上海雲關 THƯỚNG
HẢI VÂN QUAN
徐徐十級上山顛 Từ từ thập cấp thướng sơn điên
曾此遊觀熟後先 Tằng thử du quan thục hậu tiên
飄眇空中雲捧日 Phiếu miễu không trung vân phủng nhật
汪洋極處水連天 Uông dương cực xử thủy liên thiên
身心望仰憑穹壤 Thân tâm vọng ngưỡng bằng khung nhưỡng
氣象高深盎萬千 Khí tượng cao thâm áng vạn thiên
官分北南惟使命 Quan phận Bắc Nam duy sứ mệnh
勤劳容可答塵涓 Cần
lao dung khả đáp trần quyên.
ĐÈO HẢI VÂN
(Phóng tác theo ý bài ” THƯỚNG HẢI VÂN QUAN“
(Phóng tác theo ý bài ” THƯỚNG HẢI VÂN QUAN“
của Hiệp Biện Đại Học Sĩ Trần Đình Túc*, phiên bản của Linh Đàn)
Lần lên mười bậc, mỏi chân trèo
Sau truớc kỹ càng chậm chạp leo
Nhìn dọc chập chùng mây chắn nắng
Trông ngang thăm thẳm nước bao đèo
Tâm hồn như thể non mềm mại
Thân xác tưởng chừng bé tẻo teo
Thương nỗi hai đầu chung một cảnh
Sớm hôm lam lũ khổ thân nghèo.
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
hathaius@yahoo.com
Ảnh từ trang dulichgo.blogspot.com.
*Trần Đình Túc (1818-1899), quê làng Hà Trung, xã Gio Châu, huyện Gio Linh, tỉnh Quảng Trị, quan đại thần nhà Nguyễn (thời Tự Đức), từng giữ
các chức Tổng đốc Hà Ninh (Hà Nội, Ninh Bình), Hiệp biện Đại học sĩ. Trần Đình Túc là một
trong những đại thần chủ chốt trong việc nghị hòa với người Pháp, khi Pháp xâm
lược Việt Nam.(Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)