LỆ TUYẾT
Hồ trường ta rót về đâu hở?
Thôi rót lòng ta độc ẩm sầu!
Thơ buồn biết gởi về đâu hở
Quê hương chia biệt cuộc bể dâu
.
Bao năm xa cách bao năm nhớ
Đêm nay băng tuyết trắng một màu
Màu trắng tang thương màu tuyết lệ
Lệ tuyết rơi rơi lệ khóc nhau
Bao năm rồi đó đời vẫn thế
Năm mới lưu vong cố lý sầu
Tuyết ơi thôi nhé đừng khóc nữa
Thống thiết làm chi để thơ đau!
Đâu đó cố nhân người có biết?
Có kẻ xuân nay khóc bạc đầu
Bạc đầu tình vẫn không phai nhạt!
Làm cách gì thôi thương nhớ nhau?
MƯA CẦN THƠ
Phố người thảng thốt mưa rơi
Sầu luồn ngất ngất một thời xa xưa
Mưa tình góc khuất ru mơ
Huyền nhung tóc xỏa ôm bờ vai ai
Nồng nàn một nụ hôn môi
Ngọt ngào câu nói: "Anh ơi thương hoài!"
Mưa ướt má mưa ướt môi
Cần Thơ một thuở có tôi yêu người
Con đường lất phất mưa rơi
Tung tăng chân sáo em cười giòn tan
Hờn trong mắt, buồn em đang
Đón đưa trễ hẹn lệ tràn ngây thơ
Ly chè tạ lỗi ngày xưa
Trường Đoàn Thị Điểm như vừa hôm qua
Em lên đại học Văn khoa
Cái Răng một thuở cúc hoa áo dài [*]
Đường về vàng cả chiều phai
Trong tôi rạng rỡ hình hài dấu yêu
Mưa thương nhớ biết bao nhiêu
Rộn ràng bến chợ Ninh Kiều lang thang
Tay trong tay quán đèn vàng
Mắt trong mắt nhạc "Em tan trường về"
"Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Em đi dịu dàng, bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường, nằm im dấu mỏ
Ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay...
Em tan trường về, mưa bay mờ mờ
Em tan trường về, anh theo ngọ về
Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở
Ép vào cuối vở muôn thuở còn thương" [**]
Tan trường, mưa nhỏ... nhớ thương
Làm sao quên được mà quên đây người?
Những cơn mưa tuổi đôi mươi
Cần Thơ một thuở có người tôi yêu
Phố chiều quán vắng hắt hiu
Mưa chiều lất phất nghiêng xiêu ngăn đời
Ngoài trời mưa mãi không thôi!
Trong tôi mưa nhớ một thời có em
Ngỡ rằng tình đã lãng quên
Sâu trong ngăn nhớ mùi hương vẫn còn
Mùi hương muôn thuở vẫn còn!
Nguyên Lạc
............
[*] Trường đại học Văn Khoa trên đường về Cái Răng, Cần Thơ
[**] Lời nhạc Ngày Xưa Hoàng Thị - Phạm Duy/ Phạm Thiên Thư
Hồ trường ta rót về đâu hở?
Thôi rót lòng ta độc ẩm sầu!
Thơ buồn biết gởi về đâu hở
Quê hương chia biệt cuộc bể dâu
.
Bao năm xa cách bao năm nhớ
Đêm nay băng tuyết trắng một màu
Màu trắng tang thương màu tuyết lệ
Lệ tuyết rơi rơi lệ khóc nhau
Bao năm rồi đó đời vẫn thế
Năm mới lưu vong cố lý sầu
Tuyết ơi thôi nhé đừng khóc nữa
Thống thiết làm chi để thơ đau!
Đâu đó cố nhân người có biết?
Có kẻ xuân nay khóc bạc đầu
Bạc đầu tình vẫn không phai nhạt!
Làm cách gì thôi thương nhớ nhau?
MƯA CẦN THƠ
Phố người thảng thốt mưa rơi
Sầu luồn ngất ngất một thời xa xưa
Mưa tình góc khuất ru mơ
Huyền nhung tóc xỏa ôm bờ vai ai
Nồng nàn một nụ hôn môi
Ngọt ngào câu nói: "Anh ơi thương hoài!"
Mưa ướt má mưa ướt môi
Cần Thơ một thuở có tôi yêu người
Con đường lất phất mưa rơi
Tung tăng chân sáo em cười giòn tan
Hờn trong mắt, buồn em đang
Đón đưa trễ hẹn lệ tràn ngây thơ
Ly chè tạ lỗi ngày xưa
Trường Đoàn Thị Điểm như vừa hôm qua
Em lên đại học Văn khoa
Cái Răng một thuở cúc hoa áo dài [*]
Đường về vàng cả chiều phai
Trong tôi rạng rỡ hình hài dấu yêu
Mưa thương nhớ biết bao nhiêu
Rộn ràng bến chợ Ninh Kiều lang thang
Tay trong tay quán đèn vàng
Mắt trong mắt nhạc "Em tan trường về"
"Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Em đi dịu dàng, bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường, nằm im dấu mỏ
Ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay...
Em tan trường về, mưa bay mờ mờ
Em tan trường về, anh theo ngọ về
Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở
Ép vào cuối vở muôn thuở còn thương" [**]
Tan trường, mưa nhỏ... nhớ thương
Làm sao quên được mà quên đây người?
Những cơn mưa tuổi đôi mươi
Cần Thơ một thuở có người tôi yêu
Phố chiều quán vắng hắt hiu
Mưa chiều lất phất nghiêng xiêu ngăn đời
Ngoài trời mưa mãi không thôi!
Trong tôi mưa nhớ một thời có em
Ngỡ rằng tình đã lãng quên
Sâu trong ngăn nhớ mùi hương vẫn còn
Mùi hương muôn thuở vẫn còn!
Nguyên Lạc
............
[*] Trường đại học Văn Khoa trên đường về Cái Răng, Cần Thơ
[**] Lời nhạc Ngày Xưa Hoàng Thị - Phạm Duy/ Phạm Thiên Thư