THUYỀN NHÂNMỗi Chúng ta là một Thuyền Nhânlênh đênh BiểnĐời định hướng.người Thuyền trưởng đóng vai Thủy thủvững tay chèonhảy sóngvượt phong ba.Hành trìnhấu thơsáng, tốituổi già.Da sạm nắngtóc bềnh bồngchuyển bạc.Bờ xa kiavọng tiếng đàn giọng hát...LÊ PHƯỚC SINH
TRANG THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Chúc Mừng Năm Mới
Tuesday, May 4, 2021
THUYỀN NHÂN – Thơ Lê Phước Sinh
GỞI CƠN MƯA HẠ - Thơ Tịnh Bình
Nhà
thơ Tịnh Bình
GỞI CƠN MƯA HẠ
Ướt hạ rồi hỡi bầy mưa lơ đãng
Lối em qua rụng cánh tím bằng lăng
Ta cúi nhặt những sầu vương man mác
Áo trắng học trò tóc ngắn bâng khuâng
Miền hạ đỏ ve tần ngần đứt quãng
Lối về trưa thương nhớ một mùa hoa
Mái trường cũ buồn thiu phố huyện
Biết nói gì khắc khoải phút chia xa...
Phượng rưng rức màu hoa như khát cháy
Ơi ngày xưa xa lắc phía mù khơi
Em tóc ngắn chắc gì còn nhớ nữa
Mùa tơ vương mây hạ tím ven trời
Ngang lối vắng rụng từng chùm mưa cũ
Xam xám khoảng trời xao xuyến mộng ngày qua
Chợt gặp ta ngập ngừng men lối gió
Trên đỉnh trời vừa khuyết dấu mưa sa...
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)
GỞI CƠN MƯA HẠ
Ướt hạ rồi hỡi bầy mưa lơ đãng
Lối em qua rụng cánh tím bằng lăng
Ta cúi nhặt những sầu vương man mác
Áo trắng học trò tóc ngắn bâng khuâng
Miền hạ đỏ ve tần ngần đứt quãng
Lối về trưa thương nhớ một mùa hoa
Mái trường cũ buồn thiu phố huyện
Biết nói gì khắc khoải phút chia xa...
Phượng rưng rức màu hoa như khát cháy
Ơi ngày xưa xa lắc phía mù khơi
Em tóc ngắn chắc gì còn nhớ nữa
Mùa tơ vương mây hạ tím ven trời
Ngang lối vắng rụng từng chùm mưa cũ
Xam xám khoảng trời xao xuyến mộng ngày qua
Chợt gặp ta ngập ngừng men lối gió
Trên đỉnh trời vừa khuyết dấu mưa sa...
TỊNH BÌNH
(Tây Ninh)
DỌC ĐƯỜNG GIÓ BỤI, ĐOẢN KHÚC 1-5 (TRONG 100 ĐOẢN KHÚC) – Thơ Khaly Chàm
Nhà thơ Khaly Chàm
100 đoản khúc: dọc đường gió bụi
1.
ngọt lời một chút, nghe em
đừng như lửa sấm cháy mềm đời nhau
hôm nay ảo mộng ngày sau
choàng ôm gió đắng trắng màu thời gian
2.
điên mê, ta ngã dịu dàng
gục đầu thơ khóc nhòa trang sử tình
phù trầm trổ nụ tâm kinh
môi khô mấp máy, ngôn tình khói sương
3.
hoài thai với cõi vô thường
rướn mình, kết tụ mùi hương lên trời
thưa em: giả tưởng rối bời
hình ta cổ quái, ơn đời và em!
4.
một đời bại chiến nhìn đêm
xác bên vực tối nhịp tim loạn cuồng
mặt trời, nhìn sững tay buông
cũng đành quy phục nghe chuông gọi hồn
5.
chơn thần ngậm gió vô ngôn
tay vờn ngón máu vẽ hồn thơ điên
mắt tình bùa lưỡi linh thiêng
trườn qua ảo giác hồn nhiên bật cười
khaly chàm
Subscribe to:
Posts (Atom)