Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Saturday, October 13, 2018

CHÙM THƠ THIỀN 16 CỦA CHU VƯƠNG MIỆN






NGÀY 24 GIỜ

ngủ rất ít
ở không làm thơ
làm đã đời
rồi vo tròn bài thơ quăng thùng rác
nằm xuống giường lim dim đôi mắt
nghĩ chuyện xưa chuyện nay
vẫn chưa ngủ được
lại ngồi dậy mần thơ
hết bài này qua bài khác
đọc đi rồi đọc lại
toàn chuyện ruồi bu
bèn xé đi
nghĩ là chưa cần thiết


QUÊ

quê em lúa ngát đầy đồng
quê anh có một cánh rừng nương dâu
quê em có rặng trâm bầu
quê anh có một sông sâu vô chừng
ừa thì em có muốn sang
để anh sắm chiếc đò ngang anh chèo
ừa thì em có muốn theo


ĐƯỜNG

cũng chỉ là vầng trăng
phía này trăng sơn cước
phía kia trăng đồng bằng
cũng chỉ là giòng sông
bên này nô lệ trắng
bên kia nô lệ vàng
cũng là những con người
có người đi lề phải
có người đi lề trái
có người đi giữa đường

có người chết hoả thiêu
tro đổ xuống sông xuống biển
trôi đi
có ngươì chết trận nơi đất
có ngươì xây mộ bằng ciment
bên trên đặt tấm bia
có người chết để trên đất hoang
làm mồi cho chim kên kên
vô thường

CHU VƯƠNG MIỆN

READ MORE - CHÙM THƠ THIỀN 16 CỦA CHU VƯƠNG MIỆN

NỖI ĐAU PHẬN NGƯỜI - Thơ Trương Thị Thanh Tâm



       Nhà thơ Trương Thị Thanh Tâm


NỖI ĐAU PHẬN NGƯỜI

Anh nói gì với gió
Sao chỉ thấy lặng im
Lá thu nhẹ rơi thềm
Nắng còn vương chút hạ

Anh nói gì với mây
Mặt trời đi đâu vội
Buông rèm đêm sập tối
Tiếng vạc sầu năm canh

Anh nói gì cùng mưa
Cơn mưa hoài chưa dứt
Nên có người thao thức
Đếm giọt buồn lê thê

Anh nói gì với biển
Sao biển vẫn thét gào
Nước dâng theo dòng lũ
Người trôi dạt nơi đâu

Anh nói gì nữa không
Đời còn nhiều bối rối
Bước trong vùng bóng tối
Nghe nỗi đau phận người!

  Trương Thị Thanh Tâm
             (Mỹ Tho)

READ MORE - NỖI ĐAU PHẬN NGƯỜI - Thơ Trương Thị Thanh Tâm

TẶNG BẠN CŨ ĐẠO ĐẦU VÀ VÙNG PHỤ CẬN - Hạ Thái Trần Quốc Phiệt


              Nhà thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt




TẶNG BẠN CŨ ĐẠO ĐẦU VÀ VÙNG PHỤ CẬN
(Nhân nhắc cố giáo sư Phan Phụng Thạch, Đạo Đầu)

Làng Đạo Đầu cách làng tôi cái hói*
Hói Cồn Mồ qua lại thông thương
Đầu Đông An Lưu, kế cạnh Xóm Phường
Đất Đạo Đầu liền bên thân thiện.

Chợ Cạn xưa trên Xóm Phường bạn có biết ?
Nay chuyển qua An Trú kề bên
Vì Đạo Đầu thuộc xã Triệu Trung
Mà Chợ Cạn xã Triệu Sơn quản lý

Từ thuở xưa Tổng An Lưu chung thể
Liền một vùng duyên hải Triệu Phong
Làng kế làng chỉ cách một quảng đồng
Khoảnh đất ấy là vùng trời kỷ niệm...

Lăng Hậu Quân nằm trên đường hiển hiện
Những nghĩa trang chằng chịt nay không còn
Tôi về thăm mà lòng thấy bồn chồn
Người thiên cổ đi về đâu ai biết !

Làng Đạo Đầu tre la ngà chằng chịt
Qua Xóm Bàu câu phát lát / cá trắng tinh
Các cô Lý, Lài, Lựu, Tuyết ... những nữ sinh*
Toàn người đẹp, bà con nhà tôi thân thiết!

Chùa Sắc Tứ Đạo Quang đặc biệt
Được Vua phong tự thuở mới thành hình
Cây đa già từng tàng lá rung rinh
Vùng bóng mát che cuộc đời lương thiện

Bài thơ này thay cho lời hoài niệm
Tặng tộc chung: - Phan, Nguyễn, Lương, Lưu...
Nhớ bước chân xưa dưới mưa bụi sương mù
Đường trơn trợt đi về quên không thể!

Xa lắm rồi ôn quảng đời son trẻ
Tiếc một thời hoa mộng ướm cho nhau.

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
(Gốc gác An Lưu, Chợ Cạn)
Oct /2018,
Viết từ Thung Lũng Hoa Vàng, Cali, USA.
 ...........
 Ghi chú:
* Người Quảng Trị thì khỏi giải thích cái hói.
* Làng Đạo Đầu có 2 họ Phan. Hậu Quân Phan Văn Thúy, tướng tài của Nguyễn Triều, lăng nằm bên đường từ Thị xã về, trên đồng Đạo Đầu, đối diện làng Trung Yên.
*Chùa Sắc Tứ Đạo Đầu có từ hơn 500 năm nay.
*Tên thật từng người cùng thế hê với tôi, họ cùng bà con có liên hệ họ tộc bên ngoại, như Chị Lý vơ anh Lượng, tôi gọi là Chị, Tuyết tôi gọi là O, Lài Lựu gọi tôi bằng Anh, mẹ 2 cô ấy là O tui. Cho nên khi vế QT học tôi về làng ĐĐ như là nơi rất thân thiết.
* i có bạn học Phan Đạt, Phan Lục, bạn lính bạn thơ Phan Khâm, không biết thuộc họ Phan nào, O Tuyết cũng rứa.
* "Quê hương nỗi nhớ khôn cùng", đi xa bao nhiêu nhưng hình bóng quê hương vẫn là niềm thương nỗi nhớ! Xin gởi cả tấm lòng về Quảng Trị thương yêu.

READ MORE - TẶNG BẠN CŨ ĐẠO ĐẦU VÀ VÙNG PHỤ CẬN - Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

ĐỖ QUYÊN 1 - 2 / Thơ Lê Kim Thượng






ĐỖ QUYÊN 1 - 2

1.
“Chừng nào biển nọ xa gành
Cù lao xa sóng... chúng mình xa nhau...”
Hẹn thề giữ vẹn tình đầu
Sớm trưa quấn quít, trước sau không rời
Những ngày hai đứa vui chơi
Ước gì chung bước, một đời ruỗi rong
Tôi - Em chung bóng, chung lòn
Chung nguồn nước chảy, chung dòng thanh xuân...
Em sang, nhè nhẹ bước châ
Hoa Lưu Ly tím bâng khuâng bên thềm
Tim tôi bỗng hóa yếu mề
Cho ngày huyền hoặc... cho đêm hoặc huyền
Vái Trời phải nợ, phải duyên
Hoa Soan chung thủy, Đỗ Quyên chung tình
Hoa Bằng Lăng tím sân đình
Mùa hè năm ấy, chúng mình... chớm yêu
Gió lùa mái tóc hiu hiu
Tay anh mười ngón nâng niu đêm ngày
Nắng rơi tóc gió bay bay
Liêu trai dáng liễu hao gầy phiêu phiêu
Bên nhau thắm thiết cũng nhiều
Vòng tay nắng sớm, muộn chiều tiếng hôn
Nắng rơi bầu ngực trinh no
“Thương nhau Củ Ấu cũng tròn...” em ơi
Duyên màu áo, nõn dáng người
Duyên con mắt liếc, tiếng cười reo vui...

2.  
Em đi, mang hết ngọt bùi
Em đi mang hết ngày vui, đêm hồn
Tàn hương Hoa Bưởi bay vòn
Úa màu hoa đỏ đau lòng Đỗ Quyê
Hoa Soan tím héo ưu phiền
Bằng Lăng ngả bóng sầu nghiêng qua ngày...
Cầm tay nhau buổi chia tay
Mắt nhìn trong mắt, màu mây tím buồn
Mắt buồn đọng giọt lệ tuôn
Pha Lê vỡ hạt, mưa nguồn xót đa
Tìm ai tát cạn mạch sầ
“Trăm Năm Hạnh Phúc”... cô dâu đừng buồn
Chiều bầm tím núi hoàng hô
Con đò trôi lạc, sóng cồn cô liêu
Buồn tình mắt đỏ đăm chiê
Thơ tình bay mất theo diều đứt dây...
Em xa ngày ấy Heo May
Trả tôi một nửa vòng tay không hồ
Trả tôi nửa mảnh tình suông
Trả tôi trọn vẹn nỗi buồn sâu xưa
Nỗi buồn trộn với giọt mưa
“Trời mưa bong bóng...” tiễn đưa bần thần
Người buồn oán “Nửa Chừng Xuân...”
Mênh mông biển nhớ, bâng khuâng sóng dồi
Bao năm xuôi ngược, ngược xuôi
Tìm em không gặp... em tôi trốn tình...

                 Nha Trang, tháng 10. 2018
                             LÊ KIM THƯỢNG

 .......

“...” Ca dao

READ MORE - ĐỖ QUYÊN 1 - 2 / Thơ Lê Kim Thượng

Chùm ảnh HOA LAN - Chu Vương Miện






READ MORE - Chùm ảnh HOA LAN - Chu Vương Miện

VÌ TÔI LỠ YÊU NGƯỜI MẤT RỒI - Truyện ngắn - Lê Hứa Huyền Trân

Tác giả Lê Hứa Huyền Trân



VÌ TÔI LỠ YÊU NGƯỜI MẤT RỒI
Truyện ngắn
Lê Hứa Huyền Trân

                Lần đầu tiên tôi gặp em đó là khi tôi vô tình đánh rơi một khoảng trời trong trái tim, là ngày tôi chia tay mối tình đầu đượm buồn và đầy toan tính của mình. Một chàng trai với nỗi niềm một thế giới rơi nghiêng chỉ biết ôm đàn ghita đánh trên triền cỏ, cảm thấy hơi đột ngột khi có một cô gái ngồi bên cạnh “ Anh có thể chơi bài Like Ooh Ahh bằng ghita không?”. Cái gật đầu bắt đầu một câu chuyện. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ nói chuyện với em, cái thế giới của em và thế giới của tôi nó thực sự rất khác. Em gần như là một “người nổi tiếng” trong trường, cái “sự nổi tiếng” mà ở trường tôi chia làm hai, một là nổi tiếng về học lực, hai là nổi tiếng về xinh đẹp. Và em, em thực sự rất đẹp. Và thường những cô gái đẹp họ rất ít khi bắt chuyện với tôi, vì tôi, tôi là một chàng trai quá đỗi bình thường.

-Anh biết không, anh có một cái tên rất đặc biệt.

-“ Thấu Kỳ”, nó có gì là đặc biệt?

-Anh không thấy tên mình lạ sao? Nghe rất vui, nghe cổ cổ, nghe hoài niệm, nghe… mà nói chung là nghe rất thích.

-Còn tên em? Nhã Nghiên, ái chà, đó là cái tên của người nổi tiếng đó nhé.

-Đừng bao giờ nói em là người nổi tiếng…

Em giận, lần nào nói về việc em nổi tiếng như thế nào trong trường em cũng giận. Tới tận bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao vào một ngày thu hôm đó em lại tới ngồi cạnh tôi, để cho tất cả mọi chàng trai trong trường bỗng nhìn tôi bằng ánh mắt ngỡ ngàng và ganh tị. “ Tại lúc đó em buồn, và lúc đó anh cũng buồn.”. Em luôn trả lời tôi mỗi khi tôi hỏi em tại sao em làm thế. So với em, tôi quá đỗi bình thường, một chàng trai hơi thấp, lớn hơn em những ba tuổi nhưng vì cứ rớt môn nên thi thoảng hai đứa vẫn có những môn học chung, chỉ có một điều, tôi đã từng giành giải nhất ghita của trường. Một chàng trai biết ôm ghita nghêu ngao dễ thu hút các cô gái nhưng với một chàng trai xấu thì dù giỏi cách mấy cũng chẳng bao giờ bật lên nổi. Thế nên, tôi đã thôi huyễn hoặc cái tài lẻ của mình sẽ giúp mình kết nhiều bạn như mẫu trai tôi vẫn hay đọc trong những câu chuyện ngôn tình.

-Sao lúc nào anh cũng cho rằng mình xấu? Anh tự ti về mình như vậy sẽ chẳng ai thấy được mặt tích cực của anh. Vì cả anh cũng không tự tin về mình mà.

Dù tôi lớn tuổi hơn em nhưng trông em lúc nào cũng trưởng thành hơn tôi. Dường như sau làn da trắng, đôi môi trái tim và ánh mắt lúc nào cũng cười kia là một trái tim quá đượm buồn. Tôi và em thường giành thời gian gặp nhau trong thư viện, chúng tôi chẳng nói gì nhiều, chỉ đơn giản là ngồi cạnh nhau đọc những cuốn sách mà cả hai đều thích, viết cho nhau những mẩu giấy ngắn trao đổi vì trong thư viện phải im lặng không được nói chuyện. Thi thoảng, tôi lại vô tình nhìn sang em, mái tóc đen tuyền vén sau tai, tóc mái lưa thưa buông trước trán, đôi mắt to ngơ ngác đang rũ xuống chăm chú vào quyển sách, và đôi lúc đọc được đoạn nào đó hay em sẽ nở nụ cười, một nụ cười để lộ hai chiếc răng thỏ trông rất đáng yêu. Tôi không bao giờ hỏi mối quan hệ của tôi và em là gì vì tôi không muốn hi vọng, cũng như tôi không muốn dập tắt hi vọng của chính mình vào một ý nghĩ nào đó xa hơn. Nhưng chỉ cần nhìn thấy nụ cười em mỗi ngày với tôi đó đã là tất cả. Một người bạn thân thì đã sao?

                Gần đây em hay buồn, đôi khi xuất hiện những vết thâm trên mặt. Những lúc ấy em thường tránh tôi rồi hôm sau khi những vết thương phai đi em lại cười với tôi như hôm qua không vờ lảng tránh. Hôm ấy, tôi vẫn còn nhớ rất rõ hôm ấy, khi tôi ra phía sau trường để vứt rác, tôi thấy em và họ, những cô gái. Họ xô đẩy em với tiếng được tiếng mất “ ỷ đẹp cướp bồ người khác mày” và em yếu ớt “ chỉ là hiểu lầm”. Tôi đứng đó. Em thấy tôi. Thậm chí tôi bàng hoàng đến độ đánh rơi cả chiếc thùng trên tay. Còn em, em chỉ nhìn tôi rồi cúi xuống đầy e ngại. Tôi chẳng rõ mình phải làm gì lúc ấy, một phần gần như muốn bảo vệ em, phần khác, một thằng con trai xông vào chuyện riêng của những người con gái có cái gì đó …không phải lắm. “ Không phải lần đầu tiên, toàn hiểu lầm.” “ Họ theo đuổi em sao? Và để những người bạn gái khác nghĩ tất cả do em?” “Họ chỉ thích những thứ nhất thời.” Gần như tôi đã hiểu tại sao em ghét nhất mỗi khi tôi khen em đẹp.

                “ Người đẹp thường rỗng tuếch”, những thằng bạn chí thân thường nói với tôi như vậy. Đến một lúc nào đó khi họ ý thức được vẻ đẹp của mình, tóc họ bắt đầu xanh đỏ đủ kiểu và mắt kẻ eyeline, môi son đỏ chót. “ Thế nhưng Nhã Nghiên đâu có như vậy. Tóc em ấy vẫn đen tuyền và môi em ấy vẫn thắm hồng tự nhiên mà”.

-Đừng nói với tao mày thích nhỏ đó nha Thấu Kỳ.

-Mày đang nói cái gì vậy? Vớ vẩn – Tôi chối.

-Nó chỉ đang đùa mày thôi. Mấy con hotgirl chả bao giờ thật lòng với ai cả. Nó cứ bám mày vì mày thường quá, nó muốn dùng mày tôn vinh nó thôi.

Một chút gì đó tự ái dâng lên, tôi hét to:

-Tao chẳng bao giờ thích mấy cái hotgirl não ngắn đâu.

Thằng bạn thân nhìn tôi ái ngại. Tôi quay lại sau lưng. Em đứng đó lặng im. Sau hôm đó em không đến thư viện những ngày tôi và em hay hẹn nhau nữa. Chúng tôi tránh gặp mặt nhau những lúc đến trường. Rồi tôi tốt nghiệp, rôi tôi vào đời, tôi chưa bao giờ gặp lại em. Thi thoảng về trường lấy bằng, tôi lại bắt gặp em đang đi một mình, thấy tôi, em chỉ im lặng bước qua. Người ta nói những người con gái đẹp thường cô đơn. Họ tìm cách thoát khỏi cô đơn bằng cách chơi thân với những người làm họ tin tưởng. Số ít vẫn bền. Số khác thì xa. Em đến cạnh tôi rất nhanh vì ngày đó em thấy sự cô đơn trong mắt tôi, sự cô đơn mà em tìm thấy giống em trong đó. Còn tôi, tôi lại vì tự ái của mình đánh mất em, bằng chính những tâm tư em kể tôi nghe. Tới tận bây giờ tôi vẫn nhớ tới em, nhớ tới em với một lời xin lỗi, nhớ nụ cười răng thỏ, nhớ khuôn mặt đẹp nhưng không bao giờ muốn nghe câu khen đó và nhớ đến lời tôi chưa kịp nói cho em biết “ hình như tôi yêu em…” 

Tác giả  : Lê Hứa Huyền Trân 
Hội viên Hội VHNT Tỉnh Bình Định


READ MORE - VÌ TÔI LỠ YÊU NGƯỜI MẤT RỒI - Truyện ngắn - Lê Hứa Huyền Trân

BẾN THU TÌM BẠN - Thơ - Lê Đăng Mành



BẾN THU TÌM BẠN

Ngồi bên bến cũ soi chiều
Nước trầm ngâm gợn thủy triều có không
Khói vô tình vói lông bông
Choàng vai mây kết dải mông quạnh này

Trỉa hạt dâu bể xuống đây
Mầm khốn quẫn nhú mọc đày đọa thêm
Trăng đau vàng võ trời đêm
Nhìn mưa gió liệm dấu mềm mại thu
Mai kia nếu lỡ cho dù…
Rách tơi lữ thứ quảy ngu ngơ về
Ngồi bươi kỷ niệm xưa tê
Vọc trăng cổ độ giữa quê quán mình
Ký ức phóc dậy lặng thinh
Hụp quờ quạng tẩm bao hình bóng xưa
Mấy mươi năm vẫn còn lưa
Tắm “trồng cơn chuối” như vừa mới đây
Mùa biền biệt lá vàng bay
Chiêu hồn bạn cũ mau quay về cùng
Người mất qua bến ung dung
Người vào tuổi hạc chống thung thăng về.

Lê Đăng Mành

READ MORE - BẾN THU TÌM BẠN - Thơ - Lê Đăng Mành

CA NHẠC THỊ TRƯỜNG VIỆT NAM ĐƯƠNG THỜI. - Kỳ 2: QUẢNG BÁ CA KHÚC THỊ TRƯỜNG HIỆN NAY. - Lê Thiên Minh Khoa

CA NHẠC THỊ TRƯỜNG VIỆT NAM ĐƯƠNG THỜI.       
Kỳ 2: QUẢNG BÁ CA KHÚC THỊ TRƯỜNG HIỆN NAY.
                                                            LÊ THIÊN MINH KHOA

  1. C:\Users\TTC\Pictures\CA KHÚC (In) copy (1).jpg

Phác thảo bìa cuốn sách “9 thập kỷ ca khúc tân nhạc Việt Nam”- Lê Thiên Minh Khoa.
  1. Thực trạng:
    http://img.doisongtieudung.vn/archive/images/content/2014/09/20/shares/095133_DANTIN1.jpg

      NS trẻ Nguyễn Đức Cường.     
 
    Góp phần làm nên thị trường âm nhạc giải trí rối ren, hỗn độn, lợn cợn, chất lượng kém, thẩm mỹ lùn hiện nay có “công” lớn  của các nhà sản xuất, tổ chức biểu diễn, quãng bá âm nhạc, trong đó có “công” không nhỏ của  giới truyền hình, báo chí và các phương tiện truyền thông đại chúng khác. Đã qua rồi thời hoàng kim của chương trình Bài hát Việt, một sân chơi sáng tác âm nhạc hiếm hoi trên sóng truyền hình từng giới thiệu nhiều gương mặt trẻ tài năng và bước đầu có phong cách riêng như Nguyễn Đức Cường, Lê Cát Trọng Lý, Phạm Toàn Thắng, Nguyễn Vĩnh Tiến, Lê Minh Sơn, Lưu Thiên Hương, Giáng Son, Đức Nghĩa… Và sự ra đi lặng lẽ của Bài hát Việt, có người bi quan cho rằng đó cũng là dấu chấm hết cho nỗ lực hiếm hoi trong việc tìm kiếm các hướng đi mới cho âm nhạc đương thời. Thế vào đó, là sự ồn ào của các trò chơi truyền hình (gameshow) về âm nhạc đình đám, như Giọng hát Việt, Thần tượng âm nhạc, Nhân tố bí ẩn…
     Trái ngược với sự vắng bóng của các cuộc thi sáng tác âm nhạc, sự nở rộ của nhiều gameshow, liveshow âm nhạc với xu hướng giải trí bình dân, có phần dễ dãi dường như đang chiếm lĩnh nhiều phương tiện thông tin đại chúng. Một trong những trào lưu “đang lên”, gây nhiều tranh cãi trong dư luận thời gian qua là “Bolero trỗi dậy” với sự ra đời của hàng loạt các gameshow có tên gọi na ná nhau: Thần tượng Bolero, Song ca cùng Bolero, Solo cùng Bolero, Tình Bolero, Tình Bolero hoan ca, Kịch cùng Bolero…

Image result for nhạc sĩPhạm Toàn Thắng

      Một số cuộc thi âm nhạc khác lại trà trộn, giả dạng, đánh tráo khái niệm được gọi bằng tên gọi khác thời sự hơn, “cao quý” hơn, và có vẻ hợp với chủ trương của nhà nước hơn kiểu như:
Ca khúc Quê hương, Quê hương Tình mẹ…, tuy không gắn “mác” bolero nhưng đội hình ban giám khảo ngồi trên “ghế nóng” và  thường “uýnh giá” (đánh giá) diễn viên như “thánh phán” đều chủ yếu nổi lên từ dòng nhạc này, vì thế phần lớn thí sinh đã lựa chọn giải pháp an toàn bằng việc hát… bolero!  Sự thái quá trong việc quảng bá như thế dẫn đến tình trạng: một dòng nhạc bình dân, ít được đánh giá cao tại chính mảnh đất từng sản sinh ra nó, bolero đã bất ngờ trở thành trào lưu được một bộ phận ca sĩ và khán, thính giả ở Việt Nam nhiệt tình hưởng ứng. Điều này sẽ không có gì đặc biệt nếu như bolero không phải là một dòng nhạc “giẫm chân tại chỗ”, vì dù đã có lịch sử hình thành hơn 60 năm mà số lượng sáng tác không nhiều, không có nhiều sáng tạo từ giai điệu, phối khí đến ca từ và phong cách biểu diễn. Và nội dung của hầu hết các bài hát bolero chỉ quẩn quanh những chuyện tình ngang trái, đẫm nước mắt. Vì vậy, nhận định của Tùng Dương, ca sĩ nổi tiếng với nhiều giải thưởng âm nhạc uy tín: “Bolero chỉ mang tính hoài niệm, không mang tính chất sáng tạo, phát triển nền âm nhạc. Già trẻ, lớn bé mà đều đắm đuối với bolero thì đúng là một sự thụt lùi” tuy có làm mất lòng nhiều người trong giới giải trí nhưng đã đề cập một cách thẳng thắn tình trạng “nghèo nàn trong sáng tạo” trong đời sống âm nhạc Việt Nam đương đại.
     Nhân nhắc đến, nói thêm về điệu bolero và nhạc vàng. Nhạc vàng ở Miền Nam trước 1975 thường dùng các  thể điệu boléro, rhumba, ballade, slow, slow rock, mà  bolero là phổ biến hơn cả.

                                                                 https://nld.mediacdn.vn/Images/Uploaded/Share/2011/04/09/LCTLy.jpg
 NS- Ca sĩ trẻ Lê Cát Trọng Lý.

           Thể điệu bolero VN có  nhịp rất chậm, khác bolero của Tây Ban Nha hay Nam Mỹ có nhịp nhanh hơn, gần như rhumba. Vì thế, người ta vẫn quen gọi ca khúc bolero VN là nhạc vàng, tức âm nhạc trữ tình hay lãng mạn, bởi giai điệu chậm buồn của nó.. Bolero rất hợp dân ca  Nam bộ và giới bình dân Nam bộ, những người hát dân ca Nam bộ từ nhỏ và thể loại nhạc này hợp với trình độ của họ,  nên họ là những người chuộng nhạc vàng hơn cả. Ba đề tài chủ yếu  phổ biến của nhạc vàng là: Tình - Lính và Quê hương. Nhưng, nhạc bolero xưa ở miền Nam có nhịp điệu chậm buồn, sắc thái tình cảm thường là yêu thương, tiếc nuối, da diết…  chứ không phải quá sướt mướt, sến sẩm, uỷ mị, quằn quại, khổ đau, bi sầu, rên rỉ… mới ra chất bolero như các ca sĩ ngày nay thể hiện, khi bị khai thác “quá đà” và “biến dạng” thảm hại trên truyền hình, nhạc hội, sàn diễn và băng đĩa của các nhà sản xuất. Dòng nhạc nào cũng đều có những giá trị của nó, bolero cũng có lớp công chúng riêng và những giá trị riêng, nhất là những ca khúc có ca từ hay đẹp, mang tình văn học. Nhưng vì chạy theo lợi nhuận mà cách khai thác và thể hiện dòng nhạc bolero “biến thái” như hiện nay đã không truyền đạt cho công chúng những giá trị cốt lõi và đúng đắn của dòng nhạc này, dẫn đến cái nhìn sai lệch về bolero đầy tai hại: nhạc bolero bị đánh đồng với nhạc sến.

 Sá»± kiện - Nhạc sÄ© “Bà tôi” bất ngờ chuyển sang làm MC, đầu quân về VTV
    NS trẻ Nguyễn Vĩnh Tiến  

      Theo dõi trên bảng xếp hạng ca khúc mới của một số website âm nhạc nổi tiếng thời gian qua, vị trí “độc tôn” thường thuộc về một số bài hát không mấy xuất sắc, cho thấy “mảnh đất” này còn quá nghèo nàn và thiếu tính cạnh tranh. Điều đó trái ngược với các bảng xếp hạng âm nhạc nước ngoài, bởi ở đó sự thay đổi ngôi vị liên tục của nhiều ca khúc, giọng ca, nhóm nhạc cho thấy một đời sống âm nhạc thật sự sôi động và phát triển. Sự chiếm lĩnh của bolero cùng các trào lưu K-pop (nhạc pop Hàn Quốc), C-pop (nhạc pop tiếng Trung) trên thị trường âm nhạc Việt Nam hiện nay đang đặt ra câu hỏi về sự yếu kém của   nhạc trẻ Việt hiện nay.        
        Rõ ràng là, khâu sản xuất, quảng bá và tổ chức biểu diễn âm nhạc đã thao túng thị trường âm nhạc đương thời. Năm 2004, nhạc ngoại lời Việt chiếm 30% số ca khúc phổ biến trong băng dĩa nhạc, theo thống kê của phòng ca múa nhạc Sở VHTT TPHCM. Trên sân khấu biểu diễn, số ca khúc nhạc ngoại lời Việt chiếm gần 50 %.
      Ngoài ra, những giải thưởng âm nhạc cuối năm từ thượng vàng hạ cám, hàng trăm tác phẩm âm nhạc được xếp hàng tôn vinh lại khiến chúng ta có cảm giác đời sống âm nhạc lòe loẹt, sặc sỡ nhưng ít giá trị thực chất. Giải thưởng nhiều, khiến sự tôn vinh bị lạm phát và trở nên hình thức.
      Trong nền kinh tế thị trường, âm nhạc trở thành hàng hóa nên mọi hoạt động của guồng quay Showbiz bao trùm lên đời sống âm nhạc. Vì vậy, một thời gian dài, đời sống âm nhạc rơi vào tình trạng sôi động bề mặt nhưng thiếu chiều sâu, thiếu những giá trị bền vững.
       Tình trạng bát nháo trong thị trường âm nhạc tác động đến tất cả đối tượng, từ nhạc sĩ, ca sĩ, đến công chúng và dần làm thẩm  mỹ âm nhạc của giới trẻ trở nên lệch chuẩn..
  1. Nguyên nhân:
       Giang Son: 'Cac nhac si tre cu tuyen ngon di nhung co lam duoc khong?' hinh anh 1
     NS trẻ Giáng Son.                           
       
     Tác giả Cao Minh trong bài viết “Vùng trũng” của âm nhạc Việt Nam  đăng trên Thế giới và Việt Nam ngày 03/08/2014 có đưa ra mấy nguyên nhân của thực trạng nầy. Xin bổ sung vài nguyên nhân nữa và phân tích thêm.
      Nguyên nhân của thực trạng nầy thì nhiều, ngoài sự “vô tư” của một số nhạc sĩ và ca sĩ. Nhưng trước hết, là thiếu sâu sát, thiếu trách nhiệm của các cơ quan quản lý nhà nước về văn hóa, nghệ thuật; đã  lơi lỏng, không đủ khả năng để đưa hoạt động âm nhạc đi đúng chiều hướng tích cực, nhất là sự “thiếu tầm” của một số người lảnh đạo, quản lý ngành văn hóa ở các điạ phương.
       Biểu hiện đầu tiên sự “thiếu tầm” nầy là ngắn về tầm nhìn xa chiến lược của ngành, thường chỉ "chạy theo giải quyết sự cố” sau khi báo chí và dư luận lên tiếng. Biểu hiện  kế tiếp là quản lý văn hóa mà hẹp về bề rộng văn hóa, lùn về chiều cao nghiệp vụ và cạn về chiều sâu cảm thụ nghệ thuật. Đơn cử: Lảnh đạo một Sở VH-TT tỉnh phát biểu trước hội nghị khi là chủ tri: “Tỉnh mình có kinh tế cao, mà chưa tổ chức được một đêm nhạc bolero như các tỉnh Miền Tây là hạn chế lớn”. Hoặc một người có trách nhiệm ngành VH-TT của tỉnh lại phát biểu: “VNS tỉnh nhà, có người viết lòng vòng  khắp nơi, nổi tiếng toàn quốc, mà không có một chữ, một nốt viết về tỉnh mình là không thể chấp nhận được”. Trong khi vì có tầm nhìn và am hiểu về  văn học- nghệ thuật, trong buổi Gặp gỡ thường niên giữa Bí thư tỉnh ủy tỉnh nầy với văn nghệ sĩ toàn tỉnh vào cuối năm 2017, có lảnh đạo các sở, ban, ngành hữu quan tham dự, ông có câu nói “để đời” mà VSN trong tỉnh thường nhắc tới: “VNS  là vốn quý  của quốc gia. Tác phẩm của họ có thể viết về nhân loại, đật nước, các vùng miền khác, miễn là nhân văn và có giá trị. Là vốn quý của quốc gia, nhưng đã sống trên địa bàn tỉnh ta, thì các cấp Đảng, chính quyền và các sở, ban, ngành hữu quan phải chăm sóc đời sống vật chất, tình thần và tạo điều kiện thuận lợi cho VNS sáng tác”.
                                                          Nhạc sÄ© Lê Minh SÆ¡n: Viết nhạc dá»… nhÆ°ng để nó sống lâu dài rất khó - Ảnh 1
  NS trẻ Lê Minh Sơn   
                  
         Thứ hai, là do sự vụ lợi (hay lợi nhuận) của những người sản xuất, tổ chức chương trình ca nhạc tạo ra sân chơi, sàn diễn công khai cho các ca khúc loại kém chất lượng này được quảng bá tràn lan trong xã hội. Chính nhạc sĩ Dương Cầm, cũng là một  nhà sản xuất âm nhạc (nhận cúp “Nhà sản xuất của năm” vào đầu năm 2018) cũng công nhận vai trò tối quan trọng của người sản xuất âm nhạc:“Đấy là những người có sự định hướng cho ca sĩ, tác phẩm và cả chính tác giả. Thị trường âm nhạc nằm trong tay của các nhà sản xuất âm nhạc”.

 Image result for nhạc LÆ°u Thiên HÆ°Æ¡ng
          NS trẻ Lưu Thiên Hương.    
                  
        Thứ ba, là Hội Nhạc sĩ Việt Nam là hội chuyên nghiệp, mang tính chuyên sâu và chính thống về âm nhạc, nhưng những hoạt động cùng tầm ảnh hưởng tới đời sống âm nhạc cả nước khá mờ nhạt. Mặc dù Hội có chủ trương “giáo dục thẩm mỹ âm nhạc cho công chúng, đặc biệt là công chúng trẻ, để mọi đối tượng có thể thưởng thức các sản phẩm âm nhạc trong môi trường nghệ thuật trong sáng, lành mạnh…, kiên quyết chống xu hướng nghiệp dư hóa trong nghệ thuật, loại trừ thói lai căng, bắt chước tùy tiện, dễ dãi trong việc sáng tác, biểu diễn và hưởng thụ âm nhạc. Coi trọng và đề cao tính chuyên nghiệp trong sáng tác, biểu diễn, phê bình lý luận và đào tạo.” (NS Đỗ Hồng Quân, Chủ tịch Hội Nhạc sĩ VN- Diễn văn tại Lễ kỷ niệm 60 năm thành lập Hội Nhạc sĩ VN, 17.12.2017 tại Hà Nội).
      Thứ tư, hệ thống truyền thông (truyền hình, phát thanh, báo chí, mạng...) trong thời đại thông tin toàn cầu và kinh tế thị trường đã vì lợi ích cục bộ, thông tin một chiều hoặc lệch về một  số vấn đề trong đời sống âm nhạc. Một số tờ báo cũng cổ xúy xu hướng âm nhạc có giá trị thẩm mỹ thấp  khi ngày ngày đăng tải tin tức vô bổ về đời tư của ca sĩ trẻ, về các scandal, về mấy chuyện tình ái đáng giấu đi hơn là khoe ra... để thu hút đông độc giả. Còn hệ thống truyền hình vì mục tiêu thương mại, quảng cáo, nhiều ca khúc, chương trình biểu diễn âm nhạc thiếu thẩm mỹ, chất lượng nghệ thuật kém vẫn được giới thiệu, lăng xê trên các kênh truyền hình nhà nước (do các nhạc sĩ có văn hóa và tay nghề cao phụ trách!) ở các khung giờ vàng, hoặc ngày càng có nhiều hơn các cuộc chơi ca nhạc, biến âm nhạc thành những trò chơi, vô hình chung hạ thấp tính giáo dục, tính nhận thức, tính thẩm mỹ, mà chỉ nghiêng hẳn sang lĩnh vực giải trí đơn thuần. Rổi thường xuyên tổ chức các cuộc thi tìm kiếm tài năng ca nhạc mà các chương trình này được tài trợ nên chất lượng phải chiều theo thị hiếu bình dân của doanh nghiệp tài trợ.
 Album Đức NghÄ©a

                   NS trẻ  Đức Nghĩa.
     
      Thứ năm, là do ý thức và trách nhiệm của  người có trách nhiệm đối với đời sống âm nhạc hiện nay. Một ví dụ nhỏ mà điển hình: các cuộc thi Sao Mai của truyền hình quốc gia bao nhiêu năm nay vẫn gọi là: "phong cách Nhạc nhẹ", "phong cách Thính phòng"  và "phong cách Dân ca" mà các nhạc sĩ, thậm chí cả giáo sư, tiến sĩ âm nhạc ngồi trong Hội đồng giám khảo vẫn cứ  điềm nhiên như không hề biết có gì đó sai của nhà đài phát động: Trong văn học nghệ thuật nói chung và âm nhạc nói riêng,  phong cách là khái niệm chỉ đặc điểm nổi trội, ổn định và có chất lương trong sáng tác của tác giả hoặc trong cách thể hiện của cá nhân hoặc nhóm nghệ sĩ, riêng trong âm nhạc, 3 loại nhạc trên chỉ được gọi là “dòng”: “dòng nhạc Thính phòng", "dòng nhạc nhẹ", "dòng nhạc mang âm hưởng Dân ca".  Rồi, truyền thông, báo chí vẫn vô cảm, điềm nhiên tuyên truyền cái sai đó. Đây thực sự là điều nguy hại bởi nó góp một phần định hướng, hướng dẫn thị hiếu thưởng thức của người dân.      
                  
       C:\Users\TTC\Pictures\ns phan long.jpg
      NS trẻ Phan Long.

     Cuối cùng, là thiếu một sự giáo dục thẩm mỹ nói chung và thẩm mỹ âm nhạc nói riêng mang tính hệ thống đối với học sinh, sinh viên và đối với toàn xã hội (nằm trong chiến lược phát triển con người, đất nước của những nhà hoạch định) trong một nền giáo dục lạc hậu. Vì thế, tình trạng xuống cấp của ca khúc hiện nay khó có thể giải quyết rốt ráo, triệt để. Và cứ như vậy, vấn đề càng trở nên nguy hại hơn, vì ảnh hưởng nghiêm trọng đến thị hiếu thẩm mỹ nói chung, thị hiếu âm nhạc nói riêng của  vài thế hệ.

        (Kỳ tới: CA SĨ THỊ TRƯỜNG NGÀY NAY).
                                             LÊ THIÊN MINH KHOA  
 (Trích trong cuốn  sách “9 THẬP KỶ CA KHÚC TÂN NHẠC VIỆT NAM”-
 nghiên cứu, nhận định- Lê Thiên Minh Khoa-  trang 116-143, sắp xuất bản, 2018).
-----------------
Nguồn ảnh: Internet và  các nhạc sĩ cung cấp.

READ MORE - CA NHẠC THỊ TRƯỜNG VIỆT NAM ĐƯƠNG THỜI. - Kỳ 2: QUẢNG BÁ CA KHÚC THỊ TRƯỜNG HIỆN NAY. - Lê Thiên Minh Khoa