DẠ KHÚC
Tôi làm con dế nhỏ
Giữa đêm tình gáy sương
Em ủ một màu trăng
Lắng tim buồn trong cỏ
Tôi làm con sâu đo
Trên nhánh đời vô lượng
Em chỉ là giấc mơ
Tôi đo từng bước muộn
Tôi đo từng bước run
Không ra ngoài ảo tượng
Em ở phía vô cùng
Tôi quanh đời bé mọn
Tôi làm con bướm đêm
Cánh rụng, nằm trên đất
Cánh bướm nào trong em
Đã biến hình lột xác
Tôi nằm trên đất chết
Có bao giờ nguôi quên
Bên kia bờ hủy diệt
Tôi làm hoa tí ngọ
Nở đúng giờ nhân gian
Tôi làm con dế nhỏ
Gáy giữa tình chia tan
Em về trưa hoa tàn
Em về khuya trăng vỡ
Con bướm tình tắt thở
Chỉ còn màu sương loang
Tôi nằm nghe bước nhỏ
Mùa thu người trăm năm
Tôi trải lòng cỏ úa
Lên mộ sầu ăn năn
Mai em về tóc xoả
Giọt lệ buồn căm căm
Con dế tình khản giọng
Dưới vực chiều xa xăm
Trăm nhánh đời vô lượng
Tôi đo hồn thiên thu
Tôi luân hồi hoá bướm
Cánh rụng nằm bên hoa
Em ở phía trời xa
Khúc dạ cầm im bặt.
Lê Văn Trung
(2008)
DẠ KHÚC TRĂNG
Em ơi đêm nay trăng không về
Trăng còn lang thang mù cơn mê
Ôi trăng vàng xưa mùa nguyệt nở
Ôi trăng tình xưa vàng câu thơ
Trăng thơm ôi mùa trăng hương phai
Ôi trăng hồn tôi trên vai gầy
Em về qua phố trăng vàng phố
Tôi về qua em trăng hương bay
Sao không cùng tôi trăng mơ Huyền
Sao không cùng tôi trăng nguyệt cầm
Ôi trăng về đâu năm cung trầm
Tương tư từ trong mùa trăng tan
Em ơi trăng còn say hương ngàn
Nao nao hồn tôi cơn mê hoan
Ai trói hồn tôi bằng sợi tóc
Ai giam tình tôi đôi môi ngoan
Thôi thôi, đành thôi trăng hoang đường
Thôi thôi, đành thôi mù trăng sương
Ai giết hồn tôi bằng đôi mắt
Ai hát tình tôi ngời thiên hương
Em ơi! Về đâu? Trăng muôn phương!
DẠ LAN HƯƠNG
nụ hoa bừng giữa đêm hương
nở trinh nguyên đóa vô thường đời em
hồn tôi như giọt sương quỳnh
chảy đôi dòng lệ trên nhành từ tâm
kiếm tìm tận cõi vô ngôn
đốt thơ oan nghiệt – khép vòng tử sinh
không tôi vô ảnh vô hình
không em, khói bụi phù vân lụy phiền
chỉ còn thoáng dạ lan hương
thoát thai từ buổi tang thương đất trời.
Lê Văn Trung
(Cát bụi phận người)
DẠ SẦU NGÂM
Bên cổ thành xưa
Bên tường rêu mọc
Dưới bóng nguyệt mờ
Em ngồi xõa tóc
Thả sầu trong mơ
Đàn ai tơ vàng
Lời ai ngân vang
Buồn như tiếng than
Chìm trong đêm tàn
Rơi trong sương tan
Chim khuya chuyền cành
Chuông chùa sang canh
Lê Văn Trung
(Tạp chí Bách khoa, số 323, ngày 15-06-1970)