TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Saturday, April 13, 2024
EM QUÊN RỒI CÓ MỘT CHIỀU MƯA - Chùm thơ Lê Thanh Hủng
Nhà thơ Lê Thanh Hùng |
Em quên rồi có một chiều mưa
Em đã cố tình quên mất anh
Quên thoáng mưa rơi, hiên quán vắng
Có đôi mắt thẳm sâu nằng nặng
Tiếng yêu rơi, dịu ngọt tròn vành
Đúng là em đã quên thật rồi
Góc phố cong cong qua hẻm nhớ
Cơn gió lốc bụi lầm cát lở
Sóng mắt cay, ngày mãi miết trôi
Đâu mất rồi, một thoáng hương xưa
Chợt nhớ, tầm này con nước lớn
Day trở bước, sóng lòng gờn gợn
Đưa nhau qua lối mộng, chiều mưa
Tháng sáu một trời hoa đương mùa
Phố núi này, cơn mưa dai dẳng
Mong manh treo nỗi buồn tĩnh lặng
Biết ai còn đâu đó phân bua
Thôi cũng đừng nhớ nữa làm gì
Khi tim ta không còn chung nữa
Cứ để yên những lời đoan hứa
Nước mắt đầm, sẽ tự khô đi …
Muộn chiều rồi, người đã ra đi
Chiều vội vàng nắm lấy bàn tay
Không kịp nói những điều muốn nói
Anh lặng lẽ, buông theo tiếng gọi
Lời hẹn hò, có một ngày mai
Muộn chiều rồi, vạt nắng chìm trôi
Nghe bức bối khoảng không mờ tối
Chỉ thấy em âm thầm bước vội
Theo chiều trong chiếc bóng đơn côi
Lặng nhìn trên lối cũ đoan trinh
Thấm đẫm nét ngày xưa kiều mị
Ngẩn ngơ đứng, nghiêng lòng chạnh nghĩ
Có hay không? ta huyễn hoặc mình
Em bước đi, ngoái lại níu nhìn
Chút chần chừ trong đuôi con mắt
Cơn gió rối suy tư vụn vặt
Lưỡng lự hoài trước những hoang tin
Người ra đi, cũng đã đi rồi
Nghe vỡ vụn những điều lướng vướng
Trôi đâu đó, chút gì gắng gượng
Vụng tình treo vô hạn vô hồi
Có một chút gì sao? rối bước chân em
Qua con hẻm vắng, phố thưa người, xuân đến
Khu xóm trọ lặng thầm lơ đễnh
Lá cây điệp vàng rơi, vương vãi bên thềm
Người ở lại cũng xếp bánh chưng mâm ngũ quả
Sao đám trẻ con buồn ngơ ngác đứng phơi đêm
Chuyện ở đời, không sai đâu có nghĩa là đúng
Đâu có phải vì ta vấp ngã là đã đi sai đường
Nhưng hoa đã mãn khai, thì hoa phải rụng
Để bung mầm, nhú nụ sáng tươi
Quy luật đời, đã rạch ròi từng phân khúc
Sao lại lần khân theo từng giọt khóc, cười
Thả ký ức xuống dòng sông trôi
Bập bênh trên những tàu bẹ chuối
Sự linh thiêng hồn nhiên may rủi
Cứ lặng lẽ tròn đầy khát vọng đầu năm
Những chuyện buồn vướng chân đời trúc trắc
Nắng mới trên sông, lăn tăn con sóng rì rầm…
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
THƠ 1-2-3 THÁNG TƯ – Trần Mai Ngân
THƠ 1-2-3 THÁNG TƯEm chạm phải tháng TưRồi ngập ngừng quay lưngCái nắng bốn mươi độ phải lòngTrái tim thúc dục - lý trí bảo rằng: không!Dưới chân em xác hoa Bằng Lăng nhuộm tímNgười đã xa sao cứ mãi đi tìm…Trần Mai Ngân
PHAI SẮC LỤA BUỒN BUỒN MỘT CHÚT NẮNG BÊN SÔNG – Thơ Trần Vấn Lệ
PHAI SẮC LỤA BUỒN BUỒN
MỘT CHÚT NẮNG BÊN SÔNG
Trời mới chớm Xuân vừa mấy bữa,
hôm nay nắng gắt, Hạ rồi chăng?
Nhiều người than thở sao mà nắng?
Có kẻ làm thinh, chắc nói thầm?
Ờ nhỉ hết Xuân thì tới Hạ
Chờ xem Nhật Thực... để xem chơi...
Hồn nhiên có lẽ là con nít,
nghe thở than thôi, chúng mỉm cười!
Những nụ cười xinh tuổi mới Rằm,
người ta ai cũng nhớ mười lăm
lòng không vương vấn điều chi cả
ánh mắt xanh ngời như ánh trăng...
Tôi nhớ ai rồi! Ai sắp sửa
khăn nhung, áo lụa, bước lên đò
đò ngang hoa kết qua sông lớn,
chuyện đó bao giờ nay đã xưa!
Xưa đến khu vườn cau của Ngoại
chỉ còn chim hót buổi trưa vang
Nắng vàng lấp loáng chân ai nhỉ
Tóc mướt bờ vai thương nhớ thương!
Ngoại tuổi ngày cao, Ngoại mất rồi
Em rồi khôn lớn bỏ đi thôi...
Trăm người con gái, trăm như một
có một mùa thơm ngát nụ cười...
*
Hôm nay nắng rực, nắng tàn Xuân
Mai, nắng, em phơi áo lụa hồng
khi thấy thời gian phai sắc lụa
buồn buồn một chút nắng bên sông?
Trần Vấn Lệ
VẪN RẠNG NGỜI Ý NGHĨA CỦA THƯƠNG ĐAU – Thơ Lê Văn Trung
Niềm khát vọng níu mùa Xuân trở lại
Nụ hồng phai còn sót nhụy hương tàn
Năm mươi năm những cuồng điên giông bão
Mong ơn đời giữ vẹn tấm lòng chung
Về tắm gội trong lòng sông dĩ vãng
Mà dòng xưa đã biệt biệt xa mù
Ai biết được giữa đôi bờ quên lãng
Mùa Xuân xanh còn réo gọi thiên thu
Niềm khát vọng lăn tròn trong ký ức
Con đường rêu in dấu bước Xuân thì
Còn nhớ chăng hàng cây im bóng mát
Tuổi son hồng ngày tháng bỏ nhau đi
Còn nhớ chăng gánh gồng qua khổ nạn
Nỗi đau nào hằng đọng giữa đời nhau
Ai biết được trên con đường giải thoát
Vẫn rạng ngời ý nghĩa của thương đau
Lê Văn Trung