Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Monday, November 19, 2018

CHÙM THƠ THIỀN 30 CỦA CHU VƯƠNG MIỆN





CHẢ

trời đất có từ bao giờ
xe đạp xe kéo xích lô
ô tô
mới có
trời đất quay hoài
xe chạy hoài ?
-
ôi giấc hồ điệp
giấc Nam Kha
chỉ là mơ
của anh kiết xác
không tiền không bạc
sống hèn chết nhục
y bọ hung
nơi đống cứt


100 HAY

không bằng tay quen
100 khôn
không bằng hèn
-
sợ vợ là hèn
sợ cấp trên cũng hèn
tự điển bây giờ
không có chữ hèn
mà chỉ có chữ hiền
-
thằng tỉnh buồn
thằng điên vui
thằng tỉnh đi lao động
thằng nghiện là trích tiên
thằng làm thơ đi lang thang
-
nhà cách mạng chính chó
lang thang qua Lăng Ông Bà "Chiểu"
thầy bói mù
nghe tiếng chân người
bèn mời
trên manh chiếu ngắn
nào mu rùa nào bài tây
nào Kim vân Kiều nào tiền xu
chủ khách chào nhau
và bói mu bắt đầu
lắc ba đồng xu ba lần
đổ ra đĩa
lần lần tính toán
nơi đầu ngón tay
lúc sau thầy phán
bị nhiễu
không thành quẻ


AO TA

ta về ta tắm ao ta
đương nhiên là đục chả ra thá gì ?
kể từ khăn gói ra đi
cũng mong khuất mắt về chi cõi này
dập dềnh mấy vạt bèo tây
con chuồn chuồn đỏ bên này bay sang
hoa bèo nửa tím nửa vàng
lá sung trắng rụng ven đường bờ ao
-
tiền đầy túi, cười như hoa
tiền không ? kẻ cắp bà già chán nhau
ví dầu ví dẩu ví dâu
ví qua ví lại ví trâu ra chuồng
trăm năm cũng bấy nhiêu tuồng
kẻ cười người mếu đều buồn ngang nhau
-
ở đâu cũng gặp Thúy Kiều
sắc tài cũng khổ ngang diều đứt dây
Thúc Sinh cả lũ cả bầy
Sở Khanh, Mụ Tú đứng đầy phố vui
kẻ sa cơ khóc sụt sùi
kẻ trúng vé số đã đời sướng thân ?
loay hoay trong chốn hồng trần
bắt mặc áo, bắt cởi truồng múa may
ở đâu cũng rặt ăn mày


ẤN VÀ HẰNG

chiều ngang chừng hai cây số
chiều dọc vài trăm
về Ấn Độ Dương
xác trâu bò chết
xác chó mèo chuột chết
xác người
đàn ông đàn bà trẻ con
vô thừa nhận
trôi lềnh bềnh trên sông
về đại dương
dòng nước đục ngầu dơ bẩn
dòng nước thánh
những ngày lễ hội
những cuộc hỏa thiêu
lặng lẽ trôi trên sông


THẰNG HÈN

là thứ đồ bỏ đi
kẹt thì xài tạm
xong là dẹp
y chiếc quạt
hè dùng
đông quăng thùng rác
còn loại nghiện
thường bị coi là đồ phế thải
cơn nghiện không kể
cha mẹ bạn bè anh em chú bác
bán tuốt
chôm chĩa khắp nơi
gặp cái gì là đút túi
thơ văn lý thuyết toàn là bịp
là cuội
hèn và nghiện
thành phẩm của chế độ phong kiến
thực dân
còn sót lại
tuy nhiên có thuốc
hút vào
ca cải lương hay tân nhạc cải cách
số 1

CHU VƯƠNG MIỆN

READ MORE - CHÙM THƠ THIỀN 30 CỦA CHU VƯƠNG MIỆN

BÂY GIỜ - Thơ Tịnh Đàm



                  Nhà thơ Tịnh Đàm


BÂY GIỜ

Bây giờ
Tôi
Một phương trời
Với yêu thương cũ
Xót lời biệt ly !

Ngậm ngùi
Lần tiễn nhau đi
Mắt nhìn mắt
Lệ ứa mi... tạ từ !

Bây giờ
Tôi
Sống trầm tư
Gầy đêm cuộc mộng
Ảo hư cõi tình !

Nào đâu ?
Mơ ước duyên mình
Lối chiêm bao
Đã lẻ hình bóng nhau !

Thôi thì
Gom hết niềm đau
Thả trôi theo sóng...
Xóa nhàu dấu xưa !

Trả người
Có đủ tình chưa ?
Còn nghe
Hồn vọng âm thừa...
Rưng rưng !

TỊNH ĐÀM
(Hóc Môn, TP.HCM)


READ MORE - BÂY GIỜ - Thơ Tịnh Đàm

CHUYỆN CỦA ANH T... - Đặng Xuân Xuyến





CHUYỆN CỦA ANH T...  

Anh đã ngoài 50 tuổi nhưng nhìn vẫn còn trẻ trung và phong độ lắm. Da anh trắng, lại mịn, tính thích bông đùa, tếu táo nên chẳng ai nghĩ anh đã đến 45 tuổi. Đi cùng con gái lớn, tuổi đã ngấp nghé 30, nếu giới thiệu là bố con cũng chẳng ai chịu tin.
Anh lấy vợ đầu, được vài năm thì đưa nhau ra tòa. Chị để lại đứa con còn đỏ hỏn cho anh nuôi rồi xách va ly theo một chàng trai trẻ. Nghe đâu, chàng trai đó kém chị đến cả chục tuổi. Nuôi con cứng cáp, anh gặp chị thứ 2 kém vợ đầu chừng mười tuổi, bén duyên, rồi cưới. Về làm vợ anh, chị cũng chăm chỉ, chịu thương chịu khó, rõ là người nết na hiền thục. Hàng xóm, ai cũng quý đường ăn nết ở của chị. Đã xinh gái, lại nết na hiền thục, cư xử có trên có dưới, được lòng cả phố nên anh yêu và chiều chị như báu vật. Thế rồi chị sinh cho anh một bé trai, đẹp như thiên thần, giống anh thật nhiều. Anh càng yêu và chiều chị hơn. Chả hiểu vì sao, khi cậu ấm đã biết chạy, chị lại đâm ra đổ đốn, ánh mắt cứ khoái mơn man, vuốt ve những chàng đô con, đẹp mã. Anh đã nhiều lần khó chịu, bóng gió, xa xôi để chị “chừa cái tính khí tiểu tư sản làm mất mặt chồng con” đó đi. Chị cũng xấu hổ lắm với “tính khí đua đòi kiểu tiểu tư sản” đó và cũng nhiều lần quyết tâm “không làm xấu mặt chồng con” nữa nhưng lý trí đều thất bại khi mỗi lần chạm trán đàn ông, thậm chí, chỉ cần nghe giọng nói ồm ồm của đàn ông là tâm trạng chị đã thay đổi, cứ xao xuyến, cứ thèm lắm được ai đó vuốt ve, rồi được vuốt ve ai đó cho đỡ bức bối...
Đận ấy, anh cơi nới thêm diện tích trên tầng 3, phòng khi khách khứa ở quê lên có chỗ nghỉ ngơi, đỡ phiền hàng xóm nên thuê nhóm thợ ở quê lên xây dựng. Trong nhóm thợ, có một gã trai trẻ mặt đẹp như tài tử điện ảnh, thân hình đô con, lực lưỡng, miệng toàn leo lẻo những chuyện tiếu lâm tục tĩu... mà theo lời bác “cai xây dựng” thì gã trai trẻ đó chưa vợ nhưng “dâm lắm”, “liều lắm”, “chả biết sợ là gì”... Anh cũng có ý đề phòng chị sẽ này kia với gã trai trẻ nên cũng “rào dậu” ghê lắm.
Một hôm, anh đi vắng, cả nhóm thợ cũng đi vắng, chỉ còn gã trai trẻ ở nhà đánh vật với đống quần áo mấy ngày chưa giặt... Gã vô tư cởi trần, mặc chiếc quần đùi rộng thùng rộng thình, vừa giặt quần áo vừa ông ổng những lời ca não nề về chuyện tình dang dở… Gã “điếng người” khi gặp ánh mắt của chị đang lấm lét “khám phá” chỗ “tế nhị” của gã, thế là chẳng cần ý tứ, gã nheo mắt nhìn chị, rồi “thả rông” ánh mắt đến những chỗ “tế nhị” của chị, khiêu khích sự đoan trang của chị, khiến chị bị “ma đưa lối quỷ dẫn đường” tự bước vào cõi u mê... Thế là chị cuỗm hết tiền bạc của anh, rồi khăn gói bí bầu vào nam cùng gã, vất lại bé con thiên thần để anh nuôi. Anh hận đàn bà và thề sẽ không bao giờ lấy vợ nữa.
Gà trống nuôi con nhưng trời phú cho anh “hoa tay”, khéo nói, hay làm nên cửa hàng may đo của anh đông khách lắm. Cuộc sống của bố con anh không giàu nhưng cũng thuộc diện có bát ăn bát để.
Khi con gái lớn vào đại học, anh gặp chị bây giờ, cũng tình cờ như hai người vợ trước. Chị xinh và kém anh nhiều tuổi lắm. Ai cũng mừng cho anh, nhưng cũng thấp thỏm cho anh. Cả ba đời vợ, người nào cũng xinh, cũng nết na hiền thục nhưng chẳng biết có phải vì sự đưa đẩy của số phận hay không mà hai người vợ đầu đều đổi tính đổi nết khi đã sinh cho anh những bé con kháu khỉnh. Mọi người thầm mong anh sẽ được hạnh phúc tới đầu bạc răng long với người vợ thứ ba này, dù chị kém con gái lớn của anh đến mấy tuổi.
Cũng như hai người vợ trước, chị nhanh chóng sinh cho anh một thiên thần, bé nhặt hết nét đẹp của anh của chị nên anh yêu và chiều chị lắm.
Cách đây vài năm, gặp lão, anh vỗ vai lão, giọng lanh lảnh:
- Chú lấy vợ đi, gà trống nuôi con cực lắm. Mình là thằng đàn ông đàng hoàng, lấy đâu chả được đứa tử tế, xinh đẹp. Chú thấy đấy, vợ anh còn kém tuổi cả con gái anh mà gia đình anh vẫn cứ êm ru. Mình là thằng đàn ông đàng hoàng mà chú!
Anh cười ngất, rồi thong thả bước như để nhấm nháp nỗi niềm hạnh phúc. Lão cười và có nhoi nhói một chút ghen tỵ.
Bẵng đi một thời gian, thấy gia đình anh cũng yên ả như mọi nhà nên lão cũng quên câu anh nói... Nhưng dễ đến gần năm nay, tuần nào cũng như tuần nào, dăm bảy bận trong tuần hàng xóm lại xáo xác khi nghe tiếng anh riết róng: - “Bố con đĩ! Tối qua mày ngủ với thằng nào?”; “Mẹ cha con chó! Mày vừa đi đĩ với thằng nào về?”. Rồi tiếng chị chanh chua tréo trả: - “Thằng chó! Tao ngủ với ai thì việc đéo gì phải bẩm báo với mày? Mày câm mẹ mồm lại! Thằng khốn nạn!”; “Ừ. Tao vừa ngủ với thằng con rể tương lai của mày về đấy. Mày làm đéo gì được tao...”
Lần này, nghe chuyện của anh, lão cũng cười, nhưng sao thấy lòng đắng ngắt...

Hà Nội, 18 tháng 11 năm 2015
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

READ MORE - CHUYỆN CỦA ANH T... - Đặng Xuân Xuyến