MIỀN ĐẤT KHÔNG BÌNH YÊN
Đất không chân sao chưa
đi đã chạy
Mưa vừa về đã sạt lỡ hằn
sâu
Hỡi cao xanh ông ở nơi
đâu
Mỗi mùa mưa, bão về
giăng mắc
Lũ ống, lũ bùn đổ ập
xuống đầu dân
Mỗi một năm mưa bão biết
bao lần
Lúa, ngô, khoai... nhà,
của,...
Tác giả Phan Nam
CÔ
BÉ HẠT TIÊU
Truyện
ngắn của Phan Nam
Con
nhỏ sang nhà tôi, bỏ mặc cái nắng chang đang tưới trên
đám cỏ ven đường. Trong vườn, mấy cái lá bí mong manh
co quắp trước sức nóng của mặt trời. Thoắt một cái
nhỏ đã đứng...
Thơ: Trúc Thanh Tâm
KHI TÌNH RƠI LỆ
Gió trở mùa thương mây tím
ơi
Mưa vùi tan tác cánh hoa rơi
Đêm nay trăng
nghẹn tình rơi lệ
Cũng đủ hồn ta điếng cả
đời!
Thời gian còn lại bao nuối tiếc
Người
mang thương nhớ đã đi xa
Người về ôm mãi...
(Ra trại, với thân phận thầy
chẳng ra thầy, thợ không ra thợ, tôi bắt đầu những
năm tháng lang thang kiếm sống nơi vùng đất phương Nam
hay vẫn còn gọi miền Tây với những con kênh dài thẳng
tắp, những cánh đồng không nhìn thấy chân bờ, những
cánh...