Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, October 18, 2013

CHÙM THƠ TÁC GIẢ LÊ ĐÀN

Nhà thơ Võ Văn Luyến đã trao tận tay tôi tập thơ TRĂNG BÁT NHÃ của nhà thơ- nhà thư pháp LÊ ĐÀN - NXB Thuận Hóa 2013. Một tập thơ sang trọng, chất lượng từ nội dung đến hình thức. Lợi thế thư pháp nên tác giả đan xen có những “bức tranh chữ “ tài hoa minh họa cho tác phẩm của mình .Vẽ bìa : họa sĩ Lê Ngọc Duy. Ảnh và trích lời bình tác phẩm của nhà thơ Võ Văn Luyến và cảm nhận lục bát của TGĐ- Võ sư Nguyễn Xuân Hòa- những người bạn văn nghệ của tác giả !

Trân trọng giới thiệu một số bài thơ trong tập thơ này của tác giả LÊ ĐÀN.

Võ Văn Hoa






TRĂNG BÁT NHà

Mặc
Nhịp sống
Đi nhanh
Ngày hối hả

Thôi  bôn ba
Thư thả
Nguyệt
Buông rèm 

Trăng Bát Nhã
Lung linh
Lan
Miền Hạ 

Mở
Đường thơ
Hoa nở
Bước chân sen

Tháng 8/2013


1.     CHÂN THẬT

Không khổ, không phiền, không cau mặt
Em cười ứa giọt nước mắt vui
Khóc là hát câu kinh chân thật
Mát lòng ai quên hết ngậm ngùi



2.     PHÍA TIẾNG CHUÔNG NGÂN

Thánh thót lời con chim lạ
Hót chiều buốt giá hư không
Cành trơ còn đau chiếc lá
Vói tay rụng trái sầu đông 

Hạ cánh chim trời đã mỏi
Nghe kinh quỳ gối quy hàng
Dừng chân bên cầu biên giới
Ngoái trông phía tiếng chuông ngân



CHUÔNG GỌI
(Kính tặng thầy T.T.T) 

Chuông chùa vang vọng lời kinh
Gọi thân về với tâm mình tỉ tê
Đi nhanh giữa cuộc bộn bề
Chịu trăm ngàn thứ si mê chất chồng
Chuông ngân từ sớm thinh không
Tiếng chuông ấm cả mênh mông đất trời
Chuông trưa cất tiếng gọi đời
Trong veo tinh khiết ngọt lời dịu êm
Chuông như Bồ Tát Thánh hiền
Diệu âm đồng vọng tận miền thâm u
Ngân nga nhắn gởi lời ru
Tâm phiêu lạc bến sa mù sông mê
Thôi đừng chất ngất lê thê…
Chuông như tình mẹ vỗ về con yêu
Khổ đau trần thế đã nhiều
Chuông xoa dịu nỗi hắt hiu tháng ngày
Lay kẻ mộng, gọi người say
Chuông khuya tỉnh giấc, chỉ ngay lối về.


MÙA SEN NỞ 

Mùa sen nở
Ngày kia
Anh trở lại 

Tháng tư trăng
Em ghi nhớ
Nơi này 

Sớm tinh sương
Về suối nguồn
trong trẻo 

Bước sen thơm
Bảy đóa
Nẻo Như Lai


QUÉT NHẸ 

Chị lặng lẻ đẩy xe
Giữa phố khuya vắng vẻ
Chiếc áo phản quang đom đóm lập lòe
Cái chổi tre quét nhẹ
Chị sợ làm đau
Chiếc lá vĩa hè.



THẦM THÌ… 

Niềm vui đích thực là chi?
Có phải tột đỉnh kinh kỳ cao sang?
Vui theo chân bước vững vàng
Ngắm hoa cỏ nội mây ngàn thảnh thơi
Hiểu thông quy luật đất trời
Chẳng gì bất biến – Đổi dời từng giây
Bình minh gõ cửa chiều phai
Chớm tinh khôi đã hao gầy dáng dung
Bao phen giông tố mịt mùng
Không che nổi ánh sáng bừng con tim
Khổ đau buồn tủi ẩn chìm
Không đánh gục được niềm tin yêu đời
Cạn nông định kiến hẹp hòi
Làm tâm kiêu mạn lên ngôi lộng hành
Xă buông gieo rắc duyên lành
Ngắm nhìn sương sớm long lanh nụ mầm
Tươi vui nhuộm nắng vườn xuân
Nắng cười Ta những lỡ lầm tham sân…
Mõ chuông gõ nhịp lắng trầm
Câu kinh sám hối lần lần tỉnh ra
Hiểu ra quy luật sâu xa
Hạnh phúc đón nhận vừa là cho đi
Là người giàu có từ bi
Hướng về nẻo Giác thầm thì Nam mô…


ĐÔNG HÀ

Ôm cả Đông Hà trong nón nhỏ
Mai xa nhớ lắm phố chiều mưa.
Thương Đông Hà, quê hương thời thơ ấu
Nhớ Đông Hà giọt lệ giấu từng đêm
Nơi xứ người tiếng ai đó rất quen:
“Anh phải sống!” quay thuyền về cố xứ!
“Nửa chừng xuân” xa Đông Hà tuổi nhỏ
“Hồn bướm mơ tiên” tìm kiếm thiên đường
Dũng, Loan đâu có “đoạn tuyệt” yêu thương
Bài trần thuyết năm nào y nguyên đó

Trần Hưng Đạo, áo dài bay dốc phố
Chiều tan trường nắng đổ bước chân ai
Phan Bội Châu kiêu hãnh phố ban mai
Bên Trưng Trắc nhớ giàn hoa thiên lý

Xưa, phố nhỏ trăng lên sau phượng vỹ
Tuổi học trò, háo hức ánh trăng Thu
Những ước mơ tinh khiết nắng vô tư
Hồn nhiên hát, má môi hồng ửng đỏ

Tôi tìm về đường xưa quen lối nhớ
Phố đổi thay tên bở ngỡ ngập ngừng
Xúc động dâng trào giọt lệ rưng rưng
Đôi mi ướt đẫm từng trang ký ức

Tôi khi không thành người con luân lạc
Da diết thương, da diết nhớ Đông Hà
Trống Bát Nhã chùa xưa chuông êm ả
Chờ sen về mua nửa “gánh hàng hoa”

LÊ ĐÀN
(60 Chu Mạnh Trinh - Tp Đông Hà-Quảng Trị)


READ MORE - CHÙM THƠ TÁC GIẢ LÊ ĐÀN

MŨI RỒNG QUÊ HƯƠNG - thơ Phan Minh Châu

Ảnh từ info.net


Đêm nay Bác ở một mình
Không! không vẫn đó hàng binh duyệt chào
Một trời sao nở trên cao
Bác về nơi  dỉnh non tao núi Rồng
Biễn xanh xanh đến nao lòng
Lô nhô đàn Yến bềnh bồng áo mây
Hòn La, Hòn Gió, hồn cây…
Vũng Chùa, Núi Thọ hương ngây đất trời
Đèo Ngang man mác bãi bồi
Lưu màu son Bác còn  khơi săc hồng
Một vầng trán sáng mênh mông
Bác nằm yên nghĩ giữa lòng nước non
Vẫn còn đó những người con
Một thời theo Bác gửi hồn núi sông
Vẫn còn đó những bàn chân
Lội rừng băng suối bẻ cong chốt thù
Đêm nay trời đẫm sương mù
Gió heo may chớm mùa Thu lạnh lùng
Niềm thương yêu bác tột cùng
VẦNG TRĂNG sáng giữa Mủi Rồng quê hương.
 

         PHAN MINH CHÂU
READ MORE - MŨI RỒNG QUÊ HƯƠNG - thơ Phan Minh Châu

KONTUM GỌI NGƯỜI - thơ Huy Uyên


Ảnh từ binhminh.vn



Tình về Kontum mấy mùa phiêu dạt
những cánh đồng lúa nước vây quanh
giòng sông, bãi bồi và đồi cát
Dakbla chảy đi đâu mà xuôi ngược hai giòng.

Ruộng mía ra hoa bên đám lau rừng
một thời nước mắt em theo bão lũ
Vạt ngô chìm trôi bên sông
thôi rồi Kontum vào mùa bão dữ.

Đâu đó hai người yêu nhau bên suối
thả tóc thề bay theo gió cao-nguyên
phố trải nắng rừng cao su mới
đội nón chờ ai mắt chao nghiêng.

Nhà-thờ-thu-xưa-vàng-lá đợi chờ
lung linh soi màu sắc gỗ
cầu treo nối nhịp cong mấy khúc bờ mi
để trên đồi hoang biền-biệt một người đứng nhớ.

Quán cà-phê Adam thả chiều về Kotum
phố lãng đãng giăng sầu theo người lãng đãng
gió từ Dakbla thổi lạnh vào hồn
nghe rung lay trên vòm cây thấp thoáng.

Về với đất bazan Kontum lộng gió
hoa dã-quỳ vàng rực osaka
những bầy voi vội qua sông lặng lẽ
lối về buôn làng còn xa.

Ơi em gái Bahnar đứng chi hoài bên suối
Kontum chiều thoáng gió biển hồ
Kon plong núi đồi ruộng rẫy
mây trên đồi chiều sáng bay bay.

Tình tôi theo em về Xóm Mới
Nắm tay quì dưới Chúa Tân-hương
người dương thế bao cảnh đời dâu bể
đã bao năm qua đây cổ-kính thánh-đường.

Về đây Kontum mời gọi
rừng xanh đất đỏ hiền hòa
bao năm rồi núi đồi quê mới
hỏi sao người đành bỏ đi xa.

                        Huy Uyên
READ MORE - KONTUM GỌI NGƯỜI - thơ Huy Uyên

QUÊN ĐI NỖI BUỒN - thơ Trương Nguyễn


Ảnh từ vnexpress.net


Có lẽ giờ nầy
Em trên đường sơ tán
Quần áo đơn sơ ướt mướt
Đôi tay run sờ soạng trong đêm

Bước đi liêu xiêu vô hồn
Kẻ mộng du phờ phạc
Phía sau lưng cuồng phong bão táp
Nuốt chững cánh đồng vàng lúa tinh tươm

Mọi sinh linh chung một nỗi buồn
Chìm trong biển nước
Làn sóng dữ vô tình đổ sụp
Con đê dài oằn lưng nhẫn nhục
Vụn vỡ đau thương hiểm họa thiên tai

Và rồi đây em sẽ đắng cay
Bao người có chung số phận
Không cửa – nhà khu vườn ngập mặn
Miếng cơm khô …
                        Nhìn cây cỏ úa vàng

Dấu tích quê hương
Bao lần khắc nghiệt
Cơ cực – đói nghèo – da diết
Hãy mơ về một buổi sớm mai

Xin chìa ra …
            Mọi bàn tay
Xoắn xít hân hoan tiến về phía trước
Quên hết đi ! nỗi lòng u uẩn
Nụ cười vang khắp mọi nẻo đường.

                             Trương Nguyễn
READ MORE - QUÊN ĐI NỖI BUỒN - thơ Trương Nguyễn

CHỈ LÀ LỜI TẠM BIỆT - thơ Trương Đình Đăng

Vũng Chùa-Đảo Yến. Ảnh từ info.net



Chào đồng bào, tôi đi !
Tôi chiêm ngưỡng bức di hình gửi lại
Một lời chào vị  tướng tài vĩ đại
Nói lời sau khi sắp phải đi xa

Bức di hình khắc đậm giữa tim ta
Ánh mắt cười, cánh tay thương vẫy gọi
Tất cả đó chứa bao điều muốn nói
Để lòng ta nhức nhối phút giây thiêng

Đại tướng chào, lòng thanh thản tịnh yên
Như Phù Đổng quay trở về Tiên giới
Chẳng kể công lao, không màng danh lợi
Người lính già  đi trọn cuộc trường chinh

Bản hùng ca ngân vọng mãi Điện Biên
Khúc khải hoàn ca vang ngày thống nhất
Tài quán thế gian, công trùm đất nước
Tuổi ngoài trăm nay mới được nghỉ ngơi

Tướng của lòng dân, tướng của tình đời
Triệu trái tim bái vọng ngày đưa tiễn
Triệu lời ca từ năm châu bốn biển
Ngời ca Người - VỊ ĐẠI TƯỚNG VÔ SONG ! 

Chào đồng bào, tôi đi !
Lời vĩnh biệt ! - Không ! - chỉ là tạm biệt !
Đời mãi còn bên Bác Giáp - Anh Văn
Ôi Việt Nam ! - Đất địa linh nhân kiệt
Đã sinh Người - VỊ ĐẠI TƯỚNG LỪNG DANH !

Trương Đình Đăng
ĐC: 30 Nguyễn Văn Thoại - Đà Nẵng
ĐT: 01239744707


READ MORE - CHỈ LÀ LỜI TẠM BIỆT - thơ Trương Đình Đăng

Ca khúc ĐUỔI THEO VẦNG TRĂNG - Vĩnh Thuyên - Lê Hữu Trịnh - Uyên Di








Kỹ thuật vi tính: Nguyễn Khắc Phước
READ MORE - Ca khúc ĐUỔI THEO VẦNG TRĂNG - Vĩnh Thuyên - Lê Hữu Trịnh - Uyên Di

NẾU ANH HỎI - thơ Vĩnh Hoàng





Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Xa rồi em có nhớ anh không ?
Nếu đem nhung nhớ xây thành núi
Cao được bao nhiêu đó hỡi em 

Khi ấy em anh sẽ mỉm cười
Đáp rằng thương nhớ mãi khôn nguôi
Nếu đem tình ấy xây thành núi
Chắc sẽ cao lên vút tận trời 

Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Khi nào em cảm thấy bâng khuâng
Nhớ anh em phải làm gì nhỉ ?
Và có lần nào lệ ứa không 

Lúc đó em anh sẽ trả lời
Bâng khuâng hay đến lắm anh ơi
Thương anh em phải hôn lên ảnh
Và đã bao lần lệ ứa rơi 

Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Thương nhau chừng ấy đủ chưa cưng
Chắc em sẽ bảo đang còn thiếu
Biết mấy cho vừa được hỡi anh. 

Vĩnh – Hoàng


READ MORE - NẾU ANH HỎI - thơ Vĩnh Hoàng

BÃO - thơ Độc Hành




Quê tôi bão lũ tràn vào
Nước dâng lai láng khác nào biển đông
Lúa, ngô lũ cuốn theo dòng
Mít, xoài sét bửa nát lòng tan tim
Tiêu, điều bay lượn như chim
Mái  tôn chạy trốn –  mãi tìm không ra
Vịt, gà đi dạo đường xa
Bão về không kịp - hóa ma từng đàn
Đường đi, phố chợ lũ tràn
Giao thông bế tắc – khách hàng vắng tanh
Vùng trời giông bão hoành hành
Chim bay gãy cánh -  trời xanh đổi màu
Bão về gieo cảnh thương đau
Lũ đi để lại môt màu trắng tang.

ĐỘC HÀNH


READ MORE - BÃO - thơ Độc Hành