyết đứng ngoài luồng
!
Hữu Hảo
4 - TĨNH TÂM
Có phải người khuyên muốn khỏi
buồn
Tĩnh tâm - phiền não sẽ dần buông
?
Cuộc đời trôi vụt như cơn gió
Cõi thế đổi thay tựa tấn tuồng
Cẩn thận xét suy xem phải trái
Thẳng ngay cư xử tránh khom luồn
Bướm tà, hoa lạ gieo hương độc
Ngoảnh mặt rời xa, thoát khỏi
luồng.
Phương Hà
5 - NGẪM ĐỜI
Cắc cớ gì đâu chuốc phải buồn
Thiền tâm rảnh trí thả mình buông
Khi xuân chẳng thích vai đào kịch
Nay lão mê chi vế kép tuồng
Thiếu cháo xem chừng còn né tránh
Thừa cơm há dễ lại chìu luồn
Ham vui trước mắt quên phòng họa
Để mãi bận tâm chọn vội luồng ?
Hữu Hảo
6 - HOÀI NGHI
Đời ít niềm vui, lắm nỗi buồn
Dặn lòng đừng để mạch sầu buông
Biết ai chân thật trong nhân thế
Nào kẻ thành tâm giữa vở tuồng
Nghiêm túc thì chê không cởi mở
Chan hòa lại bảo chắc ham luồn
Che tai ngậm miệng là yên chuyện
Tránh sóng từ xa khỏi gặp luồng !
Phương Hà
7 - GIỮ MÌNH
Sự việc có chi phải vướng buồn
Đừng vì mưu độc tỏ lời buông
Tiểu nhân bụng xấu thường thêm
chuyện
Quân tử lòng ngay chẳng dựng
tuồng
Một phút dại lơ nhiều đứa chửi
Ba năm khôn giữ lắm anh luồn
Nữ nhi quý nhất mình trinh trắng
Nẻo thẳng tu tâm bước chọn luồng.
Hữu Hảo
8 - NGAY THẲNG
Đa cảm làm cho dạ não buồn
Thôi thì đừng buộc, hãy dần buông
Bi quan sẽ thấy ngày như tối
Ngờ vực nên trông thật hóa tuồng
!
Cõi thế muôn màu, đừng nhuộm xám
Đường đời vạn nẻo, chớ đâm luồn!
Thẳng ngay, quyết giữ tâm trong
sáng
Thanh thản mà đi, cứ thẳng luồng.
Phương Hà
9 - RỒI CŨNG HẾT
Thôi
nhé từ nay xếp chuyện buồn
Hằn thù căm ghét để cho buông
Nên
quên hỏi bạn - chêm câu sến
Hãy nhớ
chào nhau - bỏ dạng tuồng
Dẫu
lính - không đưa đồ biếu xén
Dù
quan - chớ lấy của lo luồn
Mai kia
ai nấy thành tro bụi
Tay trắng ra đi cũng một luồng . . .
Hữu
Hảo
10- HẸN ƯỚC
Hẹn
ước cùng nhau: bỏ chữ " buồn" !
Niềm
vui cất giữ, não sầu buông
Cuộc
đời còn lại như cơn gió
Cõi
thế trôi đi tựa kịch tuồng
Đối
diện gian nguy, đầu ngẩng thẳng
Vượt
qua chướng ngại, bước chân luồn
Sá gì
gai góc trên đường tiến
Trèo
núi, qua sông chẳng đổi luồng.
Phương Hà