BÀI XƯỚNG:
NƠI ẤY, NGÀY XƯA
Bất chợt tâm hồn lạc cõi thơ
Lâm Đồng vương vấn nỗi mong chờ
Bầu trời sà thấp, mây đan lưới
Mặt đất nhô cao, nắng nhuộm tơ
Thác bạc - kề vai ngồi cạnh suối
Hồ lam - sánh bước dạo ven bờ
Bao nhiêu kỷ niệm còn in dấu
Người đã xa rồi, ta vẫn mơ....
Sông Thu
CÁC BÀI HỌA:
HÒN YẾN NHA TRANG
Một vùng sơn hải đẹp như thơ
Ao ước bấy lâu thỏa mộng chờ
Vách đá chon von chim dựng tổ
Ngách hang thăm thẳm nhện buông tơ
Nhấp nhô thuyền lướt
dân chài cá
Dào dạt sóng đưa khách ghé bờ
Hòn Yến là đây nguồn đặc sản
Cảnh quan kỳ vĩ lắm người mơ.
Võ Làng Trâm
MỘT LẦN QUA LÂM VIÊN
Lâm Viên phong cảnh thật nên thơ
Chiều xuống bâng khuâng ... dáng đợi chờ
Bát ngát cỏ xanh - êm tựa thảm
Bao la mây tím-dịu như tơ
Khách xa lững thững qua dòng suối
Sơn nữ tung tăng bước cạnh bờ
Ai biết? một lần ... nơi chốn ấy
Tháng năm tình mộng mãi còn mơ!
Mot-Thoi
LÃNG TỬ
Còn lại mình ta với túi thơ
Lang thang, phiêu bạt - chẳng ai chờ
Nha Trang biển lặng ru lời hát
Đà Lạt đồi êm nhả tiếng tơ
Bến cảng dập dìu, chiều ghé bến
Sông Hương lãng mạn, tối xa bờ
Biên Hòa, tạm nghỉ bên bầu rượu
Ngất ngưỡng thuyền trăng tựa giấc mơ...
Thy Lệ Trang
ĐỒI MƠ
Xuân qua xuân lại, gặp nàng thơ
Họa xướng giao lưu, bạn đợi chờ
Cây Thọ vườn nhân, trao mạch bút
Văn Đàn bạn hữu, gửi đường tơ
Trăm năm nhật nguyệt, hình soi bến
Bảy bảy tà dương dáng cận bờ
Tùng mãi lá xanh qua nắng sớm
Hằng Nga còn chiếu, rọi đồi mơ.
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
CHUYỆN TÌNH
Bây giờ mới biết chuyện tình thơ
Bảo Lộc duyên ai vẫn ngóng chờ
Xây đắp đêm ngày, tằm nhả kén
Vun trồng năm tháng, nhện giăng tơ
Nhìn tranh nhớ lúc ngồi bên suối
Thấy cảnh mong khi đứng cạnh bờ
Ký ức về nhau luôn sống lại
Xa em thổn thức giữa cơn mơ.
Hoàng Từ
NHỚ HỘI AN
Hội An chiều xuống cảnh nên thơ
Phố cổ luyến lưu chút nắng chờ
Gió sớm yêu thương còn vướng bận
Sương chiều tiếc nhớ mãi giăng tơ
Thuyền con thấp thoáng trên sông nước
Lữ khách bơ vơ chẳng bến bờ
Chim én Chùa Cầu đành lẻ bạn
Ngậm ngùi ký ức thuở đầy mơ.
Thanh Trương
TÌNH ĐẦU
Đẹp nhất mối tình thuở trẻ thơ
Tương tư,thương nhớ với mong chờ
Ngày đi thơ thẩn mây vương vấn
Đêm ngủ bồi hồi nhện nhả tơ
Chia biệt một lần không tin nhạn
Cách xa trọn kiếp chẳng đâu bờ
Tình đầu chết yểu từ xưa ấy
Đầu bạc răng long vẫn cứ mơ...
Mạnh-Trương
GIANG-ĐIỀN THÁC
Giang-Điền chốn ấy quá nên thơ
Du khách dừng chân dứng ngắm chờ
Nước chảy mon men ven vách núi
Đá giăng ngang lối giữa dòng tơ
Suối xanh thắm thiết mời thăm viếng
Thác trắng cuồng say gọi ghé bờ
Khúc hát lời thơ từ cảm hứng
Của bao thi-sĩ đã từng mơ.
Cao Bằng
ĐÀ-LẠT MỘNG MƠ
Đà-lạt một thời tuổi mộng mơ
Bao năm xuống núi mãi mong chờ
Sương giăng trải lụa trên thành phố
Suối nước reo vang rọi nắng tơ
Phố núi tầng tầng mây lảng vảng
Sinh viên lớp lớp tách xa bờ
Nhớ thời son trẻ đi chinh phục
Kiến thức say vùi bao ước mơ.
Thụ nhân HKV
CHUYỆN ẤY NGÀY NAY
Lão thương tiếc ngọc, gởi bài thơ!
Giữa gió không trăng há cố chờ
Mê mẩn trên vườn cây liễu biếc
Say sưa dưới liếp trái đào tơ
Không quên cỏ phủ tràn sân chợ
Vẫn nhớ tre chen lấn bến bờ
Kỷ niệm dẫu lùi theo quá khứ
Bài lai thỉnh thoảng đẹp như mơ!
Trương Văn Lũy
CỨ MÃI MƠ
Hồn người đẹp nhất -
nét văn thơ
Bướm hẹn hoa kia -
vẫn đợi chờ
Ước nguyện hai người - hòa kết tóc
Mong cầu đôi lứa
- quyện xe tơ
Tình yêu thuyền chở
- về cùng bến
Hạnh phúc đò đưa -
đến tận bờ
Đầu bạc răng long -
duyên trọn vẹn
Trọn đời chung thủy -
mãi hoài mơ.
Độc Hành