Chúc Mừng Năm Mới

Kính chúc quý bạn năm mới vạn sự an lành

Tuesday, January 14, 2014

SÓNG MẮT MÙA THU - thơ Phan Minh Châu





Nghe ngân … ngấn
Đầu môi, khóe mắt
Buổi tan tầm
Tay trắng trong tay …
Thu hun hút
Heo may
Cành lá nõn.
Giọt sương mềm
Cấy lạnh bờ vai
Địu nỗi nhớ
Quăng về chốn cũ
Nơi em cầm …
Một chút hương bay.
Gió vắt kiệt
Ve sầu khô xác
Mắt trâm anh
Tím cánh hoa mùa
Trăng thấp thỏm
Gọi tên người tình cũ
Tháng bảy về
Bện tóc người … xưa.
Chiếc lá cháy
Đốt sầu mấy nụ
Thuở lên ngôi
Sóng mắt đau bờ
Hương vị ngọt
Ngậm hoài năm tháng
Giữa cuộc đời
Một thuở đa mang.
Thôi đành vậy
Kiếp ngài, kiếp kén
Tôi theo em
Về phía không mùa
Thương ký ức
Trào lên từ độ
Trắng đêm chờ
Sóng mắt lang thang …

PHAN MINH CHÂU
3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa
d.Đ 0922992662


READ MORE - SÓNG MẮT MÙA THU - thơ Phan Minh Châu

ĐỌC THƠ VÕ VĂN HOA. - Thạch Thảo

                                                             
Hai nhà thơ quê Hải  Lăng: Võ Văn Hoa và Phạm Bá Nhơn


    Bên cạnh một Võ Văn Hoa nghiêm túc, cẩn trọng trong công việc của một nhà quản lý giáo dục,"phó huấn đạo" đất học Hải Lăng như câu đùa theo lối xưa là một thi sĩ Võ Văn Hoa đa cảm, đa mang trong thơ vốn xem trọng ân tình như báu vật. Một người từ lâu đã coi thơ như nhật ký tâm hồn.

    Một lần ra với Hà nội ngàn năm văn vật, trái tim Hải Lăng thi sĩ đã rung lên với những xúc cảm và vần thơ tươi mới về một đề tài tưởng chừng quen thuộc như cơm gạo nuôi người:

                Anh ngược chiều những con chim trốn tuyết 
                Đi về phía trái tim
                Ấm nồng Tổ quốc 

    Những sông Đuống, sông Hồng chảy qua bài học:

                Những hoa đào thao thức mầm xuân 
                Gác Khuê văn và Lăng Bác 
                Bài thơ ai tạc đến xanh ngần! 
                  (Ngược chiều những con chim trốn tuyết) 

    Lại nhớ đến một Võ Văn Hoa thời sĩ tử  khi anh có "Thơ viết mùa xuân đôi chín":

               Thôi đừng trách anh, nghe em
               Mình bỏ lại cho nhau mùa xuân đôi chín 
               Màu tím Húê, chiều Hoàng thành bịn rịn
               Ta còn gì chia sớt nắng sương pha.

               Em soi dòng Hương từ độ giao mùa 
               Anh ôn lại khung trời kỷ niệm
               Ta nuối tiếc một thời im tiếng
               Nên lối mòn bờ tóc có nghiêng đưa

               Tạm biệt em với Huế một chiều xưa
               Cây cơm nguội anh về đường cứ nhắc 
               Không gian Huế bức tranh trầm mặc 
               Tố nữ ơi,xuân tím đến bao giờ!

    Bài thơ mang tâm sự và cảm xúc học trò khi ngược về quá vãng. Chắc sẽ có cách nhìn khác với một người có tuổi khi bâng khuâng hoài niệm. Nhưng dù thế nào cũng trân trọng tình cảm sáng trong một thời áo trắng. Phải nói nhà thơ Võ Văn Hoa là người biết nâng niu và nuôi dưỡng cảm xúc, tác nhân số một đối với người sáng tác. Bởi vậy lại có thêm một Võ Văn Hoa nhập cuộc nhiệt cuồng với "Dàn đồng ca trên biển":

                Hôm ấy, biển nổi giận
                Sóng bạc đầu vồ vập trái tim yêu
                Em đã hát cho đất trời tan loãng 
                Cho lòng ai cháy bỏng biết bao nhiêu!

               Em đã hát và rồi chúng ta hát 
               Dàn đồng ca trên biển mênh mang 
               Biển lặn vào trong ta vị mặn
               Em có còn bâng khuâng!

    Thơ Võ Văn Hoa có ưu điểm trước tiên là dạt dào tình cảm với ngoại giới , với tha nhân nên dễ chiếm cảm tình người nghe nhất là trong bầu không khí trào dâng của bạn bè thù tạc. Nhưng dù cảm xúc là quan trọng nhất trong sáng tác  thì vẫn không thể thay thế những điều quan thiết khác như cách thức xử lý chất liệu và những yếu tố mang tính kỹ thuật khác.Tất cả xúc cảm đọng lại đều đi vào thơ anh nhưng đương nhiên không phải tất cả đều ở lại. Điều này lý giải vì sao bên canh nhiều bài thơ thành công và gây ấn tượng vời người đọc lại có một số bài chưa làm độc giả hài lòng. Những điều này chắc chắn không hề xa lạ gì đối với nhà thơ, tôi nghĩ. Hơn nữa, với một người đến với thơ khá sớm và bầu bạn với thơ dài lâu suốt mấy chục năm thì có lẽ kinh nghiệm làm thơ không thiếu. Nhưng như đã nói, Võ Văn Hoa nhiều khi chiều chuộng cảm xúc Nàng Thơ hơi quá nên giai nhân mới dễ bề lôi kéo thi nhân.Với lại,  người viết coi  thơ là nhật ký tâm hồn nên tác phẩm còn bề bộn và có khi cũng chưa chắt lọc thoả đáng. Nói điều này ra cũng là cảm nghĩ chân tình khi cảm nhận văn chương. Còn nếu đó là chuyện: trời sinh ra thế! và người thơ muốn thế thì chắc ai lại mơ hồ nói chuyện : giá như... 

Thạch Thảo   
READ MORE - ĐỌC THƠ VÕ VĂN HOA. - Thạch Thảo

ĐÂU RỒI, BẠN XƯA? - Trường Hải Lê Văn Đông




Bạn bè tôi tuổi thiếu niên,
Ở quê vui lắm, hồn nhiên nô đùa!
Cùng nhau học tập, thi đua,
Cùng vui văn nghệ, rộ mùa “Măng non”. 
Cùng trang lứa tuổi trăng tròn,
Trời sao lấp lánh ngàn non đêm hè.
Bạn tôi ngày ấy vui ghê,
Nhớ thương kỷ niệm say mê một thời!
Lớn khôn đi khắp phương trời,
Bước chân muôn nẻo, đường đời gian truân! 
Bạn tôi phần lớn tòng quân,
Đất nước giặc giã, tuổi xuân sá gì!
Đường trần rộn bước chân đi,
Người thì đi mãi, người thì tha hương!
Bạn bè thuở ấy thân thương,
Hiếm như sao sớm mờ sương cuối trời!
Bạn bè thuở ấy đâu rồi,
Về quê trống vắng một thời ấu thơ ?
Cuộc đời là một giấc mơ,
Đoái nhìn quá khứ ngẩn ngơ cõi lòng! 
Tóc sương chín đợi mười mong,
Gặp lại bạn cũ còn trong cõi người!
Bạn tôi đâu đó phương trời,
Hư không gọi bạn một lời … hư không!

Đỉnh Sơn, 14/1/2014
Trường Hải Lê Văn Đông


READ MORE - ĐÂU RỒI, BẠN XƯA? - Trường Hải Lê Văn Đông

CÒN NGHE CÂY CỎ THÌ THẦM - Hoàng Anh 79



Rồi thì mình cũng chia tay
Để tôi như cánh chim bay lạc đường
Đêm dài ngọn cỏ ngậm sương
Vẫn chiêm bao mộng làn hương, gió đùa.

Em xa tháng chạp còn mưa
Phố gầy ướt gót chân vừa chạm đau
Dáng nghiêng em bước qua cầu
Áo xa lăn lắc nhuộm màu hoang vu.

Tôi như trôi dạt sa mù
Biết còn nói được lời từ tạ không
Hàng cây chìm giữa mênh mông
Lá xao xác lá cuối đông rũ buồn.

Em đi tim ứa lệ tuôn
Theo tôi nhỏ xuống khoảng vườn ái ân
Mai sau trả hết nợ trần
Còn nghe cây cỏ thì thầm yêu nhau !

Ngày 12/1/2014 
Hoàng Anh 79.


Tên: Hồ Mạnh Phi Hùng.
Bút hiệu: Hoàng Anh 79.
Sinh ngày 14/09/1973.
Đt : 0918.974.522.
mail: homanhphihung.mt@gmail.com
Đc nhà : 1S5 Lương Văn can, Chung cư Bình Khánh, Bình Khánh, Long Xuyên, An giang. 
Blog cá nhân : http://hoanganh79.blogspot.com



READ MORE - CÒN NGHE CÂY CỎ THÌ THẦM - Hoàng Anh 79

CÂU HỎI CUỐI NĂM - thơ Bình Địa Mộc



còn nơi nào để ta đi
đó quen đó lạ đó thi thoảng, à
cô hàng nước áo bà ba
câu vọng cổ nhớ diết da sông tiền
khách chiều bấu góc bàn nghiêng
cho mỗi người một ưu phiền bung bay

còn nơi nào để ta say
kìa cơm kìa áo kìa loay hoay, ừ
cuốc xe số phận dường như
rước nhầm ta kẻ sắp từ giã ta
mùa xuân chuẩn bị ghé qua
thêm lần nữa bước chân xa âm thầm

còn nơi nào để bình tâm
đây cha đấy mẹ đầy mâm cổ nghèo
ngoài sân thẳng đụt cây neo
lơ phơ giấy đỏ viết ngoèo ngoằng niên
chậu hoa cúc trước thềm hiên
tròn hynh dấu hỏi, chấm biêng biếc, ồ

Sài Gòn, 12.01.2014

Bình Địa Mộc
READ MORE - CÂU HỎI CUỐI NĂM - thơ Bình Địa Mộc