Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Saturday, January 16, 2021

CHÙM THƠ “CƠN MƠ, CƠN MỘNG, CƠN SAY...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


 


CƠN MƠ GIỮA MÙA ĐÔNG
 
Em trở về hiu hắt giữa cơn mơ
Theo chiều gió mùa đông ướt dầm câu thơ cũ
Tôi vẽ tiếp nỗi buồn lên dòng mưa
đang u trầm chảy qua khung trời mây úa
Chảy từ phương em mòn mỏi những mong chờ
Chảy từ phương tôi giấc mộng ủ tình xưa
Chảy thao thiết qua hồn chiều quạnh quẽ
 
Em trở về? Không! Chỉ là trăm dòng lệ
Tận phương buồn chảy tận bến hoàng hôn
Em trở về? Không! Chỉ là những sợi buồn
Như sợi máu chảy buồn trong da thịt
Như nước mắt của từng lời em hát
Năm mươi năm vàng úa dấu rêu tình
Năm mươi năm trôi mãi giữa bập bềnh
Câu thơ vấp trăm thác ghềnh giông bão
Em trở về? Không! Chỉ là cơn mộng ảo
Theo dòng mưa buồn suốt một mùa đông
Thơ ướt trong mưa, thơ chảy trăm dòng
 
Ai đứng giữa mùa đông cầm câu thơ bật khóc!
                                   
 
CƠN MỘNG DU TÌNH YÊU
 
Em
Người đàn bà thức dậy sáng nay
Sau một đêm trăn trở trong cơn mộng du tình yêu
Chợt thấy lòng mình đã khác
Người thi sỹ hôm qua
Và tình nhân hôm nay
Là hai thế giới
Mộng và thực
Mộng thì đẹp vô cùng
Nhưng cõi thực là cõi gần gũi hơn
Tình yêu trong cõi mộng.
Chỉ là những vòng hoa trang trí
Trong bữa tiệc tình yêu
Và sọt rác cuộc đời
Nơi lưu giữ những sắc màu trang trí của thế gian
Người đàn bà
Qua một đêm trăn trở trong cơn mộng du tình yêu
Chợt thấy mình
Đã âm thầm bỏ lại
Một vòng hoa
Ngày hôm qua
Nàng ngỡ như là tình yêu
Nhưng chỉ là cơn mộng.
        
 
CƠN MỘNG THẾ GIAN
 
Giữa cõi ta bà tôi bỗng gặp
Một tôi ngồi dưới bóng cây già
Mà ngỡ đất trời đang thiền định
Giữa vùng quỹ dữ với yêu ma
 
Mây trắng bên trời vẫn trắng bay
Lá úa ngàn năm vẫn rụng đầy
Gió vẫn ru đau niềm thiên cổ
(Em có về ru lòng tôi say ?)
 
Giữa cõi ta bà tôi bỗng gặp
Một tôi buồn quá ngồi hát ngao
Tôi ngỡ đất trời đang trẫy hội
Vui hội trần gian mà lệ trào
 
Em có về ngang MIỀN HIU QUẠNH
Thấy tôi ngồi dưới CỘI ĐIÊU TÀN
Tim tôi gõ nhịp HÒA VI DIỆU
Mà vỗ về CƠN MỘNG THẾ GIAN
 
Giữa cõi ta bà tôi bỗng gặp
Một tôi mệt mỏi giấc mê cuồng
Tôi ngỡ đất trời đang chếnh choáng
Rượu đời ai rót cháy tim gan
 
Thôi em đừng đến, em đừng đi
Em đừng ở lại, đừng quay về
Hãy tan vào tận MIỀN QUÊN LÃNG
Hãy chảy vào trăm DÒNG PHÂN LY.
 
                              
CƠN SAY DÀI VÔ TẬN
 
Năm mươi năm trước ta ngồi uống
Năm mươi năm sau lòng còn say
Chén rượu giang hồ bên quán chợ
Ta rót đời ta đã cạn ngày
 
Ta rót đời ta chảy thành sông
Ta rót vào ly đời đục trong
Em không về, mình ta ngồi uống
Em không về, ai phân ưu nỗi buồn
 
Em hương sắc
Một đời ta lận đận
Một đời ta bờ lở bến bồi
Em hương sắc
Mà ta hoài tay trắng
Giọt rượu buồn như lệ vỡ trên môi
 
Năm mươi năm trước ta ngồi uống
Mà say hoài, say suốt cuộc trăm năm
Ta rót cạn ly rượu đời vô vọng
Rượu cháy nồng mà lòng ta lạnh căm
 
Em hương sắc
Ta rót tình quên lãng
Năm mươi năm men rượu vẫn cay nồng
Ta rót mãi vào đất trời vô hạn
Ngọn lửa tình như một vệt sao băng.
 
                                   Lê Văn Trung

READ MORE - CHÙM THƠ “CƠN MƠ, CƠN MỘNG, CƠN SAY...” CỦA LÊ VĂN TRUNG

PHẢI DUYÊN CHỒNG VỢ - Thơ Huỳnh Tâm Hoài, nhạc Phan Ni Tấn, tiếng hát: Duy Khang.


                         Nhà thơ Huỳnh Tâm Hoài



PHẢI DUYÊN CHỒNG VỢ
 
Chắc duyên, chắc nợ mình ơi!
Xuôi mình lặn lội thăm tôi để rồi.
Hai đứa xếp lại một đôi,
Thiên duyên tiền định mình ngồi bên nhau.
Mình về tôi ở ruột bào,
Thương mình thương quá, chừng nào mới phai!
Tôi đây ở phía non Đoài,
Mình xa biển Bắc dặm dài lê thê.
Bao giờ chim nhạn bay về?
Cho cành khô héo vỗ về chân chim.
Chim kêu mấy tiếng kêu chiều,
Cành vui lắc lẻo cho mềm lòng chao.
Dây trầu quấn quýt thân cau,
Phải duyên chồng vợ bên nhau suốt đời.
 
                                   Huỳnh Tâm Hoài


  

Thơ: Huỳnh Tâm Hoài.
Nhạc: Phan Ni Tấn.
Tiếng hát: Duy Khang.
Hòa âm: Lê Hùng.

READ MORE - PHẢI DUYÊN CHỒNG VỢ - Thơ Huỳnh Tâm Hoài, nhạc Phan Ni Tấn, tiếng hát: Duy Khang.

NGƯỢC DÒNG | CHỜ | KIẾP TRAI | HOA ĐÊM - Chùm thơ độc vận của Đặng Xuân Xuyến

 

NGƯỢC DÒNG

 

Hôm nọ có người ghé bến sông

Nói chuyện nhà bên đã gả chồng

Từ độ ngược dòng đi xây mộng

Chả thấy một lần ghé bến sông.

 

Tôi biết người ta chẳng ngóng trôn

Chỉ mình tôi với mộng hư không

Chiều qua lạc bước về Kim Động

Tôi lại trắng đêm hứng gió đồng.

 

Tôi biết người ta đã gả chồng

Giờ là mệnh phụ giữa phố đông

Tôi buồn tôi giận tôi dại mộng

Say mãi đò ngang khách má hồng.

 

Đã  mấy đông rồi, đã mấy đông

Bếp lửa nàng nhen có đượm hồng

Mỗi bận nàng ra cài then cổng

Có lạnh so người trước gió đông?

 

Nàng có còn quen nép cạnh chồng

Hững hờ dạo gót giữa phố đông

Lá vàng lả tả khi chiều xuống

Có thấm cô đơn bởi gió cuồng?

 

Tôi biết người ta chẳng đoái trông

Chỉ mình tôi với mộng hư không

Tôi buồn tôi giận tôi dại mộng

Lỡ cả chuyến đò khách sang sông.

 

Hà Nội, Ngày 29.11.2014

 

 

CHỜ...

 

“Tôi nghe” “Chuyện của gã khờ”

“Nhủ lòng” đời chẳng như “Mơ”

Thôi kệ “Chàng lùn nể vợ”

“Ngược dòng” về cõi “Ngu ngơ”.

 

“Đêm” nay “Người ơi... người ở”

“Thức” chờ “Tiệc rượu trong mơ”

“Tiếng khèn” nối dài nỗi “Nhớ”

“Người thơ” “Khờ” đến bao giờ?

 

Hà Nội, chiều 17 tháng 07.2018

 

-------

 (“...”): tên các bài thơ, truyện ngắn của Đặng Xuân Xuyến

 

 

KIẾP TRAI

(Tặng Trần Anh Quân)

 

Tưởng em là cô gái

Sao lại là chàng trai?

Ngỡ em là chàng trai

Sao lại là cô gái?

 

Cuộc đời nhiều ngang trái

Lặng thầm qua đời trai

Ôm kiếp đời tự ải

Thổn thức tình bi ai

 

Bao dè bỉu mỉa mai

Bao ánh nhìn thương hại

Em vẫn cứ trượt dài

Những ngu ngơ luyến ái

 

Cuộc đời nhiều oan trái

Lặng thầm qua đời trai

Câu thơ buồn tê tái

Nhức nhói suốt đêm dài...

 

Hà Nội, ngày 26 tháng 12-2012

 



 

HOA ĐÊM

 

Áo trễ vai trần rảo bước nhanh

Nhũ hồng e ấp áo mỏng manh

Gió khuya cong cớn từng cơn lạnh

Nhợt nhạt môi hường lúc tàn canh.

 

Giáp Bát, đêm 04 tháng 10.2018

 

 

XIN XĂM

(Với L.L)

 

Đầu xuân đi xin xăm

Coi cơ sự cả năm

Bốc que xăm tuyệt lắm

Duyên đẹp tựa đêm rằm.

 

Bấm Tiểu Vận của năm

Mưa sẽ trôi bụi bặm

Lộc năm GÀ đằm thắm

Ấm nồng trọn cả năm

 

Ngài phán tích Đức chăm

Chả cần đến nửa năm

Hương thơm lan trăm dặm

Phong lưu sẽ chắc đằm.

 

Giờ cũng sắp hết năm

Hương thơm vẫn xa xăm

Phong lưu còn xa lắm

Tích Đức mình còn chăm.!

 

Hà Nội, 11 tháng 11 năm 2017

Đặng Xuân Xuyến


READ MORE - NGƯỢC DÒNG | CHỜ | KIẾP TRAI | HOA ĐÊM - Chùm thơ độc vận của Đặng Xuân Xuyến

BAO LA | MƯỢN HỒN - Thơ Chu Vương Miện

 

Nhà thơ Chu Vương Miện


BAO LA

thơ chuvươngmiện


ngươì bệnh năm 1 chỗ

trên đầu là chai nước

ngang hông là ấm trà

vợ đi làm mờ sáng

con trai đi học xa

mắt lim dim thiếu ngủ

quay ngang ngửa vật vờ

tuổi già thêm mệt mỏi

bằng hữu cũng giả lơ

như rong bèo vớ vẩn

trôi trôi chả bến bờ

đứng lên rồi ngồi xuống

cũng chỉ mỗi mình ta

nhớ mẹ già em dại

lếch thếch 1 phương nhà

bao chuyến tàu chuyển bánh

để lại mấy sân ga

ta lữ hành tơí trễ

chờ lâu lại trở về

nhìn qua khung cửa sổ

mây hồng vội vã qua

cầm ly nước ngại uống

trùng dương nào bao xa




MƯỢN HỒN


con tôm mượn vỏ ốc

lang thang ngoài bãi ghành

gặp quá nhiều đồng loại

quay mặt rồi quay lưng

chỉ giống nhau cái vỏ

cái ruột khác trăm phần

ruột ốc và vỏ ốc

com tôm chỉ mượn hồn

loài tôm nhện sinh ra

tự nhiên không có vỏ

chỉ bơi và chỉ ngoi

quanh năm cầu sóng vỗ

chiu vào vỏ ốc hoang

bò chơi biển cát vàng

tự do và thoải mái

có thân chẳng có hồn

dưới nước mặn là tôm

trên bãi khô là ốc

lỡ cỡ tôm và ốc

lang thang trên mặt duyềnh



chuvươngmiện

READ MORE - BAO LA | MƯỢN HỒN - Thơ Chu Vương Miện

THÁNG CHẠP | NGỦ ĐÔNG... | CHIỀU - Thơ Trần Mai Ngân

 


THÁNG CHẠP

 

Tháng Chạp đốt lửa trên sân

Có vài sợi khói tần ngần chẳng bay

Vương vào đôi mắt mi cay

Khói thương tro hiểu những ngày mất nhau...

 

NGỦ ĐÔNG...

 

Giống như tôi đã ngủ đông...

Không lời, không tứ... lòng không nghĩ gì

Dường như chẳng muốn làm chi

Chỉ ngồi lẳng lặng... đôi khi... thở dài!

 

 

CHIỀU

 

         Chiều quyện hồn ta như cơn say

         Chiều xoá suy tư cuộc tình này

         Chiều mang đi hết ngày xưa ấy

         Chiều bỏ một mình ta ở đây

         Chiều thả trôi xa lời đắng cay

         Chiều rơi giọt sầu trên mi ai

         Chiều run rưng rưng là giọt lệ

         Chiều khóc một thời ta đắm say!

 

                          Trần Mai Ngân

READ MORE - THÁNG CHẠP | NGỦ ĐÔNG... | CHIỀU - Thơ Trần Mai Ngân