Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Sunday, November 3, 2019

LỜI MẸ RU - Thơ Phạm Văn Bình

Phạm Văn Bình (1940 - 2018), tác giả có 2 bài thơ “Chuyện tình buồn” và “12 tháng anh đi” nổi tiếng được Phạm Duy phổ nhạc, còn nhiều thi phẩm khác tản mác trong báo chí trước năm 1975.

Vừa rồi, tôi ngồi nói chuyện với một người bà con nguyên là học trò của Phạm Văn Bình trong thời gian Phạm Văn Bình dạy ở trường trung học Bán Công Đông Hà (1963 - 1966).
Người học trò này đọc thuộc lòng cho tôi nghe bài thơ sau đây do Phạm Văn Bình sáng tác.
Tôi muốn đưa bài thơ lên đây xem như một hình thức lưu giữ và mời bạn đọc thưởng thức.

                                                                        Hoàng Đằng


  
                      Nhà thơ Phạm Văn Bình



LỜI MẸ RU

Khúc hát đó dẫn con vào thơ ấu,
Lời Mẹ ru mềm nhịp võng thời gian,
Những đêm nao như chớp bể mưa nguồn,
Tiếng hát Mẹ ngọt ngào như dòng sữa,
Con đau ốm Mẹ thuốc thang từng bữa,
Con ngủ say Mẹ ôm ấp từng đêm,
Mẹ nguyện cầu khi con Mẹ lớn lên,
Đời đẹp như bài ca dao kể chuyện tình đôi lứa
Và quê hương khổ đau và Việt Nam khói lửa,
Việt Nam hận thù, dân tộc điêu linh,
Hai mươi mấy năm nay xương máu chất chồng.
Nhịp mõ cầu siêu vọng về bi thảm.
Niềm tủi nhục trùm lên từng thân phận.
Cuộc sống bơ vơ vì thiếu tình người.
Khuôn mặt héo hon nào thấy nụ cười.
Kiếp sống lưu đày như loài rêu xanh vật vờ ngoài biển đảo.
Con thất thểu bước đi như tê giác đấu
Chung quanh con bầy sư tử nhe răng,
Đấu trường là cuộc đời hừng hực lửa hờn căm.
Con khao khát ánh trăng rằm dịu mát.
Mẹ ơi Mẹ phải chăng quả đất này là sa mạc
Và con người lữ hành cô độc
Của cuộc hành trình dằng dặc một trăm năm.
Bài ca dao ngày xưa xin Mẹ hát giùm con,
Xin Mẹ mớm vào hồn con bầu sữa ngọt,
Lời phủ dụ êm như dòng mật rót
Như nước cam lồ như suối tình thương
Mười ngón tay sầu xin Mẹ hãy biến cành dương
Tưới nhân ái lên Việt Nam đau khổ
Cho đất nước bình an, hận thù sụp đổ.
Mùa xuân diễm kiều trong ánh mắt em thơ.
Mẹ cho con gục đầu vào lòng Mẹ như ngày xưa
Trong khúc hát ru hời, nôi đưa đẩy nhịp.
Những ngày xuân, những ngày xuân nối tiếp,
Nước sông Hồng không nhỏ lệ thương đau,
Nước sông Hương thôi chứa chất u sầu,
Nước sông Cửu Long ruộng đồng bát ngát.
Lời ru Mẹ sẽ thành ghềnh thành thác
Cuốn đau thương ra khỏi tổ quốc Việt Nam.
Con nằm gối đầu lên ải Nam Quan,
Chân gác nhẹ xuống Cà Mâu thân mến,
Tay ôm dãy Trường Sơn, tay lùa trong sóng biển.
Mẹ nhìn con, ôi trìu mến nụ cười.
Hoa tự do nhân ái nở khắp trời

                                                      Phạm Văn Bình

READ MORE - LỜI MẸ RU - Thơ Phạm Văn Bình

TẢN MẠN ĐỒ SƠN - Thơ Nguyễn Đại Duẫn


TẢN MẠN ĐỒ SƠN
Nguyễn Đại Duẫn

Gặp nhau trên thành phố cảng
Rì rào sóng vỗ triều lên
Thu còn thắm hoa phượng đỏ
Đồ Sơn cứ mãi làm duyên

Những mái đầu xanh đầu bạc
Chạm vào kí ức Trường Sơn
Chiến tranh ai còn ai mất
Tình duyên năm tháng đi tìm

Đồng đội quây quần bên nhau
Chén nồng ấm tình bè bạn
Đồ Sơn chiều thu tản mạn
Nụ cười thắm lại Trường Sơn
Trại viết Đồ Sơn, ngày 4/10/2019 
N.Đ.D
Quảng Bình

READ MORE - TẢN MẠN ĐỒ SƠN - Thơ Nguyễn Đại Duẫn

BÊN KIA BỜ THƯƠNG NHỚ - Thơ Thủy Điền






BÊN KIA BỜ THƯƠNG NHỚ

Con thuyền tình đưa em về bến hạ
Chân bước đi, nhưng dạ cứ bồi hồi
Xa nhau rồi, mỗi kẻ sẽ mỗi nơ
Cây cầu nhịp cách ngăn tình đôi lứa

Gió lơ lửng, hoa phượng hồng ngưng tủa
Nước im lìm thôi chảy, mặc sông Hương
Quảng trị ơi! Bao câu nhớ, đợi thương
Em cất giữ trong... hồn sang xứ Cố... ... !

Chiều lặng lẽ, đứng nhìn về Cam lộ
Xa Hải lăng, Hướng hoá mút Triệu Phong
Thương nhớ ai lòng quặn thắt cả lòn
Quê hương đó mà người xa biền biệt

Gio Linh hỡi, Vĩnh Liêm hè có tiếc
Một bóng hình con gái dãi... nắng mưa
Gió lào về rát mặt giữa nắng trư
Tay gạt trán, khăn quàng che phủ tóc.

                                        Thủy Điền
                                       03-11-2019

READ MORE - BÊN KIA BỜ THƯƠNG NHỚ - Thơ Thủy Điền

ĐÊM CUỐI THU SE LẠNH - Thơ Phạm Hòa Việt




ĐÊM CUỐI THU SE LẠNH
Phạm Hòa Việt

Chúng tôi ngồi tĩnh lặng
Cỏ ướt lạnh bờ mương
Đêm cuối thu se lạnh
Đất trời bồng bềnh sương

Từ cánh đồng cách biệt
Lấp lánh muôn nghìn sao
Giữa không gian tinh khiết
Thơm thơm mùi hoa đào... 

Chúng tôi ngồi tĩnh lặng
Run run tay trong tay
Im nghe thời xa vắng
Đôi lòng như ngất ngây...

P.H.V.

&&&

Cùng tác giả:

TÌM TRONG KỶ NIỆM, thơ
READ MORE - ĐÊM CUỐI THU SE LẠNH - Thơ Phạm Hòa Việt