Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Thursday, March 27, 2014

MỸ HÒA HƯNG - thơ Trúc Thanh Tâm



Xôn xao lạ cù lao Ông Hổ
Nắng chen vai trời thả tơ hồng
Hoa hứa hẹn bướm về ươm mật
Đời dạt dào theo những nhánh sông

Thương với nhớ gieo cầu lưu luyến
Muôn sắc màu áo lụa người qua
Xin thở với hương đồng gió nội
Gánh ân tình canh cánh trong ta

Xanh hơn trước bên vườn cây trái
Tóc em thơm đón tuổi xuân về
Ta bắt gặp tình em nhú lộc
Thời gian cùng hòa nhịp đam mê

Cửu Long ơi, trời quê bát ngát
Phù sa bồi đẹp lắm gian nan
Thương biết mấy tình làng nghĩa xóm
Mỹ Hòa Hưng hồn đất An Giang !

TRÚC THANH TÂM
   (Châu Đốc)
READ MORE - MỸ HÒA HƯNG - thơ Trúc Thanh Tâm

THƠ TUỆ THIÊN (Lê Bá Bôn)

Tác gỉa và cháu ngoại

* Nghìn Câu Thơ Tài Hoa Việt Nam
(Bản tái bản lần 4; NXB Hội nhà văn, 2013)

Không Đề
Chất chứa những cằn nhằn
Hồn lô nhô sỏi đá!...
Chút lặng thầm hỉ xả
Sỏi đá dậy hồn thơ…

Tôi Nghe
Tôi nghe dưới cơn địa chấn
Có lòng đen tối của mình
Nghe chút nhân từ hoà ái
Sáng trong thánh thót tiếng chim

Nghe nhành hoàng mai điểm nụ
Động hồn xuân triệu thiên hà
Nghe thiền tâm vừa tỉnh thức
Thật biết yêu người - yêu ta

Nghe bước luân hồi thăng hoa
Tạm cư vì sao Minh Triết
Nghe giữa bất sinh - bất diệt
Hoá thân Bồ Tát đi - về…

(Bài này chọn khổ đầu & cuối)

* Tấm Lòng Nhà Giáo - tập 9
(NXB Giáo dục Việt Nam, 2009)

Hồn Quê
Cha đem chôn xác con chim nhỏ
Không để nanh mèo xé tuổi thơ…
Bốn mươi năm, tôi còn nhớ rõ
Hồn quê ngày ấy thắm nhân từ.

Nhớ Học Trò Cũ
Sửa được bao lỗi lầm quá khứ
Đáy lòng tôi thấp thoáng niềm vui
Chợt nỗi buồn rưng rưng cửa lớp
Vết thương em ngày ấy, bây giờ…?

Gặp Lại Vầng Trăng
Chen lấn mười năm quên ngắm trăng
Về quê gặp lại giữa đêm rằm
Trăng ngoài ấy, trăng trong ta hội ngộ
Lợi danh nào đổi được ánh trăng tâm?

* Tấm Lòng Nhà Giáo - tập 10
(NXB Giáo dục Việt Nam, 2010)

Mình Cảm Thơ Mình
Đường trần thế lợi danh chen lấn
Chút tà tâm là đánh rơi mình…
Ai có thể ung dung Chân Thiện Mĩ
Nếu thiếu vần thơ thanh khiết trái tim? (*)
Nên gìn giữ điệu vần minh triết
Giữa thế gian đen trắng xô bồ…
Mang năng lượng thiện lành tỏa khắp
Cát bụi chợ đời không lấp nổi tiếng thơ. (**)


(*) & (**): Những câu thơ trong Đường Về Minh Triết.

Tuệ Thiền (Lê Bá Bôn)
READ MORE - THƠ TUỆ THIÊN (Lê Bá Bôn)

CON ĐÒ BẾN CỘ - thơ Phan Khâm




CON ĐÒ BẾN CỘ

Khi mô về Bến Cộ
Nhớ cây đa, con đò
Nghe chuyện tình dang dở
Em nhìn chị ngẩn ngơ:

À ơi con nước, con đò
Trên sông ai thả câu hò lửng lơ
Cát bồi cát lỡ tương tư
Con hàu con hến ngất ngư phận đời

Khi mô về Bến Cộ
Em xin chị câu hò
Dù gặp nhiều gian khổ
Sao chị vẫn đành cho…

Khi mô về Bến Cộ
Em ghi lại câu hò
Hoa đầu mùa chưa trổ
Em thấy chị buồn xo

Khi mô về Bến Cộ
Em nhớ mãi câu hò
Chỉm xa đàn lìa tổ
Lạnh lùng chị co ro

Khi mô về Bến Cộ
Bao giờ bớt âu lo
Khua mái chèo, sóng vỗ
Trăm năm… lỗi hẹn hò

“Trăm năm đành lỗi hẹn hò
Cây đa, Bến Cộ, con đò khác đưa
Cây đa Bến Cộ còn lưa
Con đò đã thác năm xưa tê rồi”

Phan Khâm
phanvyle@yahoo.com

                        

Cây đa Bến Cộ

Thủa xưa, trên con đương thiên lý từ các tỉnh phía Bắc dẫn vào Kinh, khách bộ hành buộc phải qua sông Ô Lâu, nơi giáp ranh giữa Quảng Trị và Thừa Thiên bằng các chuyến đò ngang tại một nơi gọi là Bến Cây Đa, nơi đã xảy ra chuyện tình sử đầy nước mắt của đôi trai gái đã hẹn hò trăm năm hương lửa. Nhưng rồi thời gian và đường sá xa xôi đã khiến cho mối tình trở nên dang dở.

Số là một ngày kia, một chàng thư sinh nghèo xứ Nghệ, mang khăn gói lên vai trẩy bộ vào Kinh ứng thí. Khi đến Bến Cộ, gặp cô lái đò đang tuổi xuân thì, tuy quần đen áo vải, nhưng sắc đẹp trời cho đủ sức quyến rũ, khiến chàng thư sinh đem long yêu mến. Dưới bóng cây đa, trên bến đò quạnh vắng ban trưa, chàng và nàng cùng nhau tâm sự, trao đổi lời hẹn ước ba sinh. Họ chỉ tay xuống dòng nước Ô Lâu mà thề non hẹn nước….


Trích bài viết của Nguyễn Đình Tư trong Non Nước Quảng Trị.
READ MORE - CON ĐÒ BẾN CỘ - thơ Phan Khâm