Thơ xướng hoạ Võ Làng Trâm - Sông Thu
XƯỚNG
HÒN VỌNG PHU
Ôm con mòn mỏi ngắm trời đông
Ruột héo gan khô vẫn đợi chồng
Đâu biết nhỡ nhầm chàng bỏ trốn
Nào hay chung thủy thiếp hoài
trông
Nếu không đẳn mía thời niên thiếu
Đâu phải loạn luân giữa tuổi hồng
Oan trái gây chi tình tội lỗi
Anh em hủ hóa tội dìm sông .
Võ Làng Trâm
(*) Có chuyện tích Hòn Vọng Phu kể ngày xưa có 2 anh em nghèo lúc nhỏ
người anh đẳn mía bất cẩn
nhằm đầu em gái chảy máu nên sợ cha mẹ đánh đành bỏ làng trốn mất, sau mấy năm cha mẹ đều chết trong đói khổ , người em bất hạnh
sống trôi dạt đến
xóm chài nọ và vô tình2 người lấy nhau . . .một hôm nhàn rỗi người chồng bắt chấy cho vợ phát hiện vết
sẹo, qua câu chuyện người em kể lại , người anh biết là em gái mình hồi trước nên sáng hôm chàng dặn vợ lo chăm con và lẳng lặng bỏ đi biển mất
tăm . . . người vợ
ôm con chờ chồng
mãi sau đó chết hóa đá có hình dáng giống mẹ bồng con nên đặt tên HÒN VỌNG PHU
HOẠ
ĐỈNH LANG BIANG
Chìm khuất trong mây,giữa tiết đông
Thủy chung tượng vợ níu tay chồng
Oán
thù,hai tộc gây oan nghiệt
Đau đớn,đôi lòng mãi ngóng trông
Trọn nghĩa,nàng che - tim lủng nát
Vì
tình,chàng khóc - máu tuôn hồng
Khói sương mờ mịt - hay dòng lệ ?
Rơi xuống ngàn năm tựa nước sông...
Sông
Thu
(*) Theo truyền thuyết,có đôi trai gái yêu nhau tha thiết là chàng K'Lang (người Lát) và nàng Hơ Biang(người Chil).Vượt qua lời nguyền không đội trời chung giữa hai tộc,họ vẫn tìm đến,sống chung với nhau trên đỉnh núi cao.Không may,tộc Chil truy đuổi đến ,quyết tâm giương cung nhằm giết chết chàng K'Lang.Thương chồng,nàng Hơ Biang nhào đến che chắn nên bị mũi tên độc cắm xuyên qua ngực .Đau đớn ,cháng K'Lang khóc,nước mắt hòa máu tuôn thành suối...Đỉnh Lang Biang quanh năm sương mù mờ mịt như nước mắt chung tình và đất đỏ sẫm thấm máu của đôi uyên ương...