Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Friday, September 23, 2011

THƠ XƯỚNG HỌA CỦA VÕ LÀNG TRÂM và ĐỘC HÀNH



BÀI XƯỚNG  : THUỐC  ĐỘNG VẬT                
 Võ Làng Trâm 

Công sức bao ngày đã bỏ  ra
Vườn cây nắng hạn cỗi cằn già
Hương nhu – Diếp cá teo vàng lá
Đỗ trọng – Đại bi khô rộp da
Sinh địa – Đinh lăng đâu tạo rễ
Kim ngân  – Thiên lý chẳng ra hoa
Thôi thì cố gắng nuôi sinh vật
Ăn thịt - Nấu cao cũng tại nhà ?                                  

VLT

BÀI HỌA  1:  MỚI XUẤT CHIÊU                 
Độc Hành 

Hôm nay tớ mới xuất chiêu ra
Tóm cổ  hắc miu thật đại già
Cắt tiết hồng tươi – vất hết ruột
Cạo lông trắng toát – để nguyên da
Cùng lò  ổi, mít – hai loài mộc
Chung chảo khỉ , mèo – tam thể  hoa
Ngày chín, đêm mười – cô dẻo cứng
Nồi cao đặc biệt phòng trong nhà.                    

                ĐH



BÀI HỌA 2:  CÓ  THÌ TRAO 
Võ Làng Trâm

Vướng phải chứng gì cứ kể  ra
Tớ  thì đọc sách dưỡng thân già
Nấu cao Xương khỉ tăng lên máu
Chế  thuốc Ngà voi chóng mọc da
Dế  dũi - Dế mèn sinh lợi tiểu
Ngọc dương - Ngọc cẩu trợ “gần hoa”
Rủi thời ai có rên đau ốm
Đến tớ giao ngay nếu sẵn nhà . .                                

      VLT 





BÀI HỌA 3: ĐÃ CÓ KHÁCH 
Độc Hành


Nồi cao vừa chín mới đem ra
Khách đến hỏi mua - một cụ già
Hai lạng phẩm thành - tiểu hổ cốt
Trăm  gam nguyên miếng - trường trăn da
Tắc kè, bìm bịp thêm mang chúa
Kỷ  tử, nhân sâm gia cúc hoa
Tất  cả hòa ngâm chung thẩu rượu
Dành riêng khách quý với người nhà.                      

               ĐH



BÀI HỌA 4:  THỰC HƯ  ?
Võ Làng Trâm

Mới  đó nồi cao đã nấu ra
Chớ  nên lường gạt mấy ông già
Mèo vàng hàng xóm trông xơ xác
Chó  vện nhà ta lại ghẻ  da
Dăm lạng , bạc ngàn - tai muốn  điếc
Mấy cân , tiền triệu - mắt dường hoa
Hao tài , tốn của  kêu ai thấu?
Biếu tớ mươi gam gửi tới nhà  .                             

      VLT




BÀI HỌA 5: KHỎI  ĐI BỆNH VIỆN 
Độc Hành

Càng ngày bụng lão càng to ra
Phát  tướng giàu sang - hay bệnh già
Bọ  cạp ăn hoài - ngăn trúng gió
Phấn ong thoa mãi -  ngừa sùi da
Giò  gà năng dụng - trừ phong thấp
Mật  gấu siêng dung - loại mắt hoa
Động vật nhiều loài làm thuốc tốt
Tự  ta chữa bệnh tại riêng nhà.                              

       ĐH




BÀI HỌA 6:  QUÝ HƠN VÀNG 
Độc Hành

Động vật nhiều loài phải biết ra
Lộc nhung, não khỉ - dưỡng thân già
Ngọc dương, hải mã - tăng cường thận
Ngộ  pính, "Hà nàm"– thêm đỏ da
Trùn  đất nuốt thường – tâm giảm sốt
“Minh sa” hay uống – mắt tinh hoa
Nên nuôi nhiều thú dùng làm thuốc
Sức khỏe quý hơn -  vàng để nhà.                              

       ĐH




BÀI HỌA 7:  CON NÀO CŨNG QUÝ 
Võ Làng Trâm

Quanh đi quẫn lại cũng tìm ra
Cao hổ  , chim câu bồi bổ già
Dưỡng mắt nên ăn nhiều Cá  trích
An thai cứ  uống ít cao da (1) 
Ba ba – Bìm bịp , lưng tê  mỏi
Mật lợn - Phân dơi ,mắt quáng hoa
Thú  dữ vật nuôi đều hiệu nghiệm
Tùy loài mua lấy để nuôi nhà  .   
                  
((1)  Nấu từ da lừa

              VLT 

 

 

BÀI HỌA 8: PHƯỚC CHỦ MAY THẦY 
Võ Làng Trâm

“Thú hiếm” ngày nay khó kiếm ra
Bệnh tình thiếu thuốc hại thân già
Chuyên dùng Vảy trút - ngừng tia sữa
Chủ  trị Sừng tê - thoái hóa da
Hen suyễn khò khè ăn - Rắn mối
Đau lưng rêm nhức uống - Trăn hoa (1)
Nan y gặp vận mau qua khỏi
Thầy giỏi thuốc hay phước đức nhà  !                               

        VLT

(1)  cao xương chế từ con trăn hoa  


BÀI HỌA 9:  THẬP TỨ VỊ DƯỢC 
Độc Hành

Sơn dương cắt tiết chảy vừa ra
Một cốc ực vào tăng sức già
Thịt sẻ, móng heo – ăn bổ  máu
Huyết trăn, mật rắn – uống tươi da
Trứng gà, vịt lộn – suy tâm thể
Đầu vịt , tròng mèo -  hết mắt hoa
Vò  vẽ, mật ong – trị  bá bệnh
Thằn lằn, tằm , nhộng - sẵn đầy nhà.                                    

  ĐH


 

BÀI HỌA 10: LUẬT CẤM 
Võ làng Trâm

Quy định quốc gia đã nói ra
Ngừng ngay săn bắt thú rừng già
Hươu sao -Tê giác nên kiêng xác
Bò  tót - Voi rừng chớ đụng da
Bợm nhậu gắng ăn loài hải sản
Người đau cố uống thứ cây, hoa
Phen nầy khó kiếm con vật hiếm
Thầy liệu thả ngay chớ nhốt nhà  .                       

         VLT



 

 BÀI HỌA 11:  KHOÁNG SẢN LÀM THUỐC 

Thú  quý còn đâu khó kiếm  ra !
Ta thay khoáng sản cứu thân già
Muối  ăn thỉnh thoảng chườm đau bụng
Hoạt thạch (1) hay dùng bôi mướt da
Hồng phấn (2) đôi khi thoa đầu chốc
Phèn chua thủ sẵn rửa “mào hoa’
Xưa kia y dược còn khan hiếm
Cỏ,  đá ,vật nuôi – trị  bệnh nhà ./. 

(1)  Hoạt thạch = Bột Talc
(2)  Hồng phấn = là muối Thủy ngân clorur 

                             
READ MORE - THƠ XƯỚNG HỌA CỦA VÕ LÀNG TRÂM và ĐỘC HÀNH

NGUYỄN HỒNG TRÂN - VIẾNG MỘ NGƯỜI BẠN GÁI LIỆT SĨ LÀNG THI ÔNG.


 
            Sau ngày thống nhất đất nước, tôi có ý định về thăm làng Thi Ông, Hải Lăng, Quảng Trị. Nơi đây có người bạn gái đã thương tôi  trong thời còn niên thiếu. Hè năm 1978, tôi gặp được anh Khiểm (anh ruột của em Võ thị Hy), tôi mừng quá và đề nghị anh dẫn tôi về thăm mộ liệt sĩ Võ Thị Hy tại nghĩa trang Liệt sĩ xã Hải Vĩnh. Anh rất nhiệt tình sẵn sàng dẫn tôi đi thăm. 

Dọc đường đi, tôi kể cho anh Khiểm nghe về tình cảm bạn bè giữa tôi và Hy và có những kỷ niệm đáng nhớ của thời chiến tranh.  Tôi kể cho anh biết một kỷ niệm cuối cùng giữa tôi và Hy. Đó là trước khi tôi lên đường ra Bắc sau hoà bình (1954). Hôm đó, khi tôi đang vác cày đi lên Rú Hộp (làng Thượng Xá) để cày đất trồng khoai giúp mẹ ngày cuối cùng để rồi tạm biệt xa nhà, xa bà con, bạn bè, thân thích để lên đường thì bạn Hy cũng vừa đến thăm tôi và xin phép mẹ tôi cùng đi với tôi, giúp tôi lao động trồng khoai, đồng thời có dịp chuyện trò với nhau để rồi xa cách. Trên đồi cát, chúng tôi vừa chuyện trò vừa làm việc bên nhau vui vẻ. 


Sau khi tôi cày xong đất và trổ đường cày thành từng luống thì bạn Hy nhặt cỏ, bỏ phân, tôi đánh luống rồi cùng nhau trồng khoai. Chúng tôi vừa trồng vừa chuyện trò thích thú. Lúc nghỉ giải lao, hai đứa ngồi dưới gốc cây uống nước nhìn nhau vui cười hồn nhiên của tuổi đời 15,16 giữa chốn đồi quê thanh tịnh... 


Bỗng nhiên thấy Hy kêu lên vì bị con rết to cắn vào cẳng chân phải của Hy. Tôi hốt hoảng liền bật ngón tay búng con rết ra rồi dùng nước bọt bôi vào vết rết cắn. Hy nhìn tôi có vẻ e thẹn vì đôi ống quần của Hy đang xăn gọn lên mà lao động để lộ hai chân trắng nõn, mịn màng...  Tiếp đó tôi tháo nhanh giây quai nón buộc chặt phía trên nốt rết cắn. Hy đau quá khóc. Tôi rất thương và động viên cô: “Hy yên tâm, rồi sẽ hết đau thôi. Bây giờ Hy sẽ cho tôi cõng Hy về nhà để cứu chữa tiếp”. Nghe nói tôi cõng Hy, cô bạn thẹn thùng, bẽn lẽn... Lúc đầu cô không chịu, nhưng rồi đành phải chịu một cách xấu hổ mà lại sung sướng thầm kín trong lòng vì một chuyện không may mà lại hay là được nằm trên lưng người bạn trai thân thiết một cách ái ân, trìu mến và dù có đau nhức cũng cảm thấy dễ chịu… 


Về tới nhà mọi người xúm quanh hỏi han, tôi liền chạy đi tìm hạt vông đặt vào vết đỏ (dấu rết cắn) và bắt con gà trống thò ngón tay vào mỏ gà lấy nước bọt bôi mấy lần vào vết thương. Vài giờ sau Hy đỡ đau nhức và khá dần. Cả nhà tôi mừng quá. Đến chiều tối thì Hy xin phép mẹ tôi ra về. Mẹ tôi nói Hy ở lại cho hết đau chân rồi về. Cô ta nhìn tôi cười và nói: “Hy chưa xin phép cha mẹ ở lại qua đêm nên Hy phải về thôi, Hy xin bác và anh Trân cho Hy được về, mong có dịp khác...”.


Thế là tôi tiễn Hy qua khỏi đình làng Thượng Xá. Dọc đường đi chúng tôi nói với nhau những điều đơn sơ thân mật và hai đứa hiểu nhau theo cảm nhận của lòng mình...Lúc chia tay, Hy nhìn tôi trìu mến và nói: “Anh Trân ra Bắc, khi mô biên thư về gia đình thì nhớ hỏi thăm em với nghe !” 


Ôi ! một lời nhắn nhe sao mà rụt rè dễ thương đến thế ! Tôi liền gật đầu với Hy rồi nói ngay: “Trân sẽ viết thư riêng thật dài cho Hy được không? Bây giờ Hy cầm tờ lịch này về nhà hãy đọc và giữ lấy nhé”. Tôi đưa cho cô tờ lịch đúng vào ngày Rằm trung Thu năm Giáp Ngọ (1954). Phía sau tờ lịch tôi chỉ ghi mấy câu thơ:

Thương người bạn gái đến thăm tôi.
Gặp gỡ làm sao nói hết lời !
Hẹn đến hai năm ta gặp lại ,
Cho nhau biết hết nỗi buồn vui....


            Đôi mắt Hy ươn ướt nhìn tôi mỉm cười rồi quay đi nhanh. Tôi nhìn theo em xa dần trên đường quê vắng lặng và bóng dáng mái tóc đen dài của em cứ rung rinh nhẹ nhàng trong gió chiều lộng mát ở làng quê.

Nghe tôi kể như thế, anh Khiểm rất xúc động nhớ tới người em gái út của mình. Tôi nói thêm với anh rằng: “Giá như sau ngày thống nhất đất nước mà em Hy còn sống và có gia đình chồng con ở quê hương thì hay biết mấy! Lúc ấy Trân về thăm lại Hy và nhắc lại kỷ niệm xưa về chuyện con rết cắn, rồi hai đứa nhìn nhau và hình dung nhiều chuyện cũ của hai đứa bên nhau thì thật là buồn cười, thú vị ... 


Nhưng bây giờ thì không được như thế. Thật tiếc quá anh nhỉ?”. Nghe như vậy, anh Khiểm cũng ừ, ừ...và rất thông cảm, tán đồng ý kiến với tôi như vậy. 


Chiều hôm ấy, tôi và anh Khiểm đến thắp hương ở nghĩa trang LS xã Hải Vĩnh, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị. Tôi và anh Khiểm vào thắp hương trên cái đỉnh lư to chung của nghĩa trang. Sau đó, tôi dừng lại trước dãy mộ mấy người liệt sĩ ruột thịt của gia đình anh: mộ anh Thống, mộ anh Hướng và mộ em Hy. Tôi ngồi xuống rất lâu đọc kỹ hàng chữ ghi trên mộ và lòng bùi ngùi, thương nhớ Hy vô cùng...  Võ Thị Hy đã hy sinh lúc còn trẻ chưa đầy 30 tuổi, chưa chồng con. 


Tôi cứ hình dung Hy đang về trước mặt tôi rất rõ nét và tôi thì thầm khấn vái chia sẻ với em, chúc em siêu thoát bên thế giới vĩnh hằng. Sau đó tôi ghi lại xúc cảm của mình trong buổi chiều đi viếng mộ em Hy thành một bài thơ lưu niệm.


HẸN EM...

Tìm người bạn gái đã thương tôi,
Em đã ra đi vĩnh viễn rồi...
Dũng cảm hy sinh cho Tổ quốc,
Vì dân vì nước đã dâng đời.
Anh về tìm em ngồi bên mộ,
Biết nói gì đây hỡi Hy ơi !
Lặng lẽ nhìn em trong nhang khói.
Lòng buồn vô hạn nước mắt rơi.
Đành phận hẹn em sang kiếp khác,
Chúng mình nhất định gặp nhau thôi..    

  
               *****
Thi Ông, Hải Lăng, Quảng Trị năm Mậu Ngọ 1978.
(Trích đoạn trong Hồi ký “DÒNG ĐỜI TÔI” trong chương 2: Trở về quê...)


Ghi chú: Gia đình cô Võ Thị Hy ở làng Thi Ông xã Hải Vĩnh là một gia đình có 4 liệt sĩ: Cha là Võ Văn Hiến, hai anh Võ Văn Thống, Võ Văn Hướng và võ Thị Hy.  Bà mẹ đẻ của em Hy (là bà Phan Thị Quế) và bà nội của Hy (là Cáp Thị Chánh) đều là bà mẹ Việt Nam anh hùng.
                           
Nguyễn Hồng Trân (Cựu GV Đại học Khoa học Huế)


READ MORE - NGUYỄN HỒNG TRÂN - VIẾNG MỘ NGƯỜI BẠN GÁI LIỆT SĨ LÀNG THI ÔNG.

PHÙNG NGUYÊN - ÁO TRẮNG NGÀY XƯA

   
Cảm tác "Em Nhan Biều " thơ Châu Thạch 
để tặng những nữ sinh
bên kia sông ngày xưa.


Ra đi từ độ xuân thay lá
Thủa ấy đất trời đẹp sắc hoa
Cứ ngỡ bình yên nơi xứ lạ
Nào ngờ ngày tháng dậy phong ba.

Ta theo chinh chiến đời sương gió
Đem gởi tình yêu đến muôn phương
Và đã xa nhau từ dạo đó
Binh biến qua rồi thêm nhớ thương.

Trở lại tìm em khắp phố phường
Tin buồn nay đã biệt cố hương
Con chim tung cánh tìm duyên cát
Khiến cỏi lòng ta hóa dị thường .

Thôi thế từ đây cách biệt mù
Như là nắng hạ với mưa thu
Làm sao thắp sáng khung trời thẳm
Đành để yêu thương phải nhạt mờ.

Rồi những đêm dài luống ngẩn ngơ
Hỏi người xa vắng đến bao giờ
Giữa chốn trần gian ta gặp lại
Cho vùng trời đất bớt hoang sơ.

Nhiều lần ra đứng lặng bên sông
Thả hồn theo những chuyến đò ngang
Mà nghe trong dạ nôn nao quá
Áo trắng ngày xưa có còn sang.

                        Phùng Nguyên 

READ MORE - PHÙNG NGUYÊN - ÁO TRẮNG NGÀY XƯA

MẠNH TRƯƠNG - NHAN BIỀU, NHƯ LỆ


                
       Gửi Châu Thạch


Ôi Nhan-biều và ôi Như-Lệ
Hai địa-danh sao nghe buồn thế
Có con đò sáng chiều đưa khách
Dòng sông xưa uốn mình ra bể


Tà áo trắng sáng đi đến trường
Đường Phượng vĩ những buổi tinh sương
Chàng trai trẻ một thời oanh liệt
Đón đưa em qua mấy chặng đường.


Rồi phố nhỏ bao năm khói lửa
Người ra đi khắp bốn phương trời
Tà áo trắng cũng không còn nữa
Con đường xưa hoa phương tả tơi


Rồi thấm thoát bốn mươi năm trời
Thành phố xưa nay đã đổi đời
Thôn Nhan-Biều nay xanh hoa lá
Sông Như-Lệ trong vắt dòng khơi


Em áo trắng nay thành bà lão
Chàng trai xưa cũng đã bạc đầu
Lòng sao khỏi ít nhiều gió bão
Khi vô tình phố cũ gặp nhau ?



                 MT





READ MORE - MẠNH TRƯƠNG - NHAN BIỀU, NHƯ LỆ