TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Saturday, December 21, 2024
Ca khúc SAO TÌNH MÌNH LONG ĐONG - Thơ: Quách Như Nguyệt - Nhạc: Mộc Thiêng - Ca sĩ: Hà Huệ Mẫn
SAO TÌNH MÌNH LONG ĐONG
Thơ: Quách Như Nguyệt
Đôi khi em thắc mắc
Sao tình mình long đong?
Đang đậm sâu vững chắc
Sao đổ vỡ giữa dòng?
Em hỏi em, tự hỏi
Em hỏi trăng hỏi sao
Chỉ thấy trăng mờ ảo
Sao lấp lánh trời cao
Em hỏi em trong nắng
Em hỏi mây, mây trắng
Em hỏi hoa, hoa héo
Em hỏi anh, em khóc
“Sao tình mình long đong?”
“Sao tình mình long đong?”
Anh tặng em hồng vàng
Mầu vàng mầu phản bội
Anh tặng em hoa tím
Hoa có hình trái tim
Hoa rụng rơi nằm im
Tim héo tàn tội nghiệp!
Em hỏi em trong gió
Gió chẳng chịu trả lời
Em hỏi mưa, bão tố
Tình hoen ố, rụng rời!
Dẫu yêu anh mãi miết
Dẫu yêu anh tha thiết
Vẫn là tình hoài vọng
Mình có duyên không phận
Nên tình mình long đong
Như Nguyệt
nhunguyet9963@gmail.com
XUÂN NAY, VỀ THĂM QUẢNG TRỊ, QUÊ MIỀNG, TRƯỜNG XƯA, HAI BÊN CẦU, BỐN MƯƠI SÁU NĂM, THỜI GIAN - Thơ Chu Vương Miện
XUÂN NAY
Nhớ xuân xa
Quê người
Nhớ quê ta
Khi xưa trẻ
Nay đã già
Đôi khi nhớ mẹ nhớ cha
Cuối năm đoạn tháng
Bệnh dịch chết tràn hà
Hết châu này qua châu khác
Hết xứ này qua xứ khác
Đường mỗi ngày mỗi vắng
Hoạ hoằn chuyến xe qua
*
Tất cả đã lãng quên
Không thư
Không thăm
Không hỏi
Đất nước như dài thêm
Lòng người đang hẹp dần
Trước lạ sau quen
Tình cảm như cạn dần
Thơ càng ngày càng nhièu
Người thơ càng ngày càng đông
Không ai có thì giờ
ở không
mà đọc thơ chung chung
nhiều năm nhớ nhà
nhớ nhiều quá
VỀ THĂM QUẢNG TRỊ
bước vội quá tôi về nơi phố cũ
Quảng Trị miềng thành cổ dấu xưa
trường Nguyễn Hoàng đâu? tìm hoài chả thấy
cây lặng buồn da diết dưới mưa đưa
con đường cụt nằm im lìm quên nói
vài cánh chim lơ đãng dưới ban trưa
Ái Tử cát bay lờ mờ hiu quạnh
phố xá vắng hiu cơn gió lạ mùa
đường xuôi Sải mưa giăng hàng sông nhớ
bãi Nhan Biều thưa thớt chuyến đò đưa
sông Thạch Hãn buồn thiu chưa muốn chẩy
đại lộ hoàng hôn cành lá lưa thưa
kẻ lưu lạc mỗi ngươì đi mỗi ngả
kỷ niệm thân thương biết mấy cho vừa
nắng trong mưa lòng ngùi ngùi tiếc nhớ
mấy cảnh trời dâu bể não nùng chưa ?
tôi đứng đó nhìn loanh quanh một chập
bao thân thương đọng lại mấy thân dừa
miền đất loạn sót lại dăm đám cháy
xa nhau rồi thiếu mãi cuộc tiễn đưa
QUÊ MIỀNG
quê miềng ba bến nông hều
bè tre bè nứa ngược chiều nước lên
nhìn về Bồ Bản Trung An
làng chài làng biển con thuyền con cua
nhìn nhau dư tháng đủ mùa
đủ năm chưa chẵn nên chưa ngỏ lòng
một vòng xuân hạ thu đông
anh theo lính trận nhiều năm trụ rừng
mới hay em đã có chồng
làm dâu xứ nẫu tháp đồng tháp thau
tháp vàng tháp bạc chộ nhau
mà ta hai ngả sông Cầu sông Ba
quê miềng ngoài nớ bao xa
anh về thăm lại Đồng Hà phố xưa
con sông qua những men dừa
đường xuyên Lào Việt còn bưa tiếng gào
tình anh phơi áo bên rào
gió bay lật đật mặt ao bèo nhèo
Hạnh Hoa còn đứng vói theo
hoa xoan nở tím bên hào lũy xưa
tình ta mưa gió cợt đùa
TRƯỜNG XƯA
ngôi trường tường trắng mà ngói đỏ
em thì áo trắng lại guốc đen
anh cũng áo quần mầu trắng toát
chỉ có hoa soan tím cổng trường
phía trước ngôi trường là nghĩa địa
lè tè nơi đó mấy quán cơm
dọc ngang mấy đoạn đường hoa phượng
chưa nở chưa ve chửa chia đường
một phía đi xuôi về cửa tả
một phía ngược đường miệt LaVang
vượt qua đoạn dốc LaVang Thượng
phía sau gió thổi lộng lá vàng
biết bao bom đạn nơi này nhỉ?
kẻ ở người đi khóc cố nhân
mà đi một lèo chưa trở lại
Châu Ô cận lục rách bàn chân
Thạch Hãn có chẩy qua vùng Mai Lĩnh
Bồ Bản Quảng Điền mấy tấm khăn
mơi sau có kẻ còn về lại
kể như ta đã đủ phong trần
HAI BÊN CẦU
ở Quảng Trị mỗi người mỗi chốn
học Nguyễn Hoàng mỗi đứa mỗi nơi
mấy lần chạy giặc người mỗi ngả
qua đây mỗi đứa mỗi phương trời
nói vội với nhau một lời không nói được
đời lạnh lùng giòng nước mắt chưa nguôi
chốn cũ chỉ còn dăm tàu lá
mới thi tiểu học đã xong rồi
chưa nói một lần không nói nữa
nói chi lẩm cẩm nặng thêm lời
nẻo đó đi lên nẻo này đi xuống
32 năm thuyền ngược chèo xuôi
mỗi đứa mỗi nơi chưa chết được
so ra lại chẳng được như ruồi?
con ruồi muốn bay ruồi cất cánh
mình chả phải gà lại dịch toi
60 năm mà như phút chốc
trái tình chưa chín đã rụng rơi
BỐN MƯƠI SÁU NĂM
em chờ tỏ tình 46 năm
té ra anh là một chàng câm
chiếc mồm đôi môi luôn ngậm lại
nhìn hoài nhưng chửa thấy hàm răng
quê miềng nơi địa đầu tuyến lửa
làng mạc khô cằn dấu đạn bom
bom bên kia bên này thôi nện đủ
đào xới lên tung tóe lộ kinh hoàng
anh chả nói gì? em không nói được
cỏ biếc um sau mấy chòi tranh
Mỹ Thủy làng chài dăm đám cháy
Bích La Bồ Bản vách chông chênh
quê hương đất cằn phô sỏi đá
người theo người khăn gói bỏ ruộng nương
dăm đụn cát bay mờ ngoài Ái Tử
ruộng toàn tro nứt nẻ Phước Môn
quá thương đau gặp nhau không nói được
rườm rà cây thôi đủ mỏi mòn
anh chưa nói nhưng mà em ở vậy
cả bình minh đến tận hoàng hôn
có năm mơ sum vầy về Quảng Trị
đường Quang Trung chả thấy bụi chè tàu
con hẻm nhà em tìm hoài chả thấy
nhà thôn trên cháy dở của ai đây ?
THỜI GIAN
chỉ tiếc một điều
48 năm trước miềng không nói đuợc
dù ngày nào miềng cũng gặp nhau?
đồng lúa bên này bên đó vườn cau
trong dậu chè tàu dàn hoa giấy trắng
lộ Quang Trung dưới gầm chiếc cống
nhìn tào lao chả thấy nước bao giờ ?
anh đệ tam em đệ lục còn khờ
như bầy ve sầu lì trên hàng phượng
hai bên lũy tre đường làng đầy bướm
bay là là như thể nương dâu
con kinh mới đào ba bến chả sâu
giòng nước đục bè tre bè nứa
ta nhìn nhau mắt còn một nửa
nửa nhìn trời mây đốm mây xanh
thủa học trò theo ong lạc vườn cam
bay xuồng xã vượt qua vườn bưởi
chả nói với nhau câu gì? vì không ai hỏi
nói mà chi? nói để ngại ngần
chả đào trái mà tha hương hạnh ngộ
chồng con đùm đề đổ cho tại số
gặp quá mừng mừng lại như không
sao tơ tình rối rắm mối bòng bong
lần mò mãi tìm chưa tới mối
vừa chợp mắt sáng rồi hoá tối
mới một năm rồi lại 48 năm
cả hai đứa mình có miệng lại câm
dù mấy năm liền nhìn qua ánh mắt
lỡ một mai phiêu diêu miền cực lạc
anh vẫn còn em trong trái tim nồng
em bây chừ tóc bạc trắng như bông .
chuvươngmiện
CUỘC HẸN CUỐI TUẦN VỚI CÁC NÀNG “KIẾN” - Hoàng Thị Bích Hà
CUỘC HẸN CUỐI TUẦN
VỚI CÁC NÀNG “KIẾN”
Sáng thứ bảy, như đã hẹn mình và Ánh Loan (Phú Nhuận) tập trung tại nhà Thanh Hương (quận 1). Khung cảnh khu vực này thật đẹp. Phố xá sang chảnh lại có cảm giác yên bình. Khúc lộ Đặng Dung là một con phố như bao con phố trung tâm của SG nhà cửa san sát kiểu dáng đều rất đẹp. Cả dãy phố nhà nào cũng có một giàn hoa giấy hay những loại hoa gì đó đủ màu sắc, góp phần tạo nên vẻ đẹp, văn minh, thanh lịch, tao nhã cho khu phố này.
Đứng trước cổng đang ngắm nhìn mặt dựng được thiết kế rất đẹp. Đang định thả hồn làm một bài thơ… hi..hi! …thì nghe hai nàng Thanh Hương và Ánh Loan kéo về thực tại bằng nụ cười tươi như ánh ban mai:
-Hello!
Rồi Thanh Hương dẫn đi tham quan căn nhà.
Nhà Thanh Hương thiết kế với phong cách hiện đại, phù hợp và tiện nghi, xinh xắn, được thiết kế 4 tầng. Qua bàn tay của KTS tài hoa thì mọi chi tiết đều hợp lý đủ công năng sử dụng không thừa, không thiếu. và rất chill.
9h, ba chúng tôi lên xe về quận 2 thăm nhà nữ KTS Sương SA. Cũng là cái tên gắn bó với Công ty chuyên về thiết kế, thi công và trang trí nội thất do nàng làm quản lý.
Về thăm nhà Ngọc Sương trong khu nhà phố đồng bộ cao cấp. Nàng thiết kế nội thất đẹp và sang trọng. Các vật liệu đều là hàng cao cấp, nhập khẩu từ châu Âu về và được sắp xếp hợp lý, thẩm mỹ, tạo nên một không gian đầy tính nghệ thuật. Mình như lạc vào một không gian trưng bày triển lãm nghệ thuật: những bức tranh những bức tượng cực kỳ tinh xảo, nàng sưu tầm hơn hai mươi năm. Quả là một tâm hồn đam mê nghệ thuật sắp đặt và hội họa tạo hình, trong một tâm hồn khoa học của một nữ KTS tài hoa.
Phòng ăn sang trọng,
bày biện rất bắt mắt. Ngọc Sương đã chuẩn bị sẵn một nồi lẩu thập cẩm mà nàng
đã đi chợ từ sớm mới mua được các nguyên liệu như ý: Ngoài bàn tay thiết kế của
một KTS, tâm hồn nghệ sĩ của hội họa, nàng còn có khiếu nấu ăn.
Trên bàn ăn, nồi lẩu chuẩn bị đặt ngay ngắn bên cạnh các đĩa hải sản cá,
tôm, mực,…và nghêu Gò Công (loại nghêu này màu trắng sáng, thịt nhiều, tươi
ngon)
Các loại nấm, rau củ quả cũng được
nàng cắt tỉa công phu, đẹp mắt. Nàng nấu nướng bằng cả cái tâm, cái tình trong
cách chế biến và trình bày món ăn.
Mọi người thưởng thức món ăn bên câu chuyện vui vẻ đủ đề tài
trên trời dưới đất,...(cười)…! Thưởng thức lẩu xong thì chuyển qua trái cây.
Nàng chuẩn bị thứ gì cũng nhiều. Món ăn thật ngon, nàng chu đáo và khéo tay từ
chuyên môn, nghệ thuật đến nữ công bếp núc. Trưa cả nhóm kéo nhau lên phòng
khách nằm nghỉ trưa trên sofa, lại tiếp tục chuyện trò rôm rả. Đến 3 h chiều
chia tay. Cảm động vì tấm lòng nàng đón tiếp nhiệt tình, chu đáo dành cho bạn
bè thân thương.
KTS Ngọc Sương đang ước mơ có được một không gian bình yên, thoáng đãng để thỏa sức với đam mê tranh giấy mà thuở còn bận rộn chưa thực hiện được.
Giới thiệu nhà, giới thiệu không khí buổi họp mặt mà không giới thiệu về các nàng là một điều thiếu sót. Ngọc Sương đến từ Tiền Giang, Thanh Hương (Biên Hòa) , Ánh Loan (Huế) Cả 3 nàng có đặc điểm chung là đều có đôi mắt đẹp, ánh lên vẻ thông minh. Giai đoạn (1975-1978) chiến tranh mới kết thúc có 3 năm, con người chưa kịp hoàn hồn thì ở biên giới phía Bắc vẫn còn cuộc chiến khác không kém phần khốc liệt. Điều kiện kinh tế cũng như điều kiện học hành rất khó khăn, thiếu thốn. Vậy mà cả 3 nàng thi đậu và trường ĐH Kiến trúc TP HCM (năm 1979) là một điều đáng nể.
Học xong ĐH các nàng làm việc ở một vài nhiệm sở rồi ổn định cuộc sống và định cư ở TP HCM. Thời gian sau thì Thanh Hương qua Úc. Thanh Hương có đôi mắt biết nói, đẹp và hiền, luôn ánh lên nét cười ấm áp. Nàng giỏi giang, nhanh nhẹn và tháo vát với vóc dáng thể thao. Ngọc sương cũng có đôi mắt đẹp hút hồn người đối diện, nét hồn nhiên vẻ thánh thiện, điềm đạm, vóc dáng thể thao. Nàng quán xuyến công việc trong ngoài, đảm đang, chu toàn. Ánh Loan cũng có đôi mắt đẹp dịu dàng, đằm thắm mảnh mai như dáng liễu. Cả ba nàng đều kinh qua những công việc chuyên môn then chốt và giữ những vị trí quan trọng hàng đầu trong công ty. Công việc là vậy nhưng vẫn trẻ trung yêu đời. Nếu không nói ra, khó mà đoán được tuổi của các nàng bởi vì các nàng khỏe mạnh và tươi trẻ, tâm thế làm chủ cuộc sống, biết điều tiết cảm xúc để giữ thăng bằng trong tâm hồn mình.
Những người bạn bên nhau lâu dài đều là những tấm lòng rất đỗi chân thành. Ngoài công việc chuyên môn đã chọn bởi đam mê, mỗi người đều tìm cho mình những sở thích, để cân bằng cuộc sống. Thanh Hương lo cho con cái chu tất, nàng đi về giữa Sydney, Melbourne với con trai và con gái, lúc về SG thăm chơi. Dù ở đâu cũng tìm an yên trong lời kinh tiếng kệ và ngồi thiền. Ánh Loan vẫn miệt mài với vai trò quản lý của công ty. Bởi công việc đối với nàng vẫn là niềm đam mê bất tận. Ngọc Sương ngoài công việc quản lý và thiết kế, thời gian rảnh nàng tìm vui với nghệ thuật tạo hình và những bức tranh,…Bích Hà có sở thích gặm sách và viết lách, …thời gian không bao giờ là đủ nên không có thời gian để buồn, dù cuộc sống không ai tránh khỏi vui buồn qua thăng trầm dâu bể.
Thứ bảy với cuộc hẹn cuối tuần, chúng mình đã chơi thật vui. Cuộc hẹn cuối tuần với không khí đầm ấm, như được trở về một thời tuổi trẻ. Tình bạn đó, thử thách qua thời gian và giữ được tình thân đến ngày hôm nay sau hơn nhiều thập kỷ, thật quý với các nàng “Kiến” trí tuệ, trẻ trung, thanh lịch và đáng yêu!
Ra về lòng cảm thấy vui! Trong cuộc sống mỗi người, mỗi số phận. Gặp nhau, cũng là một nhân duyên trong hành trình cuộc đời và đều đem đến những cho nhau điều thú vị, sẽ trở thành những kỷ niệm khó phai.
Tới đâu, có quá nhiều cảm xúc, mình cũng quan sát, lưu lại kỷ niệm: hình ảnh và đôi dòng chia sẻ cùng bạn đọc thân thương (lại bệnh nghề nghiệp mất rồi!)
Xin cảm ơn nhóm bạn với cuộc hẹn cuối tuần,
Hẹn gặp lại bạn đọc ở một bài viết khác về không gian nghệ thuật trưng bày và giới thiệu tranh giấy xé dán của KTS Sương SA.
Saigon, ngày 07/12/2024.
Hoàng Thị Bích Hà
<habich1963@gmail.com>