Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, March 23, 2014

VỀ QUÊ TÌM LẠI MÌNH! - thơ Lê Đăng Mành



Về đây nhớ lại cảnh tang thương
Một thưở Tổ Tiên chịu đoạn trường
Về đây nhặt túm lông Lạc Hồng di trú
Vỗ vào gậy thiên di, vững bước tha hương!

Về đây lượm giọt mồ hôi rụng giữa đồng
Là của cha ông thời khốn khổ long đong
Vạch nhánh lúa chuyển đòng còn thai nghén
Như nguồn sữa ngọt ngào...
Mà Mẹ từng ấp ủ thu, đông!

Về đây! về với dòng sông
Xin được lần về tắm lại*
Róc chùi vạt gót đi hoang
Bụm khâu tấm áo phiêu bồng

Về đây! về cùng khóm chuối bờ tre
Cung tay hứng sáo diều ru vọng bên hè
Để mơ tương lai treo tầng mây chót vót
Bện vào dải khói buồn bàng bạc ủ triền đê

Hãy về đây - về đây tìm lại bóng mình
Tìm lại bóng mình - tìm lại chính mình…
Thuở cha mẹ chưa sinh..!

                               LĐM


*"Chúng ta không thể tắm hai lần trong cùng một dòng sông.” Heraclitus                                                         
READ MORE - VỀ QUÊ TÌM LẠI MÌNH! - thơ Lê Đăng Mành

THÁI SAO MAI - MỘT NGÔI SAO RỤNG CUỐI TRỜI! – Trang tưởng niệm nhà thơ-nhà giáo THÁI SAO MAI – Võ Văn Hoa thực hiện

THÁI SAO MAI 1957 - 2014



"Sao Mai về với đất trời !
Mưa xuân thầm thỉ nói lời ngôn dung..."
                                   Võ Văn Hoa

“Một ngôi sao rụng cuối trời
Bao nhiêu ước mắt khóc người từ ly”
                                   Tú Quỳnh


Tin cô giáo THÁI SAO MAI, nguyên giáo viên trường THPT Thị xã Quảng Trị vừa mất ngày 18/3/2014 khiến bao đồng nghiệp, đồng hương, bạn thơ và học sinh của cô hết sức bàng hoàng. 

Thời học sinh ở trường THPT Nam Đàn, cô từng đoạt Giải nhất Văn toàn Miền Bắc. Không chỉ yêu môn văn và còn mê môn toán. Cô đã trở thành cô giáo dạy toán nhưng những lúc rãnh rổi, những con số, phương trình, đồ thị … tạm thời nhường cho những tứ thơ của một tâm hồn đa cảm, giàu lòng nhân ái. Là một giáo viên toán vừa là tổ trưởng chuyên môn, đồng thời là một người làm thơ, cô được đồng nghiệp, thi hữu và học sinh nhiều thế hệ của trường THPT Thị xã Quảng Trị yêu mến và kính trọng bởi kiến thức sâu rộng và sự tận tụy của cô trong nghề nghiệp. Cô để lại trong lòng mọi người vô vàn thương tiếc.
   
Để tưởng niệm, Võ Văn Hoa xin giới thiệu một vài bài thơ tiêu biểu của "Một ngôi sao vụt tắt nhưng mãi tỏa sáng trong lòng bạn bè!" và niềm thương tiếc của đồng nghiệp và thi hữu dành cho cô. 


THƠ VĂN THÁI SAO MAI

NÓI VỚI CON

Đưa con về thăm lại nhà xưa
Khu tập thể, một thời mình ở đó
Sân thì rộng, con đường thì nhỏ
Gió cứ lướt hoài trên những mái tôn

Cúi xuống đi con để thấy mình nhỏ lại
Để đất nồng lên chát mặn mồ hôi
Nâng nắm đất thấy bao ngày mưa nắng
Thương những mùa trăng
                          tưới ớt tròn đêm.

Con trở dậy trong tiếng gà gáy sáng
Tiếng lợn kêu, tiếng bếp lửa bập bùng
Ngọn đèn dầu tàn đêm bên thùng bột sắn
Ba vớt rong về, cái lạnh buốt lưng.

Mẹ tất tả bên gánh hàng rau muống
Chợ sớm về nhanh lớp học còn chờ
Rau lên tốt xanh như lòng mong ước
Và những mầm non lớn dậy bất ngờ...



Và ngày mai, những nẻo đường tấp nập
Giữa buồn vui con sẽ nhớ nơi này
Những lối nhỏ dấu đầy kỷ niệm
Sẽ ấm lòng con những chuyến đi xa.

                Tháng 3-2002. 



                


HÁT MÃI CÙNG EM

Mái trường ơi, tôi yêu tự bao giờ
Ngôi nhà thân thương có đàn em tôi đó
Gương mặt sáng trong, môi hồng hoa nở
Xa một ngày tôi nhớ nôn nao

... Em đã qua những ngày nắng cháy mưa tuôn
Em đã về đây khi mặt đất còn giăng đầy bom đạn
Em đã về bên thầy cô, 
Rẽ lau lách tìm ngôi trường cũ
Tìm hơi thở cha ông nhen lớn chí anh hùng

Đã về lại em ơi! Những hàng cây ca hát
Nắng trải vàng theo mỗi bước ta đi
Hoa tràm rụng, lối xưa ... bỡ ngỡ
Con chim xanh đã thấy tổ bay về

... Em vẫn giản dị đến trường trong màu áo trắng
Mảng mây trời bình yên, ấp ủ những niềm vui
Các em tôi, bài thơ dài tôi viết
Các em tôi, đẹp biết hoa nào bằng
Em là quê hương, em là xứ sở
Nhìn mắt em trong, thấy cả đất trời

Em đã lớn rồi từ những ngày gian khổ
Từ trong hủy diệt, chồi non lên xanh ngát giữa đời
Hai mươi lăm năm lớn cùng quê hương giải phóng
Mái trường ơi, xin hát maĩ bên Người.

Tháng 5/ 2000.


NHỚ TRƯỜNG XƯA

Thương yêu gửi về Cấp 3 Nam Đàn 1.

Cầm tập san nhỏ trên tay,
Sao nghe thương nhớ đong đầy tâm can.
Mái trường yêu dấu Nam đàn,
Mở trang sách, ngỡ gặp ngàn ngày xưa.
Dù đời biết mấy nắng mưa
Vẫn nguyên vẹn một tuổi thơ bên trường...
Soi từng dòng chữ yêu thương
Tìm hình dáng bạn, tìm gương mặt thầy.
Đâu rồi cái thuở thơ ngây,
Đâu rồi trường lớp những ngày gian lao?
Người xưa giờ ở nơi nao,
Ba mươi năm ấy, biết bao thăng trầm?
Ra về lòng những bâng khuâng
Ngày vui nước mắt khôn cầm, trường ơi!
Cúi xin tạ lỗi với Người
Ân tình sâu nặng suốt đời mang theo!

NĐ, thang7-2004





MÙA HẠ SÂN TRƯỜNG
                           Tặng các em yêu thương.

Tôi lặng bước bên hành lang lớp học
Không một tiếng cười, không một bước chân…
Cử phòng học lặng yên dấu kín những nỗi niềm.
Sân trường vắng, phượng khẽ khàng thắp lửa.
Tiếg ve ran dài lưu luyến quá hè ơi!

Đâu cả rồi, nhớ lắm các em tôi:
Thảo, Hiền, Hạnh, Nhung, Anh… tôi nhớ rõ từng người,
Những đôi mắt sáng trong, những chuỗi cười giòn giã
Và tiếng chân ồn ào vui nhộn, buổi học tan..

Chiều lặng lẽ, nghe tiếng thở dài từ vòm lá
Xa thật rồi, nhớ quá các em ơi!
Năm học trôi qua, phút chốc đã xa vời…
Phượng vẫn vô tư đỏ rực cả khung trời thương nhớ!

Lũ chim nhỏ ngó nghiêng: tìm ai đó?
Lá tràm reo trong gió, lá tràm reo…
Rồi bỗng vụt, đàn chim bay đi mất
Còn lại mình tôi, mùa hạ sân trường!


ĂNG-CO

Thành quách ngàn năm cứ dửng dưng.  
Cỗ xe vẫn lăn bánh lạnh lùng, 
Kiếp người nhỏ bé như hạt bụi, 
Cuộc sống guồng quay tựa vô cùng.  
Ăng co xinh đẹp trăm gương mặt 
Với ngàn điệu vũ Áp sa ra, 
Kìa ai gương mặt bừng ánh sáng 
Rạng ngời trên những nét hoa văn 
Đến với ăng co trọn một ngày, 
Ước gì anh cũng ở nơi đây, 
Cùng khắc tình mình trên cõi thế, 
Cho ngàn sau nhớ mãi hôm nay!

                          Tháng 4-2008


TRẮNG VÀ XANH

Trang giấy trắng
lá bàng thì xanh
Khoảng trời xanh
áo học trò lại trắng
Làm sao tôi biết được
Mình yêu màu nào hơn
Rồi buổi sáng trong vườn
Hoa muôn màu rưc rỡ
Vẫn có con ong miệt mài
chuyên chở
Phấn trắng đem về
xây những ước mơ xanh.

THÁI SAO MAI
CẢM NHẬN TẬP THƠ GỞI TÌNH YÊU GỞI CUỘC ĐỜI CỦA NHÀ THƠ ĐỖ TƯ NGHĨA

Thế đấy, anh N ạ, đọc xong tập thơ: vui, buồn, suy gẫm… tôi rất muốn được tâm sự với tác giả, nhưng tôi cũng rất ngần ngại… Nhưng rồi tôi cũng không thể không đáp lại, vì anh không biết tiếng hát tôi đang ở đâu ? Tôi muốn được vụng về mà nói cùng anh là tôi có nghe được tiếng hát ấy, và tôi rất cám ơn anh như cám ơn cuộc đời đã tình cờ cho tôi gặp tập thơ Gởi Tình Yêu Gởi Cuộc Đời như gặp lại một người bạn thân thiết tưởng chừng không gặp lại được nữa. 

Cám ơn anh vì anh đã nói hộ những điều mà hình như tôi đã ấp ủ từ lâu trong trái tim mình mà không sao cất được thành lời; xin anh hãy tha thứ nếu như đây là âm thanh không mong đợi đã bất ngờ lạc vào tiếng hát của anh. Dù không phải là người làm công tác văn học, tôi cũng thấy được ở anh một tâm hồn tha thiết với cuộc đời đến quằn quại, đớn đau. Xin cùng được khóc cười với Những Vì Sao Và Những Con Người, Cuộc Đời Cần Có Em …  

Đọc thơ anh, tôi hiểu thêm nhiều điều, tôi thấy mình giàu có hơn, nhìn cuộc đời bao dung hơn.

Anh N, thơ anh viết về những cay đắng, khổ đau, nhưng nó lại ngân lên khát vọng cao cả của con người, tôn vinh lòng cao thượng, và đẩy lùi đắng cay đau khổ. Anh viết về tình yêu như một ảo ảnh, nhưng lại xua đi sự hoài nghi, tuyệt vọng, và khẳng định niềm tin vào sự vĩnh cửu của tình yêu. Trong thơ anh có những nỗi buồn, những cơn đau và cả sự hoang vắng, nhưng anh lại chuyển đến cho đọc giả tình yêu thương, trân trọng biết bao với cuộc đời còn những trái ngang. Cám ơn anh sự từng trải, về chất trí tuệ trong thi phẩm, dù anh có nói đến sự bất lực của ngôn ngữ, nhưng tôi cho rằng anh đã nói được rất nhiều. Điều tuyệt vời nhất là độc giả đã gặp được một tâm hồn và thấy được an ủi, không còn bơ vơ đơn độc giữa cuộc đời.

TSM
(TRÍCH: Tiếng vọng tri âm - MÙA QUỲ VÀNG – DALAT 2000 )



THƯƠNG TIẾC CỦA ĐỒNG NGHIỆP VÀ THI HỮU:

THƯƠNG TIẾC VÔ VÀN!
               Khóc cô giáo Thái Thị Sao Mai

Một vì sao rụng cuối trời,
Bao nhiêu nước mắt khóc người mến yêu!
Con đường vắng bóng, xanh rêu,
Chỉ hồng để rối, tranh thêu ố màu!
Chồng con, bạn hữu nghẹn ngào,
Bài thơ trang viết dạt dào còn đây!
Người đi nhẹ tựa làn mây
“TUỔI THẦN TIÊN” đó, vẫn đầy tượng tô!
Nửa đời giáo án, học trò
Khi về thích tiếng trẻ thơ nói cười.
Mẹ còn lo chuyện lứa đôi 
Gái, trai sắp đặt cho đời các con.
Những mong cuộc sống vuông tròn,
Đơm hoa kết trái tươi hồng bài ca.
Từ đường thờ phụng ông bà,
Quê hương –đất ấm “căn nhà thiên thu”
*
Tấm lòng lấp lánh Sao Khuê.
Vô thường thổi tắt, bốn bề tang thương!
Hỡi ơi! Hai ngả âm dương,
Ngậm ngùi tiếc nhớ mười phương khói trầm! 

                   9 Ngô Thì Nhậm TXQT, 21-3-2014.
                   HỒ THỊ TÚ QUỲNH

*Nguồn: Các tác phẩm trên sử dụng từ FB nhà giáo-nhà thơ Tú Quỳnh và từ trang Violet của nhà giáo-nhà thơ Thái Sao Mai.

                                                 Võ Văn Hoa thực hiện

READ MORE - THÁI SAO MAI - MỘT NGÔI SAO RỤNG CUỐI TRỜI! – Trang tưởng niệm nhà thơ-nhà giáo THÁI SAO MAI – Võ Văn Hoa thực hiện

LỜI VỌNG CHÂN MÂY - La Thụy và Lê Văn Thanh





LỜI VỌNG CHÂN MÂY
(Trong tập: Thơ Đời Ngân Vọng - Thơ La Thụy)

Non thiền lắng bợn sắc không
Suối nguồn lờ lững một dòng chân như
Hương Tây phương giũ phù hư
Thoát trùng bể khổ Thuyền Từ phiêu diêu
Hòa mình cùng chốn tịch liêu
Chuông mai Suối Đó, kinh chiều Chùa Đây
Thì thầm lời vọng chân mây
Rừng chiều ai hát riêng tây vô thường
                         La Thụy



VỌNG TỪ HƯ KHÔNG
(Cảm họa bài: Lời vọng chân mây-Thơ La Thụy)

Lòng trần đón gió hư không
Đường trần vô trước suối dòng như như
Cõi trần sạch bóng phù hư
Tây phương: Bến đó, thuyền từ tiêu diêu
Đất trời đâu chốn hoang liêu
Tâm bình ý tịnh sớm chiều: Chùa đây
Gió yên biển lặng quang mây
Bát phong bất động phương tây: Tâm thường
                                Lê Văn Thanh

                                01696 088 466
READ MORE - LỜI VỌNG CHÂN MÂY - La Thụy và Lê Văn Thanh

HƯƠNG TRÀM - Hoàng Anh 79



Đến Cà Mau bụi đường gió cuốn
Rừng U Minh xanh ngút chân trời
Em từ phố theo chồng xứ lạ
Tóc ân tình một thuở phai phôi.

Chuyến đò dọc xuôi về Ông Đốc
Mây trắng bay mải miết bao mùa
Bờ kinh giữa đìu hiu lau lách
Bỗng trở mình nghe tiếng gà trưa.

Mùi rạ cháy cò nghiêng cánh trắng
Con nước lên bìm bịp kêu chiều
Đường hoa mộng vàng bay xác lá
Xa Sài Gòn ngày tháng dấu yêu.

Thời áo trắng ôm nghiêng cặp vở
Chia trái me cắn đỡ đói lòng
Bài thơ tình anh chưa kịp gởi
Phượng còn hồng mà sáo sang sông.

Dẫu biết rằng tình em xa lắm
Từng bước chân nghe thoáng hương tràm
Anh về với hiên đời ngày cũ
Vẫn đeo buồn mãi đến trăm năm!

Ngày 22/3/2014 
Hoàng Anh 79

Họ và tên: Hồ Mạnh Phi Hùng
Bút Danh: Hoàng Anh 79
Sinh ngày 14/09/1973
Mail: homanhphihung.mt@gmail.com
Blog: http://hoanganh79.blogspot.com/
Điện thoại: 0918.974.522
Địa chỉ:  Long Xuyên, An Giang.
READ MORE - HƯƠNG TRÀM - Hoàng Anh 79

THU XƯA - thơ Thúy Ngân



Cali tuyết trắng dày đặc sương
Hơi ấm người xưa thoang thoảng vương
Ái ân chưa trọn tình tri kỷ
Lưu luyến hương thừa người mỗi phương

Đà lạt vào thu lãng đãng sương
Cúc quỳ xao xác nép bên đường
Gió buồn se sắt, hàng thông khóc
Người về xứ ấy có còn thương?
           
                                           Thúy Ngân
                                 Bưu điện tỉnh Bình Thuận    
READ MORE - THU XƯA - thơ Thúy Ngân

HAI PHƯƠNG TRỜI - thơ Trúc Thanh Tâm



Anh viết bài thơ tình muôn thuở
Với người con gái đã yêu anh
Lắng nghe trái đất đang chuyển động
Hãy giữ cho nhau chuyện dỗ dành !

Yêu nhau nếu biết là duyên số
Dù trần gian lắm chuyện đảo điên
Khi tình ta chưa hề gian dối
Trái tim nầy anh nói yêu em !

Vậy mà, ngày tháng tan hoa mộng
Trời cũng u buồn, cũng hắt hiu
Em một vầng trăng nơi đất khách
Anh bến sông xưa thả ráng chiều !

Đêm chia ly đó đầy nước mắt
Hai phương trời cách biệt, em ơi
Đôi ta, bếp lửa mùa đông tắt
Hãy khép hồn nhau để ngậm ngùi !

TRÚC THANH TÂM

 ( Châu Đốc )
READ MORE - HAI PHƯƠNG TRỜI - thơ Trúc Thanh Tâm

Hạnh Phương - ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (1) - LỜI THƯA



ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (1)
Hạnh Phương




LỜI THƯA

Thuận theo quy luật vô thường, với tuổi thọ cao dày, với tâm thể tịnh an, Đại lão Hòa thượng Thượng DIỆU hạ TÂM, Phi Lai Đường
Thượng đã nhẹ nhàng trút bỏ sắc thân giả biệt hồng trần; trở về thánh cảnh Tây phương Tịnh độ lúc 14 giờ ngày 24 tháng 06 năm Quý Tỵ - Phật lịch 2557 (31.07.2013). Thọ 98 tuổi đời tròn 75 tuổi Hạ.

Đúng vào giờ phút quyết định vãng sanh, hoa nở thấy Phật, Ngài thanh thản giả từ môn sinh tử đệ ngay nơi Già lam điạ Phi Lai do Ngài khai sơn từ thập niên 60 thế kỷ trước, Đại lão trở về thánh cảnh Tây phương trong ánh mắt đăm đăm lưu luyến, trước nỗi lòng bâng khuâng xao xuyến của tứ chúng môn đồ, đang nghẹn ngào trong chuỗi âm thanh lục tự Di Đà; chuỗi âm thanh niệm Phật dặt dìu như tiếng chim Ca lăng tần già từ cõi vô sinh vọng về hòa trong những hồi chuông trống bát nhã trầm hùng Thỉnh Phật thượng đường dang tay vẫy đón bậc Chân nhân Đại Lão hoàn nguyên chân tánh, bản lai diện mục bất sinh bất diệt vô tung vô tích của mình.

Vi diệu thay, sự trở về của bậc chân tu đạo hạnh, bậc thượng nhân thạc đức, một con người đang sống giữa đời thường đã được chư Bồ tát nhận làm bạn hữu. Rõ là vô cùng hiếm có.

Ngay sau khi đức Đại lão Hòa thượng an tường viên tịch bổn chúng đệ tử của Ngài đã toàn tâm chánh niệm, chí thành chí thiết suốt chiều, suốt đêm 24-6 kiết già phu tọa bên Ngài, nhất tâm niệm lục tự Di Đà, đại chúng đã tự nâng hiện hữu mình lên cho trong cho sáng để cùng Ngài quy hướng về Thánh cảnh Tịnh độ Tây phương.

Ngày hôm sau, đúng 09 giờ ngày 25 tháng 06 năm Quý Tỵ nghi lễ Sái tịnh và nhập Kim Quan được tổ chức trang nghiêm trọng thể, dưới sự chứng minh của chư Hòa thượng và các bậc Tôn túc thay mặt Trung ương GHPG Việt Nam, Ban Trị Sự Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam tỉnh Đồng Nai, cùng môn phong Lâm Tế pháp phái Liễu Quán.

Kim quan, di ảnh, long vị , y bát của Ngài được tôn trí tại Giác Linh đường chùa Phi Lai giữa hoa và hoa, muôn sắc muôn màu, giữa trầm hương nghi ngút lung linh thiền ảnh.

Lễ thọ tang của tứ chúng môn sinh tử đệ đã được cử hành trước Kim quan Đại lão. Hòa thượng Thích Thiện Đạo trưởng tử của Ngài cùng quý thầy nhận tang phục hiếu ân thờ thầy, ai cũng rưng rưng ngấn lệ, với bao tình cảm luyến thương xa xót. Nỗi ngậm ngùi bâng khuâng tiếc nuối từ đây sớm hôm không còn trông thấy nữa bóng hình từ ái thân thương của Đức Đại Lão trên thế giới hữu vi này nữa. Người đi thực đã đi rồi ! Than ôi !

Phảng phất lan tỏa khắp nơi những làn hương ngào ngạt: hương của hoa, hương của trầm, hương của giới đức đạo hạnh.

Chính làn hương thanh tịnh không nề chiều gió, có thể bay khắp cả muôn phương ấy, xông ướp tâm hồn người chiêm ngưỡng do đó mà có những vần thơ mộc mạc nầy.

Thơ để thành kính cúng dường Giác linh Đại lão và cũng là để trao gởi đến mọi người niềm hạnh phúc được gặp Đức Hiền nhân mình được tiếp xúc, thân cận giữa cuộc sống đời thường.

Chí thành và trân trọng.

HẠNH PHƯƠNG

Cẩn bút 
READ MORE - Hạnh Phương - ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (1) - LỜI THƯA

Hạnh Phương - ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (2) - NGƯỠNG VỌNG PHI LAI ĐƯỜNG THƯỢNG 1




ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (2)
Hạnh Phương




NGƯỠNG VỌNG PHI LAI ĐƯỜNG THƯỢNG 
Tân viên tịch 24-6-Quý tỵ - Phật lịch 2557

Lắng nghe tình tự quê hương
Chân như tự thể thanh lương diệu huyền
Người từ trạm tịch uyên nguyên
Hiện thân thành đóa hoa thiền ngát hương.

Người từ Cõi Biếc Ngoại Phương
Về qua non Nhạn mở đường hiện sinh
Giới thân tuệ mạng đăng trình
Bóng hình đại sĩ quang minh cõi trần.

Bồ đề chủng tử diệu tâm
Hoa nghiêm đồng tử nẫy mầm thiên lương
Đức Thầy bình dị chơn phương
Từ bi, hòa ái hạnh thường khiêm cung.

Sớm hôm mộc mạc nâu sồng
Tiếng truyền TỪ THỊ mỗi trong nụ cười.
Cuộc đời như cánh hoa tươi
Đóa sen thanh chẳng vướng mùi bùn tanh.

Phú Yên quê mẹ đất lành
Mỹ Trung, Hòa Thịnh, đồng xanh lúa vàng
Sắt cầm đôi lứa tao khang
Sinh thành nên một thiện nam thuần hòa.

Sum vầy nề nếp con nhà …
Bảy anh em, bảy đóa hoa trinh tường
Duy người con thứ thuần lương
Khôi ngô tú dị bữa thường trai chay.

Muối dưa thanh đạm tháng ngày
Chẳng màng danh lợi đọa đày tâm can
Chẳng vương phiền não thế gian
Chẳng nuôi tham vọng tân toan não nề.

Xuất gia chí nguyện bồ đề
Hiếu trung nhân nghĩa vẹn bề nhân luân.
Tuổi vừa mười chín thanh xuân
Tìm thầy học đạo nguyện huân tu mình

Cho hồn tươi tắn bình minh
Cho tâm như nguyện đăng trình Cõi Hoa
Cho người mà cũng cho ta
Long lanh tuệ mạng chan hòa từ tâm.


Kể từ vào chốn thiền lâm
Nắng sương mưa gió âm thầm chỉn chu
Quét sân, gánh nước, công phu
Trau mình kham nhẫn khiêm nhu tinh cần

PHÚ QUANG đức Tổ TRỪNG THÂN
Nhận cho niên thiếu dự phần xuất gia
Pháp danh TÂM NGUYỆN như hoa
THIỆN TU pháp tự thiết tha thờ thầy

Chánh chân cầu pháp cao dày
VĨNH TƯỜNG ơn trượng đức Ngài LONG QUANG,
THIÊN HÒA thạch trụ KIM CANG
Trao đèn nối pháp rỡ ràng tánh tâm.

Hồng ân Thầy Tổ ân cần
VẠN ÂN - HƯƠNG TÍCH dự phần kinh luân
Giới thân tuệ mạng tinh thần
Kịp về THIÊN ĐỨC nhiếp thân thỉnh cầu …

Tôn sư HUỆ CHIẾU Đàn Đầu,
Chứng đàn cụ túc giới trao thân truyền
Pháp y vô thượng phước điền
Tự thân nhiếp hộ, tâm nguyền độ sanh.

(Còn tiếp)
READ MORE - Hạnh Phương - ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (2) - NGƯỠNG VỌNG PHI LAI ĐƯỜNG THƯỢNG 1

Hạnh Phương - ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (3) - NGƯỠNG VỌNG PHI LAI ĐƯỜNG THƯỢNG 2



ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (3)
Hạnh Phương





NGƯỠNG VỌNG PHI LAI ĐƯỜNG THƯỢNG (2)

Nâu sòng hoại sắc mong manh
Từ bi mang đến phúc lành, niềm vui,
Bát cơm tín thí ngọt bùi,
Bước chân hóa độ hôm mơi tinh cần

Nhập trần chẳng vướng bụi trần
Trên cao nhật nguyệt thiện thần chứng tri
Tam tai bát nạn an nguy
Bốn tâm vô lượng thuận tùy chốn nơi.

Dẫu rằng vật đổi sao dời
Không hề lay chuyển hạnh người kiên trinh,
Thương ai như thể thương mình,
Hẹn lên bờ giác quang minh cõi bờ.

Việt Nam Phật giáo cơ đồ,
Mỗi người mỗi nguyện điểm tô sử vàng
Băng qua tám gió gian nan
Cứu nhân độ thế mở đàng vân du

Thương con cha mẹ nguyện cầu
Bồ đề chí thú xuân thu vuông tròn
Tìm trầm ngậm ngãi lên non
Khuyên con kiên thệ sắt son tiền đồ.

Chấp tay sen niệm nam mô
Song thân hộ đạo thiền cơ móng nền
Đất lành quê mẹ nhóm nhen
Phi Lai chùa dựng làm nên đạo trường

Nhất tâm chí nguyện kiên cường
Công phu bái sám hạnh thường cần chuyên
Dung thông Tịnh Mật tương duyên
Như như bát bất uyên nguyên diệu thường.

Đà la ni lực Kim Cương
Tiêu tai bạt ách tai ương hóa lành.
Trong lò rạng nở sen thanh
Trong lai áo kết ngọc lành chân như.

Chân tâm nở đóa hoa từ
Quê hương Tịnh độ vô dư trọn lành
Di Đà sáu chữ tượng thanh
Tin sâu nguyện thiết vãng sanh hiện tiền.

Ba miền binh lửa chưa yên
Bom rơi đạn lạc xích xiềng trùng vây.
Hộ dân Cứu Quốc có Thầy
Cùng dân góp sức mọn nầy đứng lên.

Tự do, độc lập móng nền
Kỷ cương dân tộc vững bền dựng xây
Trượng phu chí nguyện cao dày
Vững vàng tích trượng cầm tay lên đường.

Mới hay cốt cách tâm nguyền
Từ bi trí tuệ thừa truyền Phật Ân
Mỗi ngày là mỗi thanh tân
Mỗi ngày hành hoạt dấn thân lên đường.

Duyên lành du hóa Nam phương
Ba y một bát dặm trường công phu
Đến Biên Hòa, huyện ĐỨC TU,
Trì như lai tạng trụ chùa ĐỨC QUANG

Hai năm pháp hạnh nghiêm trang,
Quy y, giảng pháp đạo tràng tại gia
Bước vào cửa Phật chính là
Trượng ân Tam Bảo thiết tha tu hành.

Nhân duyên hội ngộ viên thành
Nhẹ nhàng cất bước đăng trình du phương
Vào Gia Định, dến Quan Âm
Tổ đình là chốn nghiêm thân tu trì.

Thân vô trụ, pháp sở y
Bước chân du hóa tự y chỉ mình
Biên Hòa trăm vẻ đẹp xinh
Thảo am phôi dựng khép mình chí tâm

(Còn tiếp)
READ MORE - Hạnh Phương - ĐỨC THẦY BÌNH DỊ (3) - NGƯỠNG VỌNG PHI LAI ĐƯỜNG THƯỢNG 2