TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Friday, August 16, 2024
MẶN MÀ – Thơ Lê Kim Thượng
1.
Tình ta say đắm mặn mà
Yêu nhau trắc trở, phong ba cũng nhiều
Người về tìm lại Vườn Yêu
Mờ mờ nhân ảnh, dáng Kiều xinh tươi…
Dấu sau vành nón nụ cười
Duyên duyên áo tím, thắm tươi trang đài
Tóc dài buông xõa ngang vai
Nắng mai soi chiếu, bóng dài thơ ngây
Mắt huyền in bóng trời mây
Môi anh khẽ chạm, lòng đầy xốn xang
Hồn thơ mãi mãi dâng tràn
Tình thơ hạnh phúc ngập tràn hân hoan
Lời yêu thủ thỉ, khẽ khàng
Lời tình thỏ thẻ, dịu dàng đinh ninh
Dặn lòng hai chữ trung trinh
Thề non hẹn biển chúng mình với nhau
Thời gian dù có đổi màu
Anh – Em vẫn mãi nguyện cầu thủy chung
Chuyển mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông
Hoa tình vân giữ trong lòng tươi xinh…
2.
Một duyên, hai nợ, ba tình
Buồn lên đôi mắt chúng mình rưng rưng
Bây giờ… Em với người dưng
Có còn câu hát “Muối… gừng…bỏ nhau…”
Em ơi... tình đã phai màu
Xa nhau mà vẫn lòng đau đáu chờ
Đêm dài lắm mộng nhiều mơ
Một người, một bóng. bây giờ cô đơn
Thà đừng gặp gỡ thì hơn
Yêu nhau chi để giận hờn Cao Xanh
Sóng tình theo gió chòng chành
Lời yêu còn đó… cũng đành sang ngang
Xuân về mà ngỡ Đông sang
Mưa hoài, mưa mãi, miên man nặng lòng
Giờ Em vui sống bên chồng
Mùa mưa bên ấy buồn không hởi người…
Kiếp sau xin được thành đôi
Vòng tay xiết chặt, làn môi ngọt đường
Nắm tay đi hết dặm trường
Quên đi một cõi Vô Thường… chia xa…
Nha Trang, tháng 8. 2024
Lê Kim Thượng
RỪNG XANH CHUYỂN LÁ – Thơ Lê Phước Sinh
RỪNG XANH CHUYỂN LÁ
Trời lành lạnh làm tơ Thu tạo kén
sợi óng vàng ánh rải khắp không gian,
đã qua chăng mùa Hạ khô khốn khổ
để Ve sầu chết điếng chẳng kêu than.
Con Nai trốn trong cánh rừng kiệt quệ
thiếu lá non để nhấm nháp qua ngày,
gốc củi cháy lem nhem như vàng mã
để Thổ thần, lơ láo ngược xuôi
Hắc xì hơi, mơ tưởng hương Cốm mới
chuyện ngày xưa, nuốt nước bọt, bây giờ.
Thu đạp lá
vàng,
rụng,
ngơ ngẩn,
chơ vơ.
Lê Phước Sinh
Trang thơ Vũ Hùng: NGỌN GIÓ NÀO... | BÀU RƯỢU
NGỌN GIÓ NÀO...
Trời vừa sáng bắt xe lên Quận Bảy,
Đến thăm thằng bạn cũ một thời xa.
(Gặp lại nhau chắc nó mừng hể hả,
Ngọn gió nào...đưa rồng đến vậy ta?)
Nhà năm tầng vẻ bề thế nguy nga,
Cổng kín tường cao, dữ dằn chó Đức,
Miệng gầm gừ nhìn ra trông hậm hực.
Chút ngập ngừng đưa tay ấn nút chuông.
Giọng chị Ô Sin khiến chút hơi buồn,
"Cậu chủ vắng nhà mong ông thông cảm,
Khi nào về sẽ chuyển lại lời cho,
Tui chẳng quên đâu ông chớ có lo?"
Trên ban công chợt khe khẽ tiếng ho,
Tôi ngước lên, thằng bạn tôi ngó xuống.
Bốn mắt chạm nhau rèm cửa vội buông,
Tôi quay ngoắt, chân bước nhanh như chạy.
Nhớ một thời mưa bấc vãi lay phay,
Hai đứa tím môi bắt cua, mò ốc...
Góp từng xu mua vở sách đến trường.
Học đôi chữ để cuộc đời bớt khổ.
Trường huyện xa hai thằng luôn cuốc bộ,
Nắng cháy da, bụng rỗng vẫn tươi cười.
Bài vở nó tôi thường hay làm hộ,
Tôi thì chăm còn nó lại rất lười.
Bỏ làng quê lăn lộn khắp muôn nơi,
Mấy năm qua nó trúng mánh đổi đời.
Nhà thành phố cũng mấy toà cao rộng,
Bạn bè thân nghe thế cũng vui mừng!
Và bây giờ mắt nó cứ dửng dưng,
Lướt nhìn tôi lạ lẫm một người rừng,
Ánh mắt kia tưởng chừng như xa lạ,
Ngọn gió nào... đắng chát một thời xa!
Sài Gòn,19.06.2024
Vũ Hùng
BÀU RƯỢU
Lâu lắm rồi mới về thăm Lương Lộc
Làng nhỏ nghèo có Bàu Rượu nằm bên.
Nơi một thời tôi cũng đã lớn lên,
Bằng hạt gạo Ba Triêng còng lưng bóng mẹ.
Mấy mươi năm cứ nhớ hoài đàn sẻ,
Líu ríu bờ tre râm mát trưa hè.
Nước Bàu đầy gờn gợn áng mây che,
Chiếc sõng nhỏ dập dềnh tay lưới rải...
Chiều mưa dông nước mương xa dồn lại,
Biết mấy đàn nào cá chép, cá trê
Nhá ven bờ kéo nặng thấy mà mê.
Í ới gọi nhau rộn vang, hối hả.
Những đêm trăng mặt Bàu trông đẹp lạ,
Nước rực vàng cứ ngỡ ánh trăng tan.
Nắm tay nhau cứ bẽn lẽn, khẽ khàng,
Em còn nhỏ sợ người ta ăn hiếp.
Giặc tràn về lời thương chưa ngỏ kịp,
Máu em loang đỏ thẫm cả mặt Bàu.
Em ra đi tuổi vừa tròn mười sáu,
Vết thương đời còn mãi trái tim đau!
Lâu lắm rồi về Lương Lộc thăm nhau,
Bên nấm mồ em vạt cỏ úa nhàu.
Không mộ chí, vài chân hương đã bạc,
Đắng cả lòng dẫu chưa nghĩa trầu cau?
Trên đường làng lạ lẫm rảo bước mau,
Chẳng gặp bờ tre đâu thấy mặt Bàu.
Nhìn vũng nước đen mấy con vịt lội,
Bỗng bàng hoàng Bàu Rượu lấp từ lâu?
Bình Định, 29.07.2024
Vũ Hùng