Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, October 3, 2024

Truyện ngắn THẦY DÀI - Vũ Hùng

 

Tác giả Vũ Hùng

Truyện ngắn

THẦY DÀI

 

Cu Anh Dài là họ tên đầy đủ của một cựu đồng nghiệp cao niên của tui. Thấy tui có vẻ thắc mắc về cái tên kỳ lạ có một không hai này, Thầy Dài chậm rãi giải thích là do gã Đả Tự viên* ủy ban hành chánh xã Long Sơn từ thời đệ nhất Việt Nam cộng hòa  đánh máy sớn sác thế nào mà trong giấy khai sanh thiếu dấu nên có cái tên như vậy đó. Chứ trước khi đi tập kết ra Bắc cha Thầy dặn vợ rằng:

-Tui là Cù Hồng Chương còn thằng con khai là Cù Anh Đài nghen bà?

Rồi cái tên Cu Anh Dài nghe gọi mãi lâu ngày cũng thành quen tai và hay ho như bao tên khác.

Nghe đồn Thầy Dài học giỏi nhất làng, nhất xã. Đỗ Tú Tài toàn phần Hạng Bình Thứ. Và sau đó là giáo sư Việt Văn đệ nhất cấp trước 1975.

Thầy Dài đào hoa lắm. Đàn bà, con gái mê nườm nượp đếm không xuể.  Có điều lạ làThầy không hề điển trai thậm chí là dị tướng cũng không ngoa chút nào. Thầy cao vút, lêu nghêu với đôi mắt ti hí và hàm răng vẩu vàng ố khói thuốc lá. Ngo ngoe mấy sợi râu cố bám trên đôi môi mỏng dính thâm sì. Nước da mai mái như sốt rét rừng lâu năm.

Là con trai một nên Thầy Dài lấy vợ khá sớm khi đang học lớp đệ lục. Nhưng ở bên ngoài vẫn hú hí với ba, bốn cô bồ nhiều hơn Thầy mấy tuổi.

Nghe đồn hồi Quốc gia Thầy Dài dạy học ở Pờ Lay Kiu, cứ mỗi tuần là có một cô khá đẹp chẳng rõ quê ở đâu đến để giặt giũ, nấu nướng cho Thầy.

Sau giải phóng Thầy Dài về dạy ở quê. Nhưng bị kỷ luật thường xuyên và bị đẩy đi nhiều trường xa xôi vì liên tục vi phạm chế độ hôn nhân một vợ một chồng.

Ngày về trường tui, cũng là lần đầu tiên tui gặp, Thầy có vẻ khúm núm, sợ sệt. Sau khi đọc nhẩm quyết định ông Hiệu trưởng Năm cười nói:

- Nghe tiếng Thầy Dài đã lâu nay... hừm... chẳng biết thế nào...

Vừa lúc đó cô giáo Thư đẹp nhất trường, với chiếc áo dài tím tha thướt đi qua hành lang, Thầy Dài liếc ngang.

- Chị tui đó - Hiệu trưởng Năm nói - ông có giỏi thì tán xem, hi....hi..

Thầy Dài lí nhí:

- Thầy cứ giỡn, tui đâu dám!

Đầu tuần sau, như thường lệ Ban Giám hiệu đến trường rất sớm để chuẩn bị chào cờ. Vào văn phòng chưa kịp ngồi xuống ghế  thì Thầy Năm đã thấy Thầy Dài bước vô.

- Đến trường  sớm vậy Thầy Dài? Mời uống nước!

- Dạ, thưa Thầy... thưa Cậu Năm... tui, tui..

Tự dưng Thầy Năm thấy choáng váng, chân tay bủn rủn, mồ hôi vã ra như tắm...

Ngay ngày hôm sau, Thầy Dài bị đẩy đi một trường xa nhất huyện Trường Long Thành.

Và Thầy tiếp tục bị kỷ luật rồi cho thôi việc hẳn!

...Năm ngoái Thầy Dài bị nhồi máu cơ tim và qua đời.

Đám tang to chưa từng có.

Khách viếng cũng lắm. Người tò mò xem cũng nhiều!

Nghe đâu ba chiếc máy khâu điện hẳn hoi với những tay thợ chiến, may ròng rã suốt mấy ngày đêm vẫn không kịp đủ áo quần, khăn tang cho anh em bà con nội ngoại, cùng bốn chục bà vợ chứ không phải là mười lăm bà như người ta hay kháo ở chợ Chàm và non trăm đứa con cháu của Thầy Dài từ khắp nơi kéo về!

Tiếng trống, tiếng kèn xen lẫn tiếng khóc lóc, kể lể, than van dậy cả một góc làng.

Đứt cả ruột gan!

VŨ HÙNG

 

* Nhân viên đánh máy.

READ MORE - Truyện ngắn THẦY DÀI - Vũ Hùng

TRANG THƠ VỀ NGƯỜI LÍNH - Tác gỉả : Nguyễn Văn Trình

 


Tác giả: Nguyễn Văn Trình

Hai người lính già               

 

Hai người lính, một thời chiến hào

hôm nay gặp lại lòng nao nao

buồn, vui bục giảng ngày vào lớp

nghĩ chuyện năm xưa thấy tự hào

 

Hơn bốn mươi năm nay gặp mặt

cả hai còn khỏe, còn rắn chắc

như ngày xưa cái thời đánh giặc

biên giới xa, núi non giăng mắc

 

Đường hành quân thêm phần gian khổ

hiểm nguy rập rình, như thách đố

vẫn yên lòng bền gan chiến đấu

mong một ngày bình yên bến đổ

 

Cuối cuộc vui, vẫn còn lưu luyến

thân thiết như xưa, thời lính chiến

hai người lính già ôm nhau khóc

nhớ một thời, rưng rưng xao xuyến

 

                            Đông Hà, 8/2024

                                     NVT

 

Đời người lính

         Nguyễn Văn Trình

 

Đời người lính, dầm mưa dãi nắng

nghiệp quân hành chiến đấu thêm hăng

cho biên cương, đất nước thanh bình

cho biển đảo xanh màu, trải nắng

 

Đời người lính, nắm chắc tay súng

trước quân thù chẳng hề nao núng

tay xiết cò diệt lũ xâm lăng

cho Tổ quốc không còn tiếng súng

 

Đời người lính, quân lệnh như sơn

dẫu khó khăn, gian khổ chẳng sờn

xây giấc mộng chuyện tình đôi lứa

lửa tình em, thôi hết dỗi hờn

 

Đời người lính, chẳng tươi giấc mộng

nhưng tình anh bao la biển rộng

dẫu đôi ta, còn phải cách xa

nhưng tình này, vẫn chung lối mộng

 

                       Đông Hà, 8/2024

                                 NVT



Lính đảo

      Nguyễn Văn Trình

 

Lính đảo, tay súng hiên ngang

sóng dập, gió lay chẳng nản

gian nan vất vã đã từng

thế trận vững vàng giăng lưới

 

Lính đảo, nụ cười hiền hậu

cùng dân bầu bạn biển khơi

đảo xa rạng ngời sức sống

biển trời lồng lộng bình yên

 

Lính đảo, canh trời giữ biển

Tổ quốc đất mẹ dịu hiền

đảo nổi, đảo chìm tiền tuyến

kiên trung giữ vững chủ quyền

 

Lính đảo, nguyện làm con sóng

cho những đoàn tàu biển rộng

ngày đêm ra khơi, vào lộng

cho biển trời thôi bão giông

 

                      Đông Hà, 8/2024

                               NVT

 

TRẠI SÁNG TÁC VHNT CHỦ ĐỀ:

“NGƯỜI LÍNH VỚI SỰ NGHIỆP  BẢO VỆ TỔ QUỐC VÀ QUÊ HƯƠNG QUẢNG TRỊ” 

NĂM 2024

TÁC GIẢ: NGUYỄN VĂN TRÌNH

HỘI VHNT TỈNH QUẢNG TRỊ

Email: nguyenvantrinh58@gmail.com

READ MORE - TRANG THƠ VỀ NGƯỜI LÍNH - Tác gỉả : Nguyễn Văn Trình

NHƯ MÀU CÀ PHÊ – Thơ Lê Minh Hiền

 

Lê Minh Hiền

Như màu cà phê


Cà phê đen có màu đen

cà phê sữa có màu cà phê sữa

(ngôn ngữ nhiều khi thật nghèo nàn)

cà phê bị nén chặt

những giọt cà phê đầu tiên treo nặng... chờ mãi chưa rơi

dẫu thành ly khói mù sương phủ

ta có quyền yêu

những cô gái quá xinh

(ngôn ngữ nhiều khi thật nghèo nàn!)

vì tình yêu

đâu phải là một phản ứng thuận nghịch

ta bắt gặp tình cờ

hàng ngày

đâu đó,

bất cứ nơi đâu

trước khi mơ màng bên ly cà phê

nơi quán quen góc phố.

cà phê 

trong phin

cà phê bị nén chặt

giọt tình yêu

không rơi xuống

nhưng những bài thơ tình

như những cơn mưa mây đầu hạ 

vẫn rơi hoài bất chợt

dẫu đang cuối con đường

vẫn hoài

những chiều vàng mật ngọt sóng sánh mặt nước con sông

như những chiều xưa

thuở còn là một cậu bé hay lơ đảng vì hay cảm nhận mơ hồ những gì chưa đến

bên bờ sông quê cố quận

một trong ít nhiều ký ức ấn tượng theo suốt cuộc hành trình dài mà ngắn

một đời người...

cà phê đen có màu đen

cà phê sữa có màu cà phê sữa

như ta và em,

những cô gái quá xinh,

rất khác nhau 

 

Stanton Oct. 01st, 2024 (12:12 khuya)

 hienlehuong@gmail.com



READ MORE - NHƯ MÀU CÀ PHÊ – Thơ Lê Minh Hiền