(Kính dâng Hương Linh
nhà thơ Đinh Vũ Ngọc)
An Phương Thi Hội và Gia Đình
thực hiện ngày 16 tháng 2 - Giáp Ngọ
(16 / 3/ 2014)
(Tiếp theo kỳ trước)
Dương Tấn Hùng
(Điện Bàn)
BẠT GIÓ ĐONG ĐƯA
Trước xuân sang muôn ngàn hoa đua
nở
Nắng ửng vàng nghiêng xế tiễn
người đi
Con phố cổ rêu xanh màu thương
nhớ
Cõi đi về nhịp phách khúc biệt li
Nơi anh đến một chân trời rạng rỡ
Chốn vĩnh hằng đầy tiếng hót họa
mi
Người ở lại con tim đang rạn vỡ
Nhớ nhung nhiều mỗi sớm tối sầu
bi
Nghĩa trang chiều sơn ca quên
tiếng hót
Vành khăn sô dưới nắng xót xa
lòng
Lá cuối đông từng chiếc rơi vàng
vọt
Như bao người thương lắm bóng
chiều rong
Bái biệt hương linh anh Đinh Vũ
Ngọc
Chúng tôi về đọc lại áng thơ xưa
Hồn anh đó, anh thổi vào một kiếp
Tài hoa nhiều cũng bạt gió đong
đưa…
***
Quảng Huệ
(TP HCM)
ANH NGỌC ƠI!
Thuyền vừa xa bến đỗ
Sau tháng ngày phong ba
Đau thương tràn khắp phố
Dứt một bản tình ca
Áo tơ vàng anh mặc
Che cánh gió sương đông
Tà áo dài đất nước
Tiễn anh tan nát lòng
Bên đường ông vé số
Ngơ ngác hỏi vì sao!
Bán số và thi sỹ
Khác nhau ở chỗ nào?
Người đi sao vội thế!
Tơ - mật để lại đời
Tài hoa đang chín mọng
Sao nỡ dừng cuộc chơi!
Từ xa nghe tin dữ
Không thể về đưa anh
Gói chút tình lữ thứ
Dệt đôi vần mong manh
Thay nén nhang tiễn biệt
Nhỏ lệ khóc người thơ
Từ nay thôi hết đợi
Âm dương xin cố chờ.
***
Phan Hưng
(Quế Sơn)
Trường lớp Quế Sơn lưu tiếng ngọc
Thi văn phố Hội đọng lời vàng
TƯỞNG NHỚ TRI ÂM
Giáp Tết buồn thương nhạn lẻ đàn
Bao năm giáo nghiệp tiếng còn
vang
Duyên thơ sáng tối đành dang dở
Tình ái trước sau bỗng ngỡ ngàng
Xót dạ Bá Nha sầu Chung Tử
Não lòng Chức Nữ biệt Ngưu Lang
Ở đi – đôi ngả đầy chua xót
Tưởng nhớ tri âm lệ ứa tràn
***
Thùy Hương
NẮNG TÀN ĐÔNG
Gom chút nắng cuối đông còn sót
lại
Để ấm lòng trong giây phút chia
ly
Xuân chớm tươi sao vội vã ra đi
Để hiu hắt cho bao người ở lại
Ừ ! như thế từ đây và mãi mãi
Câu Đường thi còn ai chuốt mượt
mà
Xuân ngoài hiên đem ánh nắng chan
hòa
Người thì lại âm thầm về đất lạnh
Thôi buồn chi gió trăng luôn bên
cạnh
Nghiên mực đầy mà chẳng viết
thành thơ
Nắng vừa lên sao vẫn thấy hững hờ
Chiều vội xuống phủ làn hương
tiếc nhớ
Thi nhân ơi! Ngỡ ngàng đôi mắt đỏ
Thêm một người rụng xuống cánh
thơ đau
"Nắng vườn xưa" vẫn
rạng rỡ tươi màu
Mãi tỏa sáng dẫu Người không trở
lại.
***
Thùy Hương
CHIỀU VẮNG
Mùa xuân đang thắm đó người ơi !
Sao vội dời chân biệt cõi đời
Ảnh vẫn tươi màu đành một nẻo
Thơ chưa nhòa nét phải đôi nơi
Trăng vàng sương lạnh trong trần
thế
Chiều vắng hương phai giữa đất
trời
Mấy vận Đường thi ngùi tiếc nhớ
Cùng hòa giai điệu để sầu vơi.
(Còn tiếp)
*****
Anh Trần Văn Tuyến (Hội An) gởi đăng.